Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 6 - Chương 59: Ngưng luyện thần cách

Tiếu Ân lập tức nhớ tới đánh giá của Hắc Long Vương đối với chúng thần chi mộ, với thực lực bực này của hắn nếu như muốn đi tới đó, quả thực chính là tự tìm đường chết.

Dick đột nhiên đè thấp thanh âm, nói:

-Loại phương pháp thứ hai, chính là thí thần (giết thần), chỉ có sau khi thí thần, mới có khả năng lấy được mảnh vỡ thần cách.

Tiếu Ân do dự một chút, nghĩ tới kinh nghiệm chế tác mảnh vỡ thần cách của mình, không khỏi hỏi:

-Không có loại biện pháp thứ ba?

Dick muốn nói lại thôi, cuối cùng nói:

-Nếu như vận khí đặc biệt tốt, có lẽ ở một địa phương nào đó sẽ phát hiện mảnh vỡ thần cách của thần linh ngã xuống, nhưng chúng ta không cần trông cậy vào vận may nghịch thiên như vậy.

Tiếu Ân gật đầu thật mạnh một cái, hai người lại hàn huyên một lát. Tiếu Ân đứng lên cáo từ, đồng thời ước định hai tháng sau cùng nhau tham gia hội đấu giá long trọng này.

Khi rời khỏi thành thị giao dịch này, Tiếu Ân dẫn theo William cùng đi.

William vài lần há mồm muốn nói, nhưng cuối cùng cái gì cũng không dám nói ra.

Bạch quang lóe lên, đám người Tiếu Ân đã biến mất ở trong Truyền Tống Trận.

Mà ngay sau khi rời khỏi nơi này, trong mắt Tiếu Ân lập tức hiện lên một đạo tinh quang.

Không ai bán đấu giá mảnh vỡ thần cách sao? Nếu như ở trong hội đấu giá đột nhiên xuất hiện một khối không biết có thể bán đấu giá ra cái giá gì đây?

---------------------------------

Một đám sương mù nhẹ nhàng từ chỗ trung tâm của gian phòng tràn ra, Tiếu Ân cảm ứng được năng lượng ẩn chứa trong đám sương mù này, trong lòng có chút vui mừng.

Đây là một loại dược phầm mùi thơm ngát mà hắn mua được trong thành Narnia, bên trong loại dược phẩm này bao hàm rất nhiều thành phần cao cấp đặc thù, chỉ là một phần đã mất mấy trăm viên tử kim thạch, mà một phần lại chỉ có thể duy trì được mười hai giờ.

Chẳng qua, loại dược phẩm này lại có một công năng đặc thù, đó chính là có thể tăng xác suất tiến giai thành công của ma thú ở thời điểm tiến giai.

Mặc dù đối với Hắc, Hoàng hai ma thú bát cấp mà nói, tác dụng của loại dược liệu đã là cực kỳ nhỏ bé, nhưng sau khi Tiếu Ân nhìn thấy giới thiệu ở mặt sau đã không chút do dự càn quét sạch sẽ tất cả hàng tích trữ của loại dược phẩm này trong thành Narnia.

Vì tiến giai của hai toàn phong, Tiếu Ân có thể nói là tận hết sức lực.

-Bạch Toàn Phong. Ngươi cảm thấy chúng nó lúc này có khả năng tiến giai sao?

Tiếu Ân thong thả dò hỏi.

Nói thực, có thể tiến giai hay không ngay cả hắn đều không có nắm chắc, thì càng không cần phải nói là Bạch Toàn Phong chỉ có cửu cấp, nhưng không hỏi một tiếng trong lòng cuối cùng có một loại cảm giác không bỏ xuống được.

Bạch Toàn Phong do dự một lát, cười khổ nói:

-Chủ nhân. Ta nói cũng không chính xác đâu.

Tiếu Ân thở dài một tiếng, thầm nghĩ ngươi không nói chính xác là bình thường, nếu như nói chính xác, như vậy ánh mắt của ngươi còn muốn tốt hơn so với ta.

-Bạch Toàn Phong. Ngươi hiện tại liền chuyên tâm thủ hộ cho chúng nó đi, chờ sau khi các ngươi đều trở thành cửu cấp, ta đưa các ngươi đi một địa phương, nơi đó có một loại áp lực hùng mạnh, có trợ giúp rất lớn đối với việc tiếp tục tiến giai Ngàn năm Truyền kỳ của các ngươi.

Ánh mắt của Bạch Toàn Phong sáng lên, hỏi:

-Chủ nhân. Ngài nói chính là quốc gia của thần bị đóng băng kia sao?

Tiếu Ân khẽ gật đầu, nói:

-Chuyện này không nên đề cập với bất cứ kẻ nào.

-Dạ, chủ nhân ngài yên tâm đi.

Bạch Toàn Phong cung kính nói.

Tiếu Ân vỗ vỗ vai hắn, rời khỏi phòng đi ra ngoài cửa, liền thấy cửu cấp á long Tyrese đang ngồi bên trong đại sảnh, hắn buồn chán mang một chiếc ghế lù rù ngủ trong đại sảnh.

Vừa nhìn thấy Tiếu Ân đi xuống, dưới mông hắn giống như được trang bị lò xò lập tức nhảy dựng lên.

-Chân long đại nhân, ngài làm sao lại xuống đây?

Tiếu Ân cho hắn một nụ cười sảng khoái, hỏi:

-Ngươi ngồi ở chỗ này làm gì?

Tyrese lập tức kêu khổ thấu trời:

-Juliana tiểu thư nói, quá nhiều người tới đây quấy rầy, muốn ta thủ ở nơi này. Nếu như có người lạ tới tìm ngài, như vậy thì chỉ có đánh bại ta trước mới được.

Tiếu Ân dở khóc dở cười nhìn hắn một cái, lại ngẩng đầu nhìn gian phòng Juliana đang bế quan ở phía trên.

Đánh bại Tyrese? Nói đùa cái gì chứ.

Đây chính là cửu cấp á long, cho dù ai đến đánh cũng không dám nói là nắm chắc tất thắng, trừ phi là gặp phải chân long cửu cấp hoặc là Ngàn năm Truyền kỳ giống như mình.

Trò đùa này của Juliana thật sự là quá lớn rồi.

-Tyrese. Ngươi làm sao đột nhiên nghe lời nàng thế?

Tyrese cười ha hả hai tiếng, đè thấp giọng nói:

-Đại nhân, thực ra đây là do Vô Danh tiên sinh chỉ điểm. Hắn nói ta thân là á long hỏa khí quá lớn (quá nóng tính), nhất định phải hiểu được thu tâm chi đạo (kìm nén tâm tình). Nếu như không làm được, như vậy cuộc đời này sợ khó là có thể thể tiếng thêm một bước.

Dứt lời, hắn há miệng thở dốc, có chút thẹn thùng nói:

-Thấy mấy vị đệ tử của ngài đều đã trở thành ma đạo sĩ, hai tên Toàn Phong kia cũng sắp tiến giai cửu cấp, còn có mấy người là đệ tử trên danh nghĩa của ngài đều không ngừng tiến bộ, cho nên...

Nếu như trước đây, Tyrese đối với thân phận ma thú cửu cấp của mình đã tương đối thỏa mãn.

Mặc dù ở trên đại lục phía nam tiếng nói của hắn không bằng long quy lão tổ tông, nhưng dù sao cũng tính là người xuất sắc trong lớp người thứ hai.

Chẳng qua từ sau khi đi theo Tiếu Ân đại nhân, cảm giác của hắn đã dần dần thay đổi, đặc biệt nhìn thấy Tiếu Ân từ một ma đạo sĩ thất tinh đến Ngàn năm Truyền kỳ bây giờ, hơn nữa một đám người xung quanh Tiếu Ân đều đang tiến bộ ổn định, tự nhiện đã khơi dậy lòng háo thắng trong lòng á long.

Cho nên hắn mới có thể nghe theo đề nghị của Vô Danh, phục tùng mệnh lệnh của Juliana.

Loại chuyển biến tâm lý tinh tế này, đừng nói Tiếu Ân là người ngoài, mà ngay cả chính bản thân hắn cũng chưa chắc có thể phát hiện.

Sờ sờ mũi, Tiếu Ân chỉnh sắc hỏi:

-Tyrese, ở trên đại lục phía nam ngươi còn có thân hữu gì không?

Tyrese ngẩn người, nói:

-Chân long đại nhân, làm sao ngài lại hỏi cái này? Á long chúng ta cũng giống như chân long, ngoại trừ vợ chồng, đều là cuộc sống độc thân.

Hắn đột nhiên vỗ trán, nói:

-Ta hiểu rồi, ngài đang hỏi ta đã để lại hậu đại (đời sau) hay chưa. Ta còn trẻ tuổi như vậy, còn chưa suy nghĩ đến phương diện này.

Trên trán của Tiếu Ân mơ hồ hiện ra một nếp nhăn đen. Tên ngu ngốc này, ta hỏi hắn loại chuyện này khi nào.

Hít sâu một hơi, Tiếu Ân nói:

-Được rồi, trong đại lục phương nam còn có bao nhiêu người để cho ngươi vướng bận.

Tyrese nghiệm túc ngẫm nghĩ một chút, nói:

-Chỉ có long quy đại nhân, lão truyền cho ta rất nhiều tri thức khi ta còn bé, hơn nữa lúc nào cũng quan tâm ta, nếu không ta cũng không nhất định có thể tiếng giai đến cửu cấp ma thú.

Tiếu Ân gật đầu tán thành một cái, nói:

-Ngoại trừ Thiago Motta, còn có người nào khiến ngươi vướng bận không?

Tyrese không chút do dự lắc đầu, nói:

-Ngoại trừ đại nhân ra, ta căn bản là không biết mấy người. Cho dù là biết được mấy tên cửu cấp, cũng là mỗi năm giao thủ mấy lần, không có khả năng vướng bận, nhưng dù sao vẫn muốn trở về đánh mấy trận với bọn họ phân thắng bại.

Tiếu Ân đột nhiên mỉm cười, nói:

-Chờ xem, có lúc người trở về giáo huấn bọn họ.

Tyrese nặng nề gật đầu một cái, nói:

-Ta nhất định cố gắng tranh thủ vượt qua bọn họ.

Tiếu Ân liếc mắt nhìn hắn một cái đầy thâm ý, nói:

-Ta tin tưởng ngươi nhất định có thể trở thành Ngàn năm Truyền kỳ.

Dứt lời, hắn đi vào trong phòng của Vô Danh bỏ lại Tyrese đang nghẹn họng nhìn trân trối, bỏ lại một mình á long đang lâm vào trong một loại mơ màng kỳ diệu.

Chân long đại nhân nói ta nhất định có thể trở thành Ngàn năm Truyền kỳ, chẳng lẽ ngài lại muốn thành toàn cho ta hay sao?

Liên tưởng đến nội dung cuộc nói chuyện vừa rồi của Tiếu Ân với hắn, Tyrese càng nghĩ càng có khả năng này, trong lòng hắn đang nổi sóng, không ngờ có chút áp lực mơ hồ không trụ được.

Có thể trở thành ma thú cửu cấp đương nhiên không có khả năng là loại ngu ngốc, một chút gợi ý của Tiếu Ân tự nhiên để cho Tyrese ngầm hiểu.

Sau khi tiến vào phòng của Vô Danh, hắn vẫn đang nằm trên giường, ánh mắt nhìn lên trần nhà trên đỉnh đầu.

Mỗi một lần Tiếu Ân tiến vào phòng của hắn, hắn dường như đều bảo trì cùng một tư thế. Trước kia Tiếu Ân không rõ vì sao Vô Danh lại có kiên nhẫn tốt như vậy, nhưng hiện tại hắn cũng đã biết.

Vô Danh thì ra là do trận đồ biến hóa mà thành, cũng không biết đã tồn tại bao nhiêu năm ở trong vũ trụ này, cho dù là hiện tại đã biến thành sinh vật trí tuệ, nhưng cũng khó có thể vứt bỏ sự đờ đẫn và thẫn thờ đã được tích lũy trong vô số năm mà thành.

-Vô Danh tiên sinh, chào ngài.

Tiếu Ân ngoài cười nhưng trong không cười nói.

hắn đã có hiểu biết sâu sắc đối với Vô Danh, bất kể ngươi phát ra tươi cười chân thành tha thiết từ đáy lòng hay là loại cười gian vừa nhìn đã biết không có ý tốt như hiện tại, đối với Vô Danh mà nói đều không có gì khác nhau.

Vô Danh giống như không nghe thấy lời nói của hắn, vẫn như trước nhìn lên trần nhà trên đỉnh đầu.

Tiếu Ân ho nhẹ một tiếng, cũng không để ý, chỉ nói:

-Vô Danh tiên sinh, lần này ta đi nơi giao dịch trong vũ trụ đã nghe được một tin tức, hai tháng sau, có một hội đấu giá do trăm vạn thành thị giao dịch liên hợp cử hành, ở trong hội đấu giá này chẳng những có thể bán đấu giá cả mảnh đại lục, hơn nữa còn có tinh cầu và đại lục thần tạo.

Vô Danh cuối cùng quay đầu lại, nói:

-Ngươi muốn mua cái nào?

-Đại lục thần tạo.

Tiếu Ân nghiêm túc nói:

-Ta chỉ muốn biết, thần linh sáng tạo đại lục thần tạo này có thể âm thầm lưu lại dấu vết truy tung hay không. Nếu như thực sự là như vậy, thì cho dù trên đại lục ta chuẩn bị tốt hơn nữa cũng chẳng qua là may áo cho người mà thôi.

Vô Danh uể oải nhắm hai mắt lại, nói:

-Ngươi yên tâm, sẽ không có cấm chế gì lưu lại.

Tiếu Ân lập tức yên tâm, nếu như Vô Danh đã nói như vậy, thì bất kể thần linh kia có động chân động tay hay không đều đã không còn quan trọng nữa.

Thần linh mặc dù lợi hại, nhưng Vô Danh cũng không kém cỏi, vừa nghĩ đến ma pháp trận đồ khổng lồ không thể tin được trong ký ức mà tia vạn năm quang nguyên kia truyền cho, Tiếu Ân chính là môt trận hết hồn.

Hắn có thể khẳng định, người có thể bố trí ra trận đồ này khẳng định sẽ không phải người bình thường gì, mà sinh vật trí tuệ từ trận đồ này biến thành khẳng định có thể khống chế hết thảy cấm chế.

Cho dù là cấm chế do thần linh tự mình bố trí cũng đừng mơ tưởng làm khó được Vô Danh.

Hít sâu một hơi, Tiếu Ân hơi suy nghĩ qua một lần nữa ý niệm lớn mật trong đầu.

-Vô Danh, ta có một việc muốn làm phiền ngươi.

-Chuyện gì?

-Ngươi nói cho ta biết trước, nếu như ngươi ở trong hội đấu giá kia, như vậy có nắm chắc bất cứ lúc nào cũng có thể thoát thân?

-Có ý tứ gì?

Vô Danh lần đầu tiên dùng ngữ khí kinh ngạc hỏi.

Tiếu Ân cười ha hả, nói:

-Ngươi cũng biết, người có thể mua mấy thứ kia khẳng định đều là cao thủ hùng mạnh, khẳng định không ít cấp bậc Ngàn năm Truyền kỳ và Ngụy thần, thậm chí ngay cả Chân thần cũng sẽ xuất hiện.

-Sẽ không có.

Vô Danh đột nhiên nói.

Tiếu Ân ngẩn người, nói:

-Ngươi làm sao biết?

-Thần linh chân chính không có khả năng lấy chân thân xuất hiện ở bên trong vũ trụ này.

Vô Danh chậm rãi giải thích:

-Bọn họ nếu như muốn khống chế được nhất giới này, như vậy nhiều nhất chỉ có thể phái phân thân và hình chiếu tới.

-Thật sao?

Tiếu Ân nghi hoặc nói:

-Ngài còn nhớ rõ Cự Ma Thần không? Hắn dường như cũng là một vị Chân thần.

-Quốc gia của hắn chưa thành lập, thì làm sao có thể xưng là Chân thần.

Hô hấp của Tiếu Ân lập tức có chút đình chỉ, thì ra Cự Ma Thần hùng mạnh kia không ngờ còn không thể xem như chân thần.

Vô Danh rốt cục ngồi dậy, hắn đối mặt Tiếu Ân nói:

-Pháp tắc ở trong vũ trụ này, một khi thành công thành lập quốc gia của thần nhất định phải phá vỡ không gian, tiến vào chúng thần thế giới, nếu như muốn đánh xuống thần tích cũng chỉ có thể dùng phân thân và hình chiếu.

-Vậy còn phương pháp khác giáng lâm xuống hay không?

-Có, thần linh ngã xuống cũng là một biện pháp.

Tiếu Ân lập tức lâm vào chán nản, hung hăng trừng mắt nhìn hắn, lại phát giác không có tác dụng gì.

-Được rồi, ta có thể không hiểu, ở trong hội đấu giá kia, chỉ cần là ngài muốn chạy, thì khẳng định không ai có đủ khả năng ngăn ngài lại, hơn nữa ngài sẽ không bị thương tổn gì, sẽ không bị người ta theo dõi, thật không?

-Phải.

Vô Danh đơn giản nói rõ.

-Thật tốt, như vậy ta xin ngài xuất đầu giúp ta đi bán đấu giá một thứ, đương nhiên, đầu tiên ngài phải thay hình đổi dạng, đừng cho bất cứ kẻ nào phát hiện ngài có quan hệ với ta. Hơn nữa một khi giao dịch thành công, thu lại tất cả thần lực kết tinh rồi yên lặng thoát thân trở về, không được lưu lại dấu vết gì.

Tiếu Ân tràn đầy kỳ vọng hỏi:

-Ngài có thể làm được không?

-Có thể.

-Thật tốt quá.

Sau khi nhận được sự bảo đảm của Vô Danh, Tiếu Ân mới xem như thực sự yên tâm.

Chẳng qua trong lòng hắn đối với Vô Danh cũng có một chút bất mãn, người này không ngờ căn bản là không hỏi mình muốn hắn bán đấu giá cái gì, phần bình tĩnh trình độ này quả thật không phải Tiếu Ân có thể bằng được.

Đột nhiên trong lúc đó, trong lòng Tiếu Ân dâng lên một nghi vấn, hắn do dự một lúc lâu, hỏi:

-Ngươi nói cái pháp tắc kia có thể bảo đảm chúng thân không thể vi phạm sao?

-Có thể.

Vô Danh lãnh đạm nói:

-Duy trì cái pháp tắc này là một trận đồ, một khi có vị thần linh nào đó vi phạm, chỉ cần lực lượng của thần linh kia còn chưa đạt tới trình độ đánh tan tinh bích, thì nhất định sẽ bị quy luật tự động xóa bỏ.

-Trận đồ?

Ánh mắt của Tiếu Ân lộ vẻ lấy làm kinh ngạc, pháp tắc này nhằm vào chúng thần mà tới, như vậy lực lượng của pháp tắc khẳng định là phải vượt xa thần linh, cho dù là lực lượng của tất cả thần linh cộng lại cũng không thể chống cự mới đúng.

Nhưng duy trì pháp tắc này, không ngờ là một trận đồ.

Sau khi trầm mặc một lúc lâu, Tiếu Ân run giọng hỏi:

-Trận đồ kia là ai bố trí?

-Không biết.

Tiếu Ân thở dài một hơi nhẹ nhõm, nhưng trong lòng lại cảm thấy vô cùng lo lắng vô cùng khó chịu, làm sao mỗi lần tới lúc mấu chốt Vô Danh lại nói một câu không biết chứ?

Đột nhiên trong lòng khẽ động, Tiếu Ân hỏi:

-Trận đồ kia so sánh với ngươi, rốt cuộc thì ai lợi hại hơn một chút?

Vô Danh nghiêng đầu ngẫm nghĩ một lát, cuôi cùng nói:

-Không biết.

Tiếu Ân ngẩng đầu nhìn trần nhà, hoàn toàn không nói gì.

-Chẳng qua nếu như hắn đã sinh ra linh trí, như vậy khẳng định sẽ không đến tiếp xúc với ta.

Vô Danh đột nhiên nói.

-Vì sao?

-Bởi vì bất kể hắn tích tụ lực lượng hùng mạnh tới mức nào cũng không thể chống lại công kích của ta.

Trong thanh âm của Vô Danh không có một tia dao động giống như đang tự thuật một việc bình thường nhất.

-Công kích của ngươi?

Tiếu Ân ngẩn người hỏi:

-Là một chường nước (nhất chưởng chi thủy) sao?

Một chưởng nước trong tay Vô Danh có thể đông kết Cự Ma Thần, quả thực vô cùng lợi hại, nhưng nếu muốn đối phó trận đồ có thể duy trì pháp tắc kia, đó dường như là có chút hiềm nghi của con kiến cắn chết Hắc Long Vương.

Vô Danh chậm rãi nói:

-Đó cũng không phải ta xuất thủ.

Tiếu Ân sửng sốt, quả nhiên, một chưởng nước mặc dù ở trong tay Vô Danh, nhưng đó quả thật không phải Vô Danh động thủ.

Trong lòng Tiếu Ân đột nhiên nổi lên lòng hiếu kỳ, từ khi quen biết Vô Danh tới nay, dường như cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua hắn động thủ.

Mặc dù hắn có được năng lực xuyên qua hết thảy cấm chế, dường như cũng không bị uy áp của bất cứ kẻ nào ảnh hưởng, nhưng quả thực chưa từng tự mình động thủ.

-Được rồi, Vô Danh tiên sinh, nếu như ngài xuất thủ, rốt cuộc uy lực lớn chừng nào?

Vô Danh nói từng chữ một:

-Nếu như ta xuất thủ, chỉ có một kích, đó chính là đánh tan lực lượng của tinh bích.

Dứt lời, Vô Danh lại nằm xuống, nhắm hai mắt lại, rất có tư thế cái gì cũng không nói.

Tiếu Ân chưa từ bỏ ý định hô hoán mấy câu, nhưng ngay cả một cái liếc mắt cũng không đạt được, hắn hừ nhẹ một tiếng, bất đắc dĩ thở dài, đành phải rời khỏi phòng.

Chẳng qua cuộc nói chuyện với Vô Danh lúc này, đã làm cho hắn có hiểu biết nhất định đối với rất nhiều chuyện, hơn nữa tâm tình của hắn cũng đã bình thản rất nhiều.

Thì ra chúng thần là không thể tự mình rời khỏi thế giới của các thần, như vậy phân thân và hình chiếu mặc dù cũng có được uy năng hùng mạnh, nhưng đã không đủ để khiến cho Tiếu Ân kinh sợ giống như ban đầu.

Chỉ là, lực lượng đánh tan tinh bích rốt cuộc là như thế nào đây?

Lực lượng tinh thần của Tiếu Ân đảo qua một vòng trong ma pháp tháp, thu lại tất cả động thái của mọi người vào trong đầu.

Mấy người Kim mặc dù đã thành công tấn thăng làm ma đạo sĩ, nhưng bọn họ lại vẫn như trước không có nửa điểm thả lỏng đối với việc tu luyện, ngược lại càng đề cao thêm một ít đối với hiệu suất sử dụng kết giới hoàng kim trong ma pháp tháp.

Trong lòng hắn cảm thán, người ta đều gọi hắn tu luyện cuồng nhân, nhưng so sánh với mấy người Kim, mình đã có thể phải hoàn toàn đứng sang một bên.

Sau khi về tới phòng của mình, Tiếu Ân đóng cửa, đồng thời treo biển bế quan trước cửa.

Có tấm bảng không làm phiền này, trừ phi là một vị Ngàn năm Truyền kỳ nào đó đột nhiên đánh đến, nếu không hẳn là không ai dám quấy rầy mình.

Chẳng qua, có Vô Danh thủ ở dưới tầng một, đừng nói là Ngàn năm Truyền kỳ, chỉ sợ cho dù là thần linh chân chính đến đây cũng không nhất định có thể lấy được chỗ tốt.

Chỉ có điều Vô Danh chỉ có một kích, nếu như sau một kích vẫn còn giống như ban đầu, yêu cầu thời gian khôi phục dài như vậy, thì tác dụng của hắn đã suy yếu rất nhiều, tối đa biến thành một vũ khí hạt nhân, dẫn đến tác dụng uy hiếp.

Đặt vòng cổ không gian lên mặt bàn ở trước mặt, Tiếu Ân tùy ý lấy ra hơn một nghìn thần lực kết tinh từ bên trong.

Nếu như để Dick nhìn thấy cảnh tượng này, hắn khẳng định sẽ khó mà tin được vào mắt của mình.

Một Ngàn năm Truyền kỳ không ngờ có thể có được nhiều thần lực kết tinh như vậy, đây còn có thiên lý sao?

Những kết tinh này đều là một ít mặt hàng lớn nhỏ không giống nhau, mặc dù về mặt tụ tập tín ngưỡng cũng không kém hơn những kết tinh khác, nhưng ở trên bề mặt còn có chút nhìn không tốt lắm, cho nên Tiếu Ân tính toán xử lý trước mấy thứ này.

Lấy những thần lực kết tinh đó đặt hết lên mặt bàn, vẻ mặt của Tiếu Ân cũng ngưng trọng. Mặc dù hắn đã có kinh nghiệm một lần, nhưng đó chính là trực tiếp thu thập tín ngưỡng lực mà chế tạo ra mảnh vỡ thần cách, hiện giờ sử dụng thần lực kết tinh có thành công hay không, ở trong lòng hắn vẫn còn chưa có khẳng định.

Nhắm hai mắt lại, trên người Tiếu Ân nhanh chóng nổi lên năng lượng dao động hùng mạnh, chẳng qua cỗ năng lượng dao động này lưu chuyển ở giữa phòng, mà khong có dấu hiệu tản mát ra.

Bởi vậy có thể thấy được, sau khi Tiếu Ân tấn thăng làm Ngàn năm Truyền kỳ, cuối cùng đã đạt tới năng lực khống chế lĩnh vực tùy tâm sở dục (làm theo ý mình).

Tại sao trong thời gian ngắn hắn có thể làm được điều này, Nhất Hào đương nhiên là cống hiến cực lớn, nhưng quan trọng nhất vẫn là hắn từng tham gia dự trận chiến thí thần. Ở nơi đó hắn đã cảm thụ qua thần lực và lực lượng của thần vực, đối với hắn đã tạo thành tấn công cực lớn, có điều cảm ngộ tự nhiên cũng không có gì là kỳ quái.

Năng lượng khổng lồ hình thành một lĩnh vực, đúng là lực lượng lĩnh vực độc nhất vô nhị (có một không hai) của Tiếu Ân. Ở bên trong lĩnh vực này, tất cả đều là phòng thủ kiên cố, giống như dãy núi sừng sững chạy dài, dường như không có lực lượng nào có thể làm cho nó có chút dao động.

Nhưng sau khi làm xong tất cả những việc này, Tiếu Ân vươn một bàn tay, nhẹ nhàng điểm lên một giọt thần lực kết tinh ở bên trong đó.

Đột ngột, giọt thần lực kết tinh này giống như bọt khí bị châm thủng, chợt nứt vỡ ra, chẳng qua từ bên trong chảy ra cũng không phải là nước, mà là một loại tín ngưỡng lực nhìn không thấy sờ không được.

Tiếu Ân hít một hơi thật sâu, lĩnh vực xung quanh trở nên ngưng kết hơn, không ngờ vững vàng vây lại tất cả tín ngưỡng tản ra xung quanh.

SAu khi làm xong tất cả, trong lòng Tiếu Ân cũng vô cùng hoài nghi.

Khi Hắc Long Vương truyền thụ phương pháp này đã từng nói qua, mặc dù làm như vậy có thể tinh luyện ra bảy phần tín ngưỡng lực, nhưng nguyên nhân bởi vì bọn họ chỉ là Ngàn năm Truyền kỳ mà không phải là Ngụy thần, cho nên lĩnh vực của bọn họ căn bản là đừng nghĩ lưu lại tất cả tín ngưỡng lực.

Tín ngưỡng lực phát ra từ trong những thần lực kết tinh này có thể được lĩnh vực lưu lại một nửa cũng đã là nhờ phút ấm của tổ tiên.

Nhưng sau khi đến lượt Tiếu Ân, những tín ngưỡng lực phát ra này không ngờ toàn bộ đều bị lĩnh vực của hắn vây khốn, không có nửa điểm tiêu tán. Biến hóa bậc này nếu như để cho Hắc Long Vương biết được khẳng định là phải đố kị đỏ con mắt.

Mặc dù không rõ vì sao lại xuất hiện loại tình huống này, nhưng Tiếu Ân lại mơ hồ đoán được, điều này có liên quan tới lực lượng lĩnh vực của mình. Lực lượng lĩnh vực đứng đầu của bốn loại lĩnh vực mạnh nhất quả nhiên có được uy năng không thể tin nổi.

Thu liễm một chút tâm tình có chút hưng phấn, Tiếu Ân nhắm hai mắt lại, ngay sau đó, lực lượng tinh thần và ý thức của hắn đã dung hợp trăm phần trăm với Nhất Hào.

Cảnh sắc trước mặt lập tức biến đổi, Tiếu Ân lại một lần nữa đi tới bên trong cảnh giới đình trệ thời gian.

Đã rất lâu rồi chưa có tới cảnh giới này, hết thảy trước mắt dường như đều có chút xa lạ, chẳng qua ngay sau đó, Tiếu Ân đã lập tức cảm thấy đại lượng lực lượng tinh thần bắt đầu trôi qua, giống như nước lũ căn bản là không thể ngăn cản.

Trong lòng hắn rùng mình, lập tức bắt đầu hấp thu những tín ngưỡng lực tinh túy bên trong lĩnh vực.

Sau khi tiêu hao ba phần năng lượng, thần lực kết tinh đã trở lại thành tín ngưỡng lực tinh túy nhất như trước, những năng lượng này giống như nước chảy bị Tiếu Ân hút vào bên trong cơ thể, cuối cùng chảy tới bên trong hắc động nho nhỏ nơi mi tâm Tiếu Ân.

Nhưng sắc mặt Tiếu Ân lập tức biến đổi, trong lòng hắn âm thầm kêu khổ.

Căn cứ kinh nghiệm của lần trước và suy tính của Nhất Hào, tín ngưỡng lực mà hắn hút lấy hẳn là có thể nhồi đầy khoảng một phần mười thể tích nơi mi tâm, nhưng sau khi Tiếu Ân thực sự hấp thu xong tất cả tín ngưỡng lực, hắn mới phát hiện, đừng nói là một phần mười, ngay cả một phần trăm thể tích cũng không được.

Một khi phát hiện sự thực này, chấn động trong lòng Tiếu Ân tự nhiên là khó có thể dùng ngôn ngữ để diễn đạt.

Chẳng lẽ sau mỗi một lần chế tác một mảnh vỡ thần cách, lần chế tác sau đó liền cần tín ngưỡng lực gấp mười lần?

Nếu thực sự là như thế, như vậy bất kể như thế nào Tiếu Ân cũng không dám tiếp tục dựa theo kế hoạch mang mảnh vỡ thần cách ra bán đấu giá.

Rất nhanh, toàn bộ tín ngưỡng lực đã bị hắn hấp thu xong, trong khoảnh khắc Tiếu Ân cũng rời khỏi cảnh giới thời gian đình trệ.

Thực ra muốn duy trì loại cảnh giới này cũng vô cùng đơn giản, chỉ cần liên tục sử dụng tín ngưỡng lực là có thể, nhưng vấn đề là Tiếu Ân đột nhiên phát hiện, theo thực lực của hắn không ngừng đề cao, cái giá phải trả để duy trì loại cảnh giới này cũng đang không ngừng nâng cao. Nếu như sử dụng tín ngưỡng lực để duy trì, phỏng chửng chỉ cần hai, ba giây thì tín ngưỡng lực mà hắn vừa hấp thu sẽ bồi vào toàn bộ.

Chuyện tốn công vô ích bậc này, Tiếu Ân tuyệt đối không làm.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất