Bùm!
Những làn sóng dao động quét qua tứ phía, san bằng mọi thứ.
Khói bụi bay ra khắp nơi, cát và sỏi bay tứ tung.
Tông Hùng quái dựa vào tiên khí sau lưng mình, cũng bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
Pháp thuật, đây mới chính là pháp thuật chân chính.
Quá mạnh, quá khủng bố.
Một kẻ không có sư phụ truyền thừa, không thể nào mạnh đến thế này, cùng hắn đâu tay đôi, hoàn toàn không cùng 1 đẳng cấp.
Điều này cũng có thể giải thích được, lí do tại sao đối phương chỉ là một con khỉ ốm yếu xấu xí, nhưng thân hình lại sánh ngang với một đại yêu, còn sở hữu sức mạnh pháp thuật mạnh mẽ như vậy.
Chắc chắn phía sau hắn có người!Nghĩ đến đây, Tông Hùng quái càng thêm sợ hãi.Hắn vốn muốn kết giao với tất cả các yêu quái ở quanh đây, làm việc tốt, tuyệt đối không ăn thịt người.
Nhưng không ngờ rằng, dù đã rất thận trọng như vậy, nhưng vẫn có người tìm đến gõ cửa nhà.
Nếu không có thực lực, ngay cả bản thân cũng khó có thể bảo vệ được.
Điều này khiến Tông Hùng quái có chút khao khát quyền lực, hắn hối hận vì sao mình lại lười biếng không muốn tiến bộ, lãng phí cơ hội tu luyện tốt nhất. Dẫn đến hiện tại sức mạnh không đủ, bị kẻ khác bắt nạt.
Nhưng mà, ngay cả khi có đủ sức mạnh, hắn cảm thấy bản thân cũng không thể làm gì được.
Suy cho cùng, người đứng phía sau đối phương, nhất định là một vị đại tu sĩ, nếu như không phải tiên nhân, thì cũng là đệ tử tiên nhân.
Nhưng dù là ai thì cũng mạnh hơn một kẻ không mưu cầu danh lợi, muốn sống một cuộc sống bình thường như hắn rất nhiều.
Cho dù hôm nay hắn thắng, sư tôn của đối phương tìm đến, hắn cũng chẳng có cách nào khác ngoài việc chạy trốn.
"Không được, con khỉ này sức mạnh rất lỳ lạ, lại còn có cả pháp thuật, sư phụ hắn nhất định là một cường giả, trước tiên phải xoa dịu hắn, cùng hắn kết bạn, không thể làm kẻ địch với hắn được!"
Nghĩ đến đây, Tông Hùng quái đang ẩn nấp phía sau la lên.
"Không đánh, không đánh nữa, ta nhận thua. Nhận thua có được không?"
“Khỉ gia gia ơi, con gấu nâu này đã nhận ra sai lầm của mình rồi.”
Tông Hùng quái triệt để nhận lỗi về phía mình.Hắn thật sự rất sợ.Người kia có đại tu sĩ làm chỗ dựa, đương nhiên không thấy sợ hãi gì, còn hắn chỉ là một con yêu quái trong núi sâu, chênh lệch có thể nhìn thấy rõ ràng.
Một con yêu quái, nếu muốn sống sót, chắc chắn phải học cũng nhượng bộ, không thể bướng bỉnh.
Tông Hùng quái cảm thấy, việc mạo hiểm mạng sống của mình, chỉ để phô trương sức mạnh trong chốc lát là không đáng.
Vì thế, hắn căn bản không quan tâm đến thể diện, đem tất cả trách nhiệm, ôm vào bản thân mình.