Đế Quân

Chương 507: Giết

Tám năm trước, bọn hắn ép mình phải vứt bỏ Linh Nhi sau đó gả cho người khác, tám năm sau trở về, bọn hắn lại dùng Linh Nhi làm con tin để áp chế mình và Thần Dạ.

Trong cuộc đời này, hai người trọng yếu nhất với mình vậy mà đều bị bọn hắn coi như quân cờ. . . Những việc này, Tử Huyên sao có thể quên chứ!

Trong tiếng thì thào để lộ ra sát ý bá đạo, mặc dù là Đại trưởng lão cũng cảm thấy đáy lòng phát lạnh!

Nuôi Tử Huyên từ nhỏ đến lớn, đối với tính tình nàng, Đại trưởng lão phi thường hiểu rõ, tuy rằng tám năm chưa từng liên hệ, chưa từng gặp mặt, mà lần này nàng trở về, rõ ràng cũng thay đổi rất nhiều, nhưng có một điểm, Đại trưởng lão biết rõ cũng không thay đổi.

Đó chính là chỉ cần là lời Tử Huyên từng nói qua..., như vậy, nàng nhất định sẽ làm!

Khiếu Lôi Tông không thiếu cao thủ, cũng không thiếu cao thủ đỉnh tiêm, nhưng mà, cái gọi là cao thủ, không phải là đối thủ của Tử Huyên, cao thủ đỉnh tiêm hôm nay đã một chết hai bị thương.

Có thể bắt được Tử Huyên cũng chỉ có hai người, mà nếu như động thủ ngay tại Lôi Trì, Đại trưởng lão cũng không dám có nắm chắc tuyệt đối có thể đánh gục Tử Huyên.

May mắn, còn có Linh Nhi nơi tay, bằng không thì. . . . Chỉ là Linh Nhi nàng. . . . Vừa nghĩ tới Linh Nhi và thủ đoạn ngày đó, hàn ý trong lòng Đại trưởng lão càng tăng thêm rất nhiều, nếu thật sự dồn nha đầu kia đến chết thì trong lòng Tử Huyên sẽ chỉ còn lại thù hận mà không có lo lắng gì nữa, dốc hết lực Khiếu Lôi Tông, có thể bắt được nàng sao?

Giờ khắc này, trong lòng Đại trưởng lão không khỏi hối hận, sớm biết sẽ có loại biến số này thì mình đã không nên nhảy ra nhanh như vậy rồi!

Rầm rầm!

Trên không trung, đột nhiên tiếng sấm vang rền, mọi người ở đây vội phóng mắt nhìn đi, chỉ thấy, một đoàn tầng mây màu đen vô cùng khổng lồ đột nhiên hiện lên, đúng lúc này, phảng phất như hắc mạc hàng lâm, dù cho tử mang ở chung quanh Lôi Trì cũng bị hắc ám hoàn toàn bao phủ. . . . Hắc Ám chỉ tiếp tục không đến giây lát, liền có một đạo chùm sáng như vạch phá Thương Khung, thình lình hiện ra!

Chùm tia sáng vừa hiện, lập tức hóa thành Lôi Đình Nộ Long khổng lồ hung ác trùng kích xuống Lôi Trì, uy thế như vậy, phảng phất như muốn phá hủy luôn Lôi Trì vậy.

Lúc Lôi Đình Nộ Long xông vào Lôi Trì, một cổ Thiên Uy mênh mông đột nhiên nhộn nhạo ra, lập tức, toàn bộ Lôi Trì, như nổ tung lên, vạn đạo lôi quang lập loè mà ra, từng đạo khí tức hủy diệt, từ sâu bên trong nhanh chóng lan tràn ra.

Dưới khí tức hủy diệt bao bọc, hôm nay, mặc dù là Tử Huyên cũng không thể xuyên thấu qua để cảm ứng được khí tức của người đang trong trì đầm.

Mà Thiên Phạt chi uy cũng không chấm dứt như vậy, bắt đầu khởi động dưới khí tức hủy diệt kia chính là hương vị tử vong đầm đặc, tuy nói cũng không mãnh liệt lắm, nhưng loại hương vị này, dù là chỉ có một chút nhưng đối với một người mà nói, cũng đủ trí mạng rồi.

Tử Huyên rất rõ ràng Thần Dạ đến cùng đang làm gì, chính là vì biết rõ, cho nên lòng của nàng càng thêm xiết chặt.

Hồn Biến tuy ít có người gặp qua, tuy nhiên cũng là truyền thuyết trong miệng các võ giả.

Phải nghênh đón Thiên Phạt chi lực là hồn phách, mà không phải là bản thân, vào lúc này, đừng nói là người khác, cho dù là bản thân Thần Dạ cũng rất khó giúp được gì.

Mà đối mặt với Thiên Uy cường đại như thế, hắn có thể thừa nhận được sao?

Mặc dù cho tới nay, Tử Huyên đối với Thần Dạ đều có lòng tin tuyệt đối, nhưng vào lúc này nàng cũng cảm thấy bối rối.

Lúc một đám ý tứ hàm xúc tử vong kia rốt cục rõ ràng phiêu phù trong không gian thì bất cứ người nào ở đây cũng có thể dễ dàng phát giác được, trong cổ khí tức này còn có khí tức khác.

Cái gọi là khí tức khác, chính là khí tức của một người đến từ trong lôi trì!

Nhìn thấy một màn này, cảm nhận được biến hóa kỳ quái, sắc mặt bọn người Đại trưởng lão đều ngây ngẩn, bọn hắn thật sự không biết xảy ra chuyện gì, bất quá cũng không phải đồ đần, cho dù không rõ ràng lắm nội tình nhưng cũng biết, bên trong Lôi Trì đang có một người tu luyện, mà người này. . . . Ba người Đại trưởng lão đều nhìn về phía Tử Huyên, trong ánh mắt, bắt đầu có chút hả hê.

Nếu người kia xảy ra ngoài ý muốn, đối với Tử Huyên mà nói, nhất định sẽ là đả kích không cách nào thừa nhận, đến lúc đó, thừa dịp nàng tâm thần không yên, muốn làm gì sẽ rất thuận lời.

Mà bây giờ rất rõ ràng, người kia, đã đã xảy ra ngoài ý muốn.

- Nếu hắn chết, các ngươi sẽ rất vui vẻ sao?

- Đó là tự nhiên!

Hai vị trưởng lão khác của Khiếu Lôi Tông Xùy~~ cười nói, vừa mới dứt lời, sắc mặt đột nhiên run rẩy một cái, thì ra lời vừa rồi là do Tử Huyên hỏi.

Tử Huyên hiện giờ, không thể nghi ngờ đang trong thời khắc hỗn loạn nhất, vô luận là ai, ở trong loại trạng thái này nhất định sẽ nổi điên lên.

Rất hiển nhiên, Tử Huyên cũng không ngoại lệ! Vào lúc này gây nàng, cũng không phải cử chỉ sáng suốt!

- Vậy các ngươi liền chết trước đi!

Một chữ cuối cùng vừa dứt, trong toàn bộ Thiên Địa, ngoài chùm sáng Lôi Đình từ chân trời đánh xuống kia, tất cả Lôi Đình lực lượng còn lại đều như được triệu hoán, như ong vỡ tổ quanh chung quanh thân Tử Huyên.

Thân ở giữa vô số đạo Lôi Đình, Tử Huyên chậm rãi mở ra hai tay, tất cả huyền khí năng lượng đột nhiên bạo tuôn ra.

Dùng tu vị Tử Huyên căn bản không cách nào dẫn động tất cả Lôi Đình chi lực được, nhưng mà, đây chỉ là một môi giới, khi huyền khí năng lượng tiếp xúc với Lôi Đình chi lực thì nó sẽ tự động tràn vào trong cơ thể Tử Huyên ngay.

Chỉ vài giây, khí tức của Tử Huyên đã nhanh chóng tăng cao, chỉ sau mấy giây ngắn ngủi tu vi của nàng thình lình đã đạt đến cảnh giới Lực Huyền thất trọng!

- Không tốt, đi mau!

Giờ khắc này, coi như là Đại trưởng lão, cũng cảm nhận được uy hiếp tử vong.

Lực Huyền thất trọng, đặt ở bất cứ nơi nào cũng không lọt được vào mắt lão nhân gia nàng, nhưng ở chỗ này thì tuyệt đối có thể đẩy nàng vào chỗ chết.

Mắt nhìn ba người bay vút rút đi, Tử Huyên nhẹ giọng cười, bàn tay trùng trùng điệp điệp nắm chặt về phía bọn họ, lôi nhật trăm trượng bỗng nhiên mãnh liệt bắn ra, lôi quang sáng chói chiếu khắp nơi, tiếng lôi minh vang dội ầm ầm không dứt.

Mà lực lượng ẩn chứa trong đó càng khiến cho ba người kia da đầu nhịn không được có chút run lên.

- Sâm La Thiên Giới!

Mắt thấy lui không thể lui, Đại trưởng lão khẽ cắn môi, không lùi mà còn tiến thêm một bước, một cổ khí lưu u ám ngập trời từ trong cơ thể nàng tuôn ra, mà hai mắt nàng vào thời khắc này cũng hóa thành màu xám.

Dưới khí lưu u ám bắt đầu khởi động, tất cả linh khí trong toàn bộ không gian phảng phất đều bị thu nạp đến, khiến nơi này tạo thành một phương khu vực chân không, nhưng khác với khu vực chân không chính là phía trước Đại trưởng lão lại như bị đọng lại.

Hai vị trưởng lão khác giờ phút này cũng không dám có chút chần chờ, song song khẽ động, thân thể của bọn hắn cũng có khí lưu u ám tuôn ra, lập tức từng cái vào trong hư không phía trước, khiến cho không gian như cứng lại, càng thêm không thể phá vỡ!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất