Chương 50: Chạy Trốn
“Đinh, độ hoàn thành nhiệm vụ của túc chủ là 95%! ”
“Cmn, ngay cả một con át chủ bài cũng không ta giữ lại! ” Tần Phong nhịn không được mà chửi thề trong lòng, sau đó lại bất chấp bộc phát ra một đạo ấn kiếm kim sắc rực rỡ.
Chỉ có tu luyện kiếm pháp đạt tới thần cấp đại viên mãn thì mới có thể ngưng tụ ra ấn kiếm kim sắc, đại biểu cho Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật của hắn cũng đã đạt đến thần cấp.
Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều cạn lời.
Mẹ nó! ! Đây thật sự là một đứa trẻ tám tuổi sao! ? Người khác cầu còn không có nỗi một công pháp thần cấp, nhưng hắn lại có thể chế ra hai môn công pháp thần cấp, cộng với đủ loại buf hỗ trợ, đừng nói là trấn áp đương đại mà coi như như trấn áp vạn cổ cũng không thành vấn đề.
“Âu đậu đậu ngu xuẩn của của, ngươi cảm nhận được tuyệt vọng rồi sao! ? ” Khóe miệng của Tần Phong vẽ ra một nụ cười tà mị, thiếu chút nữa là không nhịn được mà phát ra tiếng cười khẹt khẹt khẹt.
“Đinh, chúc mừng túc chủ gieo vào lòng đệ đệ một bóng ma tâm lý khó xóa, tiến độ của nhiệm vụ đã đạt đến 100%, ban thưởng rương bảo vật cấp thần thoại sử thi.
Tuy nhiên, ngươi phải giành được thắng lợi trong trận quyết đấu định mệnh thì mới có thể mở được rương bảo vật. ”
“Làm sao lại. . . . . . ”
Khuôn mặt của Tần Hạo tràn đầy vẻ hoảng sợ, không tự giác mà lui về sau mấy bước.
Quá mạnh mẽ! ! Cường đại đến mức khiến cho người ta không thể sinh ra một tia phản kháng, đồng thời cũng không thể nhìn thấy một xíu hi vọng thắng lợi! Bộp một tiếng! Tần Thiên đưa tay ra, đập vào trên bờ vai của Tần Hạo, một câu cũng không nói mà chỉ nở nụ cười tin tưởng ngươi có thể làm được.
“Mẹ kiếp, ta làm được, ta chắc chắn có thể chiến thắng ngươi! ! ” Sau khi cảm nhận được tình thương của cha, Tần Hào kìm nén đến đỏ bừng khuôn mặt, y lớn tiếng tuyên thề với thế giới, dù cho âm thanh vô cùng nhỏ bé nhưng vẫn có thể lộ ra sự kiên định.
Chỉ là mọi người ở hiện trường đều lắc đầu, cơ bản không xem trọng Tần Hạo.
Đừng nói đến việc y bị móc chí tôn cốt, coi như không bị móc thì hy vọng muốn chiến thắng loại quái vật như Tần Phong cũng mười phần xa vời.
Thế nhưng, các vị lão tổ Tần gia lại vô cùng vui mừng đối với điều này, cuối cùng đã kích hoạt được đấu chí của lão nhị, thật sự không uổng công bọn hắn ra mặt, diễn một tràng kịch như thế này.
Nhất là biểu hiện của Tần Phong, nói không phải khen, nếu không rõ mọi chuyện thì thật sự bọn họ cũng nghĩ Tần Phong chính là nhân vật phản diện tội ác tày trời! “Tần Phong. . . . . . ”
Tử Diên khó có thể tin mà nhìn Tần Phong, bởi vì hiện tại hắn cho nàng một cảm giác đặc biệt xa lạ.
Nàng biết rõ thiên phú của Tần Phong, nhưng bản chất lại đơn thuần lương thiện, tuy nhiên bây giờ Tần Phong lại vì sức mạnh mà không từ thủ đoạn, thậm chí còn có thể xuống tay với đệ đệ ruột thịt.
Rốt cuộc, hắn là người như thế nào! ? Chuyện này làm nàng sinh ra lòng hiếu kỳ mãnh liệt, muốn tìm hiểu hư thực về con người Tần Phong.
Ầm ầm! ! Lại thêm một cỗ uy áp kinh khủng buông xuống, hư không bị xé nứt ra, từ bên trong đi ra hai vị mặc long bào, đó chính là hoàng đế đương triều của Đại Hạ cùng với thái thượng hoàng.
“Hai lão bất tử này cũng tới sao! ” Nguyệt Thần khẽ nhíu mày, biết đã gặp phiền toái.
Nếu chỉ có Thủy tổ Tần gia thì nàng vẫn có thể mang Tần Phong đi, nhưng nếu tăng thêm hai vị đế quân của Đại Hạ thì coi như nàng có thần thú Huyền Vũ, cũng không tránh khỏi chuyện phải quỳ xuống mặt đất.
“Tần lão đầu, tên tiểu bối Tần gia các ngươi đang muốn phản bội Đại Hạ sao! ? ” Thái thượng hoàng trực tiếp một lời đã chụp mũ xuống, để cho không khí tại hiện trường lập tức khẩn trương.
Thủy tổ Tần gia lại đáp một cách thản nhiên: “Trước đây Tần Phong giết hại tộc nhân, cho nên đã không còn là người của Tần gia ta, hắn làm gì cũng không quan hệ đến chúng ta. ”
“Tốt, trẫm muốn chính là câu nói này của ngươi! ” Thái thượng hoàng cũng không dài dòng, lão giơ quyền thế nhanh như tia chớp, âm thanh chấn động sơn hà, một quyền lại một quyền nện xuống, xuyên qua hư không, đè ép xuống phía dưới, tựa như đang muốn đánh nát khoảng hư không này.
Ầm ầm! ! Tiếng nổ kinh thiên động địa, hư không xung quang giống như bị đánh sụp, từng đạo gợn sóng cấp tốc nổi lên trong không gian.
“Trẫm cũng tới! ” Hoàng đế Đại Hạ vội gia nhập cuộc chiến, thề sống chết cũng phải diệt được Tần Phong.
“Hai lão bất tử, chờ đó cho ta! ” Nguyệt Thần tức giận đến nghiến răng nhưng chỉ có thể thay đổi chiến lược.
Làm một kẻ chủ mưu, Tần Phong lại thừa cơ ôm lấy đôi chân dài của Nguyệt Thần, “Nguyệt Thần tỷ tỷ, cứu ta. . . . . . ”
“Gia hỏa này. . . . . . ”
Tử Diên trợn mắt lên, trong lòng bắt đầu điên cuồng chửi bậy.
Mới vừa rồi còn hô cái gì Tiên chi đỉnh, ngạo thế gian, nhưng bây giờ lại gọi đại di cứu hắn, thật đúng là không có tiết tháo.
Oanh. . .
Lại một tiếng nổ khác vang lên.
Chỉ thấy quanh thân của thái thượng hoàng và hoàng đế Đại Hạ hiện lên một vòng ánh sáng xoay chuyển vô tận, giống như một vị thần minh trường tồn vĩnh cửu, đang điên cuồng công kích về phía Nguyệt Thần.
Gào gừ! ! Thần thú Huyền Vũ rít gào ra âm thanh trầm trầm, nhanh chóng mang theo đám người Nguyệt Thần, xe rách hư không rời đi.
Thiên địa vạn lôi mở đường, thần võ uy nghiêm đứng sửng giữa thế gian, bễ nghễ mà nhìn xuống sinh linh bên dưới, làm cho cả thế gian phải run rẩy.
“Các vị, còn không ra tay! ! ” Thái thượng hoàng và hoàng đế đều vô cùng nóng nảy, bởi vì họ biết để cho Tần Phong chạy thoát sẽ dẫn đến kết quả nghiêm trọng cỡ nào.
Bây giờ hoàng triều Đại Hạ đang xuống dốc, mà việc Tần Phong trở lại Tần gia sẽ uy hiếp hoàng vị của bọn hắn, nhưng nếu để Tần Phong rơi vào tay của hoàng triều Âm Nguyệt, như vậy càng gây nguy hiểm cho sự an toàn của toàn bộ Đại Hạ.
Do đó, vô luận như thế nào, cũng không được để cho Tần Phong còn nhìn thấy mặt trời vào ngày mai.
“Cái này. . . . . . ”
Các đại thế gia chậm chạp không chịu động thủ, ai ai cũng đều có những tính toán nhỏ nhặt cho riêng mình.
Tần Phong là một kẻ độc ác, hắn ngay cả đệ đệ ruột cũng có thể xuống tay, hôm nay nếu giải quyết được hắn thì còn tốt nhưng nếu để cho hắn chạy, vậy tương lai người gặp họa sẽ chính là bọn họ.
Lại nói, triều đại thay đổi thì có liên quan gì đến thế gia, chẳng qua chỉ thay một chủ tử khác, sau đó vẫn tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục nhảy múa.
Nghĩ tới đây ——Các đại thế gia nhao nhao gia nhập vào chiến đấu, ra vẻ khí thế như cọp, nhưng tổn thương lại chỉ có 0.
5, hoàn toàn là hành động mò cá.
Vừa nhận mệnh lệnh của hoàng tộc, nhưng vừa bán cho Tần Phong một cái nhân tình.