Chương 29: Ngục tù trấn áp thần ma (1)
Thời tiết sáng sủa, trời trong gió nhẹ.
Hầu Tử đứng trước động phủ của một con yêu quái.
Tất cả yêu quái ở đây, toàn bộ đều đã bị hắn đánh bại.
Trải qua mấy ngày thực chiến, Hầu tử đột nhiên phát hiện ra một vấn đề lớn.
Chính là yêu quá trên Thái Hư Thiên thật sự quá yếu.
Mà không phải yếu bình thường.
Hắn mới chỉ dùng sức mạnh thân thể, còn chưa có dùng pháp thuật, vậy mà những con yêu quái này, đã không để chống đỡ được, từng con từng con kêu gào Hầu gia gia tha mạng.
Điều này khiến Hầu Tử vô cùng không vui, cấp độ chiến đấu như thế này, không thể nào nâng cao được chiến lực của bản thân.
"Có vẻ, chỉ khi nào lão Hùng mạnh lên, ta mới có thể có được một đối thủ xứng tầm."
Vì vậy, mấy ngày nay, thay vì đi gây rắc rối cho Tông Hùng quái, Hầu Tử lại tận tình dạy cho nó một vài phương pháp tu hành.
Suy cho cùng, chỉ có làm cho hắn mạnh hơn thì mới có đối thủ.
Nếu không, ở Thái Hư Thiên sẽ không có ai có thể cùng hắn chiến đấu, thật sự quá cô đơn!
Đồng thời.
Vì được Hầu Tử truyền cho dạy cho Luyện Khí công pháp, Tông Hùng quái cũng vô cùng vui.
Hắn nghiên cứu rất nghiêm túc, cho dù là bộ Luyện Khí Khẩu Quyết đơn giản nhất, đối với hắn cũng là thứ vô cùng trân quý.
Một mặt, quả thực khả năng kiểm soát pháp lực của hắn đã được cải thiện, không còn tùy ý vận hành như trước, hiện tại hắn đã biết vận chuyển chúng theo quy luật, rất hiều bình cảnh và khó khăn trước kia hắn từng gặp phải hiện tại cũng đều dễ dàng được giả quyết.
Người ta nói thiên tài thì dễ tìm nhưng thầy thì khó.
Vì vậy, Tông Hùng quái rất trân trọng cơ hội này, mặc dù bị Hầu Tử đánh, nhưng ngược lại hắn lại cảm thấy mình đã kiếm được lời, một bước phát tài.
Mặt khác, lại giống như hắn nhận được sự hướng dẫn của sư phụ, mặc dù sư phụ không đích thân truyền dạy các công pháp, nhưng cũng không khác là bao.
Giống như ngươi được một vị Tiệt Giáo đệ tử truyền dạy, cho dù ngươi không thừa nhận, nhưng trong mắt các thế lực ở hồng hoang, ngươi đương nhiên đã quy thuận Tiệt Giáo, là Tiệt Giáo đệ tử.
Đồng thời Tông Hùng cũng tò mò, không biết sư phụ đứng sau Hầu Tử là ai.
Nhưng hắn không dám hỏi.
Kiểu nhân vật thần thánh như thế này, không phải một tên yếu quái như hắn có thể tiếp xúc được.
Sau khi rèn luyện Luyện Khí Khẩu Huyết trong một thời gian, sức mạnh của Tông Hùng quái tăng lên nhanh chóng.
Trước đây hắn tu luyện không hề có mục đích, cũng chẳng có đạo lý gì, chỉ làm tùy tiện, không có thứ gì đáng để theo đuổi, cho nên dù đã tu luyện lên tới cảnh giới như hiện tại, cũng không biết cách phát huy hết thực lực.
Giống như cho một kẻ keo kiệt canh giữ núi vàng núi bạc, chỉ nhìn thì thấy nhiều của cải, nhưng thứ đem tiêu lại chẳng có bao nhiêu.
Nhưng hiện tại, nhờ có Luyện Khí Khẩu Quyết mà Hầu Tử truyền dạy, hắn đã tiến bộ rất nhanh chóng.
Mà điều này dân đến….Hầu Tử vậy mà không thể đánh bại được hắn nữa!
Trước kia Hầu tử chỉ cần dùng Quy Phái Khí Công, liền có thể dễ dàng đèn đầu được Tông Hùng.
Nhưng khi Tông Hùng càng lúc càng thành thạo Luyện Khí Khẩu Quyết, lợi thế về tu vi cũng như sức mạnh hùng hậu của hắn chắn chắn sẽ được lộ ra.
Ngoài ra, thể chất của hắn mạnh hơn Hầu Tử, vậy nên việc trực tiếp đối đầu với hắn càng thêm khó khăn..
"Tên Tông Hùng này tiến bộ quá nhanh, chỉ sợ một thời gian ta sẽ không còn là đối thủ của hắn nữa, như vậy làm sao có thể được?"
Hầu Tử mặt mày chán nản.
Nhưng chính hắn là người đã chỉ dạy, bây giờ trách ai được đây.
Tông Hùng quái trở nên mạnh hơn, cũng khiến cho Hầu Tử cảm giác có chút nguy hiểm.
…
Ban đêm, lại là một buổi học văn hóa khác.
Mà đêm nay, Hầu Tử cuối cùng cũng được nghe phần tiến theo của "Thánh Đế", mà hắn luôn nhớ mãi.
Kể từ lần được sư phụ kể về "Thánh Đế" trước đó, sau đấy sư phụ vẫn chưa có kể tiếp, khiến Hầu Tử có chút lo lắng không biết người có quên mất hay không.
Kỳ thật không phải Chu Huyền quên, chủ yếu là vì trong khoảng thời gian này Hầu Tử tiến bộ nhanh chóng, cho nên hắn cũng phải giảm tốc độ của bài giảng xuống.
Mãi cho tới đêm nay, mới lại giảng về văn hóa, nên hắn mới kể tiếp về cậu chuyện "Thánh Đế".
“Nói về nhân vật chính Vương Kỳ, hắn bị người khác tàn ác cướp mất bảo vật, lại bị thủ hạ phế bỏ pháp lực, hiện tại trở thành một kẻ vô dụng.”
Ngay tại thời điểm hắn đang nản lòng thất vọng, một ân thanh uy nghiêm, thần thánh xuất hiện bên trong đầu hắn.
Phá rồi lại lập, thiên hạ vô địch…
Trong phút chốc, trong đầu hắn xuất hiện một bóng người nhỏ màu vàng kim, trên thân của người kia, có một cỗ văn tự và hình vẽ rộng lớn, sau đó từ từ dung nạp vào trí não hắn, hóa ra đó là một bộ luyện khí công pháp.
Công pháp này được gọi là "Thần Ma Trấn Ngụ Kình"! "
Chu Huyền nhàn nhã nói.
Loại cốt truyện này đã rất cũ rích rồi.
Nhân vật chính bị người khác chèn ép, trở thành một kẻ vô dụng, chỉ còn một hơi tàn lay lắt, nội tâm phẫn uất, oán trách, thống khổ,…tất cả các loại tâm tình thống khổ đều hội tụi lại.
Lúc này, một hệ thống hoặc một chiêu trò gian lận chắc chắn sẽ xuất hiện, mang đến cho người đọc một tia hy vọng có thể lật ngược thế cờ!
Suy cho cùng!
Người đọc đọc tiểu thuyết để giải trí chứ không phải để thấy nhân vật chính đau khổ.
Vì vậy, sau khi nhân vật chính bị chèn ép, ngón tay vàng nhất định phải xuất hiện, khiến độc giả háo hức muốn biết cốt truyện tiếp theo, muốn báo thù, muốn chuyển bại thành thắng!
Muốn những người đang chà đạp nhân phẩm của mình hiện tại, biết thế nào là đau đớn.