Chương 40: Thiếu niên, có kẻ gây chuyện rồi
Đã là ngày thứ năm kể từ khi trở về.
Ngay từ rất sớm, Tần Kiếm Ca đã bắt đầu xử lý chính vụ. Rất nhiều chuyện đều phải đích thân hắn xử lý, do đó vô cùng bận rộn.
Số Yêu Thú đã mua trước đó cũng đã được đưa tới. Đối với Đái Tâm Địch và ông lão kia, Tần Kiếm Ca cũng đã an bài thỏa đáng.
Riêng Đái Tâm Địch, chẳng rõ là chịu kích thích gì, suốt ngày tự nhốt mình trong phòng luyện đan, thậm chí ngay cả ăn uống, nghỉ ngơi cũng đều ở bên trong đó. Điều này khiến Tần Kiếm Ca vô cùng cảm thán: quả nhiên, nữ nhân nghiêm túc thật sự đáng sợ.
Ngoài ra, Tần Kiếm Ca cũng đã giao cho Mang Thanh Bình giúp mình phát triển mạng lưới thám tử. Hiện giờ cũng đã hơi có quy mô.
Lúc này, Tần Kiếm Ca đang vùi đầu gian khổ làm việc trong thư phòng; trên bàn sách chồng chất như núi những chính vụ mà hắn phải xử lý.
"Tùng tùng tùng!"
Ngoài cửa bỗng vang lên tiếng gõ cửa dồn dập, gấp gáp.
"Tiến vào!" Tần Kiếm Ca không ngẩng đầu lên, nói.
Vâng lời hắn, cánh cửa "kẹt kẹt" một tiếng bật mở, một người bước nhanh vào.
Người tới chính là quản gia.
"Có chuyện gì vậy? Nói nhanh một chút đi." Tần Kiếm Ca vẫn chưa ngẩng đầu lên, nói.
Chỉ thấy quản gia vẻ mặt lo lắng nói: "Thiếu gia, không ổn rồi! Lô chiến giáp và vũ khí chúng ta đặt mua ở Thiên Khí thành đã bị người chặn lại trên đường."
"Cái gì?! Kể rõ ngọn ngành sự việc!" Tần Kiếm Ca ngẩng phắt đầu lên, nói, hàn quang lóe lên trong mắt hắn.
"Theo thám tử hồi bẩm, sáng sớm hôm nay, chuyến hàng cuối cùng được đưa ra khỏi Thiên Khí thành, khi đi ngang qua Hồng Phong Lâm thì đã bị cướp phá. Đối phương tuy nhiên chúng cũng che mặt, nhưng khi chúng thi triển vũ kỹ, thám tử đã nhận ra, suy đoán hẳn là do Thanh Vân quân của Thiên Vân thành làm."
Quản gia đã tường thuật lại sự việc không sót một chữ nào.
"Khá lắm Thanh Vân quân, khá lắm Trầm Vạn Phú! Ta còn chưa tìm các ngươi, các ngươi lại dám tự mình xông vào cửa!"
Tần Kiếm Ca mặt lạnh như sương. Hắn vốn định đợi thêm mấy ngày nữa sẽ tìm cớ tấn công Thiên Vân thành, nhưng đối phương nếu đã khiêu khích hắn, vậy hắn cũng không cần chờ đợi thêm nữa.
"Hãy sai thám tử đi trước, tận lực thu thập thêm nhiều hành vi phạm tội của Trầm Vạn Phú cùng Thanh Vân quân! Tiện thể đi thông báo Cao tướng quân một tiếng! ... Tiện thể nói với Đái tiểu thư một lời rằng sáng mai sẽ tấn công Thiên Vân thành, hỏi nàng có muốn cùng đi không." Tần Kiếm Ca phân phó nói.
"Vâng!"
Quản gia cúi đầu đáp một tiếng, liền nhanh chóng rời đi.
"Sáng mai, ta sẽ lấy Thiên Vân thành của ngươi ra khai đao trước, mong các ngươi đã chuẩn bị kỹ càng!"
Sau khi quản gia rời đi, Tần Kiếm Ca dựa vào ghế, lẩm bẩm nói.
Đây là một thời cơ rất tốt, vừa vặn dùng để giết gà dọa khỉ, dùng thủ đoạn thiết huyết để chấn nhiếp những kẻ khác. Chỉ có như vậy mới có thể khiến kẻ khác e ngại hắn. Hắn cũng không tin rằng những kẻ kia lại vì Nhị Vương Tử mà không ngừng tìm đường chết, khiêu chiến phòng tuyến cuối cùng của hắn.
Sáng sớm hôm sau,
Trên quan đạo bên ngoài thành, bốn ngàn tướng sĩ Hãm Trận Doanh đứng vững ngay ngắn, trật tự. Hắc giáp, trường thương, khiên tròn chỉnh tề; từng tướng sĩ đều nỗ lực giữ thẳng thân thể, triển hiện khí thế mạnh mẽ của bản thân.
Bốn ngàn tướng sĩ Hãm Trận Doanh này, có một nửa là những người mới gia nhập sau đó, nhưng trải qua mấy ngày rèn luyện, tất cả đã hòa thành một thể.
Ngắm nhìn bốn phía, thấy những tướng sĩ này, Tần Kiếm Ca hài lòng gật đầu.
Cao Thuận đã không phụ sự kỳ vọng của hắn.
Ở Tần Kiếm Ca bên cạnh, còn có hai người, một già một trẻ.
Hôm nay, Đái Tâm Địch ăn vận rất đáng chú ý, một thân áo trắng bó sát người khiến thân hình linh lung của nàng hiện lên vô cùng uyển chuyển. Những đường nét mềm mại của cơ thể nàng được tôn lên hoàn mỹ. Khuôn mặt tươi cười khẽ điểm tô hàng lông mày, trông mười phần tinh xảo. Mái tóc búi cao gọn gàng khiến nàng trông mười phần nhẹ nhàng, khoan khoái và có vẻ từng trải. Cả người nàng toát lên một khí chất hiên ngang. Điều đó khiến hắn không kìm được mà nhìn thêm vài lần.
"Bẩm báo Thiếu gia, bốn ngàn tướng sĩ đã tập kết xong xuôi, sẵn sàng xuất phát bất cứ lúc nào." Cao Thuận, trong thân hắc giáp, nói.
"Được, xuất phát!" Tần Kiếm Ca vung tay lên, sau đó phóng ngựa đi đầu.
Đây có thể nói là lần xuất chiến chính thức theo đúng nghĩa.
...
...
...