Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 8 - Chương 66: Douglas tới thăm

Thần vương cá sấu, chẳng qua chỉ là một vị thần vương không biết tên trong thần giới mà thôi, nhưng uy năng hùng mạnh của hắn nắm giữ đã đạt tới trình độ như vậy. Hôm nay sở dĩ có thể thắng lợi, cũng không phải thực lực của hắn mạnh hơn đối phương, mà là bởi vì Thời không hồng lưu phía sau Tiếu Ân.

Khi hắn lâm vào hoàn cảnh tuyệt đối xấu, cả mảnh thời không hồng lưu kia không ngờ lại có cảm động lây thống khổ với hắn, cho nên mới chủ động tách ra một mảnh không gian lớn, đồng thời đưa tới hợp thể với mình.

Khi lực lượng của Tiếu Ân và năng lượng không biết đã ngưng tụ bao nhiêu tỉ năm của thời không hồng lưu dung hợp làm một, mới có thể sáng tạo ra kỳ tích không thể tin nổi như vậy. Chẳng qua, Tiếu Ân cũng biết, mình lần này có thể thành công, có liên quan với chiến thuật quỷ dị khó lường chưa bao giờ gặp qua này của Bo Liga. Nếu ngày sau giao thủ, hắn thấy tình thế không ổn, lập tức viễn độn, như vậy chờ Tiếu Ân thành công dung hợp thần thể vào trong không gian, cũng đừng mơ tường tìm được đối thủ nữa.

Đồng dạng, nếu như trận chiến này không phải xảy ra ở phía trước thời không hồng lưu, mà là địa phương càng thêm xa xôi, như vậy ngay cả là thời không hồng lưu muốn di chuyển đến, cũng là một việc không có khả năng. Chẳng qua bất kể như thế nào, có thể đạt được thắng lợi của trận chiến này, thậm chí còn làm Thần vương cá sấu bị thương nặng, đã khiến hắn có một loại cảm giác lâng lâng.

Thân hình khẽ động, Tiếu Ân đã tiến vào bên trong thời không hồng lưu, hơn nữa đã về đến bên trong thần quốc của hắn.

Khi ba vị thần vương bọn họ tiến giai, bức tường khí lưu và quầng sáng thời gian trong thời không hồng lưu đều đã hoàn toàn tiêu tan. Nhưng đối với Tiếu Ân lúc này mà nói hắn đã không cần mấy thứ này tới che che dấu dấu. Hắn sẽ khôi phục tồn tại của quầng sáng thời gian, nhưng đối với số lượng của đoàn khí lưu, lại không để tâm nữa.

Khi tiến vào trong thần quốc, Tiếu Ân ngẩn người, ở trên không trung, chẳng những mặt trời do quang nguyên chi vương vạn năm hóa thành đã lại một lần nữa tản ra ánh sáng vô tận, mà ở phía sau mặt trời, còn có một mặt trăng hình tròn nho nhỏ.

Nhãn lực của Tiếu Ân lúc này như thế nào, tự nhiên hiểu được mặt trăng này rốt cuộc sản sinh như thế nào. Đặc biệt là một bóng dáng quen thuộc trong mặt trăng, lại làm cho hắn vĩnh viễn không thể quên. Điểm này, cho dù là sau khi trở thành thần vương vẫn là cảm giác đồng dạng.

- Thần vương bệ hạ, ngài cuối cùng đã trở về.

Hơn mười đạo thần quang hào quang khác nhau từ dưới thần điện lao ra, nhanh chóng đi tới bên cạnh Tiếu Ân. Màu sắc của hơn mười đạo hào quang này cũng không giống nhau, trung lập, hắc ám và quang minh ba hệ thần linh không ngờ không thiếu hệ nào. Nếu như có thần linh khác thấy một màn như vậy nhất định khó có thể tin được.

Thần linh của thần hệ khác nhau mặc dù không nhất định là kẻ thù, nhưng trong đó lại còn có một tia ngăn cách và thù hận.

Cho tới bây giờ vẫn không nghe nói qua, trong thần quốc của một vị thần linh nào có thể đồng thời xuất hiện thần linh ba hệ. Có lẽ có thần linh bậc cao trở lên của hệ trung lập khi mở ra giao dịch, mới có hiện tượng như vậy. Nhưng xem biểu tình của những thần linh này, họ không hề căm ghét nhau mà đều quan tâm tới Tiếu Ân xuất phát từ nội tâm. Tổ hợp nhiều loại thần linh như vậy sợ rằng cũng chỉ có một mình Tiếu Ân mới có, còn lại khắp thần giới đều không đâu có cả.

Tiếu Ân hướng về phía mọi người nghênh đón khẽ gật đầu, nói:

- Lão Hắc, ngươi là đang lo lắng cho ta sao?

Hắc Long Vương xấu hổ cười, nói:

- Thần vương bệ hạ vĩ đại còn cần kẻ hèn mọn ta lo lắng vì ngài sao?

Hắn dừng một chút, tức giận nói:

- Rốt cuộc là tên khốn khiếp nào dám tới nơi này nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, thấy ngài vừa mới tiến giai cho nên muốn đến đây chiếm tiện nghi sao?

Tiếu Ân kinh ngạc nhìn hắn một cái, nói:

- Ngươi đoán một điểm cũng không sai.

Hắc Long Vương lập tức đắc ý dào dạt vung mạnh tay lên nói:

- Rốt cuộc là tên gia hỏa nào ngài nói cho ta biết, không ngờ dám xem thường ngài. Ta ở trong Long tộc có rất nhiều bằng hữu, nhất định vì ngài đòi lại công đạo.

-Tốt

Tiếu Ân phi thường sảng khoái nói:

- Đó là một vị Thần linh cá sấu tên là Bo Liga.

-Bo Liga?

Hắc Long Vương vẻ mặt nghi hoặc, nói:

- Tên này trước kia dường như ở nơi nào nghe nói qua.

- Ngài hẳn là nghe nói qua.

Tiếu Ân nghiêm trang nói:

- Ở mấy trăm vạn năm trước, vị thần linh này từng danh chấn một thời.

Hắc Long Vương ngẩn người, mày của hắn gắt gao nhíu lại, một lát sau, sắc mặt của hắn trắng một chút.

Chúng thần xung quanh đều lấy ánh mắt không hiểu sao nhìn Hắc Long Vương. Bọn họ đều có thể dễ dàng nhìn ra biểu tình của Hắc Long Vương giờ phút này đại biểu cho cái gì. Nhưng bọn họ không rõ chính là, rốt cuộc là nguyên nhân gì, không ngờ khiến cho Hắc Long Vương tên gia hỏa này khiếp sợ như thế.

- Ngài nghĩ ra rồi?

Tiếu Ân tủm tỉm cười hỏi.

Hắc Long Vương chầm chậm gật đầu, thanh âm của hắn có chút run rẩy:

- Bo Liga, một trong những thần vương điên cuồng kia?

Chúng thần lập tức ồ lên, bọn họ nhìn nhau, hoặc nhiều hoặc ít đều có vẻ hồi hộp. Thần vương điên cuồng, đây chính là thần linh duy nhất trong phần đông thần linh không cần thần quốc mà trực tiếp tấn thăng thành thần vương.

Trước khi bọn họ thành thần còn không có bao nhiêu ấn tượng, nhưng sau khi thành thần, Hắc Long Vương khi giới thiệu lịch sử thần giới, từng kể lại vô cùng tỉ mỉ uy năng của những thần vương này và những việc làm của bọn họ vô số lần. Đặc biệt những thần vương này tâm ngoan thủ lạt, chúng thần đại chiến lần trước đều là do bọn họ gây nên. Đối với tồn tại như vậy, muốn nói không ai sợ hãi vậy cũng là cố tình gạt người rồi.

Hắc Long Vương liếm môi có chút khô, nói:

- Tiếu Ân bệ hạ. Thần vương cá sấu mặc dù hùng mạnh, nhưng trong thời không hồng lưu cũng có ba vị thần vương. Mặc dù các ngài đều là thần vương vừa mới tấn giai, nhưng dưới tình huống liên thủ tuyệt đối sẽ không kém hơn Bo Liga.

Tiếu Ân như cười như không nhìn hắn một cái, nói:

- Lão Hắc, ngươi yên tâm đi, Bo Liga bệ hạ đã rời đi.

Hắn chậm rãi nói:

- Bo Liga bệ hạ cũng không đạt được thắng lợi.

Hắc Long Vương ngẩn người, lúc này thật sự là vô cùng kinh ngạc. Hắn nhìn Tiếu Ân một lúc lâu, cuối cùng phát hiện, mình vẫn là nhìn không thấu vị thần vương bệ hạ trước mắt này.

Không trung của thần giới lại lần nữa nồi lên biến hóa tinh tế. Sau khi Tiếu Ân thuận lợi trở về. Sara hóa thân thành ánh trăng đã ẩn nấp quang minh, trở về trong nội đảo. Juliana mặc dù hừ hừ bất mãn hồi lâu, nhưng cuối cùng cũng không nói gì nữa. Chỉ là những thần linh còn lại đều đang đồng loạt chúc mừng ba vị thần vương bệ hạ đồng thời tấn giai.

Mặc dù không có ai nói ra, nhưng tất cả thần linh đều hiểu được một việc, đó chính là từ nay về sau, gia tộc thần linh trong thời không hồng lưu đã không bao giờ phải e ngại gia tộc thần linh khác nữa.

Ngay cả tồn tại hùng mạnh giống như gia tộc Phong Linh, cũng không có khả năng phát sinh xung đột với Tiếu Ân bọn họ. Dù sao, bọn họ chính là gia tộc đầu tiên có được ba vị thần vương bệ hạ, hơn nữa ba vị thần vương này còn thuộc về ba loại thần hệ khác nhau, đó chính là càng thêm không thể tin nổi.

Ở trong mấy ngày sau đó, mấy người Tiếu Ân khống chế thời không hồng lưu trở về chỗ cũ, hơn nữa lại một lần nữa kiến tạo quầng sáng thời gian mới ở bên trong. Tỷ lệ thời gian giữa quầng sáng thời gian và ngoại giới vẫn là một trăm so với một. Để hoàn thành công tác này, Tiếu Ân đã nhiều lần tiến vào cảnh giới thời gian đình chỉ, hơn nữa còn có Day Ville, Cự Ma Thần đồng loạt cố gắng cuối cùng mới thành công.

Đương nhiên, thời không hồng lưu hiện tại so với trước kia cũng đã có thêm địa phương khác hẳn.

Đặc biệt ở trong thời không hồng lưu, đã nhiều thêm một quang động cực lớn, bên trong phun ra thiên địa lực chậm rãi thay đổi hoàn cảnh của mỗi một khu vực theo một loại phương hướng kỳ dị.

Sau khi cảm ứng được hết thảy, lập tức Tiếu Ân biết, đây chính là thiên địa lực còn dư của điểm tới hạn sau khi phun ra lúc trước. Nếu để những chủ thần kia biết nơi đây không ngờ có địa phương có thể cung cấp lượng lớn thiên địa lực bất cứ lúc nào, vậy bọn họ khẳng định sẽ không tiếc trả giá tất cả tới nơi này.

Chính bởi vì cảm nhận được điểm này, cho nên Tiếu Ân mới cố gắng lại lần nữa dựng lên quầng sáng thời gian. Hơn nữa ở bên ngoài khu vực quang động này bày ra cấm chế thuộc về cấp bậc thần vương. Sau khi lưu lại dấu ấn tinh thần của mình ở trên cấm chế xung quanh, Tiếu Ân có tin tưởng, ngoại trừ Vô Danh, tên biến thái này, cũng không còn ai có thể dễ dàng xuyên qua những cấm chế này.

Cũng không phải nói những cấm chế này có thể ngăn cản các thần vương bệ hạ, mà là một khi tiến vào trong đó, những cấm chế này sẽ tự động báo cho ba vị thần vương Tiếu Ân, để bọn họ đến đây xử lý. Đến lúc đó tam đại thần vương hội tụ thì không có vị thần linh nào có thể dễ dàng trốn thoát.

Ngoại trừ quang động đã mở ra, quang nguyên chi vương vạn năm, đại địa chi mẫu và thất thải lưu ly vụ đều đã trở lại thần quốc của Tiếu Ân. Bọn chúng đã ở trong này rất lâu, hơn nữa còn có ý tứ ở lại vĩnh viễn.

Sau khi Tiếu Ân và các thần linh xử lý tốt hết thảy, một vị thần linh thần bí mặc hắc bào đột ngột xuất hiện ở bên ngoài thời không hồng lưu. Thời không hồng lưu cực lớn có được phạm vị gần như là vô tận, nhưng ở trong mắt cường giả chân chính, hùng mạnh nhất một mảnh cấm địa này lại là chủ nhân có thể khống chế nó.

Vị thần linh mặc hắc bào kia cũng không tùy tiện tiến vào trong thời không hồng lưu, mà ở bên ngoài đưa ra tin tức thỉnh cầu gặp mặt. Một đạo năng lượng dao động nhanh chóng truyền vào thời không hồng lưu, hơn nữa lan tràn tới trong thần quốc của Tiếu Ân.

Tất cả thần linh gần như đều ở trong một khắc tiếp thu được tin tức này, bất kể nguyện ý hay không, tóm lại cấm chế của tất cả thần linh đều không thể ngăn cản cỗ thần niệm khí tức này.

Mặc dù người tới đã khống chế vô cùng tốt thần niệm của mình, cũng không có khí tức khiêu khích gì, nhưng thực lực hùng mạnh của hắn lại lập tức nhận được sự tôn trọng của mọi người.

Ba vị thần vương Tiếu Ân càng rõ ràng trong cỗ khí tức này bao hàm năng lượng hùng mạnh tới mức nào. Đây chính là một cỗ khí tức hùng mạnh tuyệt đối không kém hơn Bo Liga. Hơn nữa xem cảm giác nhu hòa của cỗ khí tức này mang đến cho bọn hắn, dường như phải nguy hiểm hơn rất nhiều so với Bo Lisa.

Mặc dù không rõ sao lại có cảm giác đột ngột mà không thể tin nổi như vậy, nhưng Tiếu Ân sau khi trầm ngâm một lúc lâu, cuối cùng vẫn quyết định cùng đối phương gặp mặt. Bởi vì hắn thật sự vô cùng tò mò, rốt cuộc là dạng nhân vật xuất sắc gì, không ngờ chỉ dựa vào khí tức đã khiến hắn sinh ra cảm giác kỳ diệu như thế.

Chẳng qua hắn vẫn sắp xếp địa phương gặp mặt ở trong thần quốc của mình. Sau khi trải qua trận chiến với Bo Liga, Tiếu Ân đã cảm ngộ rõ ràng tiện nghi to lớn của ưu thế địa lợi này ở trong thần vương đối chiến. Hắn có tin tưởng mãnh liệt, chỉ cần ở trong thần quốc của mình, bất kể đối phương là ai, hắn cũng nắm chắc tuyệt đối thắng lợi.

Sau khi truyền tin tức chờ ở trong thần quốc ra ngoài, Tiếu Ân liền ở nơi này yên lặng và chờ đợi, hắn thậm chí còn chuẩn bị tốt bị đối phương cự tuyệt. Nhưng vị thần linh ở ngoài thời không hồng lưu kia không ngờ sau khi nhận được lời đáp một khắc, liền đồng ý không chút do dự.

Nhìn đối phương bay về phía trung tâm thời không hồng lưu, cho dù là khoảnh khắc tiến vào quầng sáng thời gian cũng chưa từng dừng lại chút nào, lại khiến đánh giá của Tiếu Ân đối với hắn không khỏi tăng lên một tầng.

Đừng quên, ngay cả hùng mạnh như Bo Liga, cũng không dám dễ dàng tiến vào trong thời không hồng lưu, mà vị thần linh này lại không thèm để ý chút nào tiến vào trong đó. Hoặc hắn là một người ngu ngốc, cũng không biết hậu quả mang lại khi xâm nhập thần quốc của đối phương, hoặc chính là hắn có tự tin hùng mạnh, cho dù là ở trong thần quốc của Tiếu Ân cũng có nắm chắc thoát thân.

Sắc mặt của Tiếu Ân dần dần trở nên ngưng trọng. Đối phương cũng không có che dấu cường độ thần lực trên người, cho nên Tiếu Ân biết, người này khẳng định cũng là cường giả đạt tới cảnh giới thần vương. Tồn tại đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp như vậy, sẽ là một người ngu ngốc sao? Nếu như có người nghĩ như vậy, vậy người này mới là một người ngu ngốc chân chính.

Trầm ngâm một chút, trong thần quốc, bên cạnh Tiếu Ân đột nhiên xuất hiện hai vị thần linh là Cự Ma Thần và Day Ville.

Không biết vì sao, khi Tiếu Ân cảm ứng được vị thần linh kia không ngừng bay đến, trong lòng đột nhiên nổi lên cảm giác bất an mãnh liệt, giống như đối phương là một quái thú hùng mạnh siêu cấp thời tiền sử, có thể xé xác cắn nuốt hắn. Đây là một loại cảm giác cổ quái nhưng lại chân thật như vậy, khiến trong lòng Tiếu Ân không ngừng truyền đến cảm giác run rẩy, cho nên hắn không cần nghĩ ngợi đã triệu Day Ville và Cư Ma Thần đến.

Ba vị thản vương đứng cùng một chỗ, mặc dù là một loại biểu hiện yếu thế, nhưng so với cảm giác bất an trong lòng kia, Tiếu Ân lại cũng không để ý nhiều như vậy. Hơn nữa, ở trong lòng hắn đã quyết định chủ ý, chỉ cần đối phương có chút dị động, hắn sẽ để đối phương cảm thụ một chút thần uy của người khổng lồ thời không hồng lưu.

Dường như đã trải qua thời gian dài vị thần linh kia cuối cùng đã đi tới bên ngoài thần quốc của Tiếu Ân. Hắn cũng không lập tức tiến vào mà nhìn thoáng qua xung quanh, sau khi biết nơi này không ngờ có nhiều thần quốc như vậy, vị khách thần bí này cũng lộ vẻ kinh ngạc.

Ánh mắt của hắn nhanh nhạy cỡ nào, chỉ cần liếc mắt một cái cũng đã nhìn ra, thời gian thành lập của phần đông thần quốc nơi này cũng không dài. Ngoại trừ ba vị cường giả đã tấn thăng đến cảnh giới thần vương, những thần linh còn lại cao nhất chẳng qua là một vị bậc trung mà thôi. Tổ hợp phái hệ thần linh như thế, tuyệt đối là không hợp tình lý.

Hắn thoáng suy xét một chút, trong lòng có chút sở ngộ, hiểu được thần linh nơi này hẳn là đám người có quan hệ chặt chẽ với ba vị thần vương kia. Loại chuyện này ở trong thần giới cũng không hiếm thấy, một ít thần linh bậc cao đối với các thần tử và thần nữ của mình đều coi trọng vài phần, thậm chí chuyên trợ giúp bọn họ thành thần cũng vô cùng bình thường. Chỉ có điều kỳ quái duy nhất chính là, trong những thần linh này xuất hiện đứt đoạn, không ngờ không có thần linh bậc cao và chủ thần, đây có vẻ có chút không bình thường. Chẳng qua hắn cũng không nghiên cứu nhiều hơn đối với việc này, mà không nhanh không chậm bay vào trong thần quốc của Tiếu Ân.

Lúc này, thần quốc của Tiếu Ân ở mặt ngoài cũng không khuếch trương, vẫn là thần quốc cực lớn khi hắn thân là chủ thần kia. Nhưng ở trong mắt vị thần linh này, thần quốc của Tiếu Ân không chỉ có mấy điểm nhìn thấy trong mắt hắn này, mà không ngừng lan ra phía xa, cho đến vô cùng vô tận. Nhẹ nhàng thở dài một hơi, hắn cuối cùng tin tưởng, thần quốc của Tiếu Ân có thể ôm đồm toàn bộ thời không hồng lưu.

Trên bầu trời của thần quốc đột nhiên hiện ra ba đạo hào quang màu sắc khác nhau.

Một đạo là quang minh thuần túy, giống như ánh nắng dịu dàng chiếu rọi lên trên mặt đất, khiến cho nơi đây tràn đầy sức sống sống động.

Đạo hào quang thứ hai ẩn chứa vô số sắc thái hào quang không ngừng biến ảo tản ra màu sắc thần bí, tràn đầy lực lượng hấp dẫn người khác.

Đạo thứ ba thì có chút quỷ dị, đó là một cỗ năng lượng hoàn toàn tối đen, cỗ năng lượng này giống như một cái động không đáy, làm cho người ta tràn đầy sợ hãi.

Trong nháy mắt, lực lượng hùng mạnh nhất trong ba đại thần hệ đều biểu hiện ra.

Khi Tiếu Ân nghênh đón khách nhân, không ngờ không do dự chút nào đã biểu hiện ra thực lực của ba vị thần vương bọn họ. Mà mục đích duy nhất, không ngờ chính là hy vọng có thể khiến đối phương có điều kiêng kị, không đến mức trực tiếp giao thủ với bọn họ. Bởi vì theo đối phương đến gần, đặc biệt là trong khoảnh khắc bước vào thần quốc, tiềm thức của Tiếu Ân liền cảm thấy nguy hiểm cực lớn.

Hắn không cảm ứng được ác ý và sát khí của đối phương, mà là một loại cảm giác giống như chuột thấy mèo, linh dương thấy sư tử, chỉ cần có một chút gió thổi cỏ lay, sẽ khiến chúng nó cảm thấy vô cùng khủng hoảng. Mặc dù Tiếu Ân cũng không biết vì sao mình lại sinh ra cảm giác như vậy, nhưng hắn lại xốc lại tinh thần, trăm phần trăm thận trọng và cẩn thận.

Vị thần linh kia thấy tư thế của ba vị Tiếu Ân, không khỏi bật cười nói:

- Ba vị thần vương bệ hạ vĩ đại, ta tới đây cũng không có ác ý.

Nhưng lời này giống như gió xuân ấm áp, thổi tan hơn một nửa bất an trong lòng ba người Tiếu Ân.

Chẳng qua Tiếu Ân lập tức rùng mình trong lòng, vị thần linh không biết tên này thật sự là quá lợi hại rồi, không ngờ chỉ dựa vào câu nói đầu tiên đã khiến mình sinh ra một loại cảm giác tin phục, hơn nữa mình không ngờ còn có thể thật sự tin đối phương. Tiếu Ân do dự một chút, hướng về phía khuôn mặt của đối phương nhìn lại.

Đột nhiên, thần thể của Tiếu Ân cứng đờ. Hắn nhìn tới con mắt của đối phương, sau khi thấy được con mắt này, dung mạo và các thứ khác của đối phương đã không còn là việc hắn quan tâm nữa. Bởi vì hai con mắt này cũng không phải con mắt bình thường, mà là một đôi lốc xoáy không ngừng xoay tròn.

Loại lốc xoáy này nhìn qua dường như có chút tương tự với đoàn khí lưu của thời không hồng lưu nổi danh toàn thần giới kia, nhưng Tiếu Ân lại cảm ứng được, hai cái này căn bản không phải cùng một loại sản phẩm.

Ở trong mắt của đối phương, lốc xoáv không ngừng xoay tròn kia giống như một thế giới, một thế giới không khác mấy so với thời không hồng lưu của hắn. Một cảm giác hiểu ra tràn vào trong lòng Tiếu Ân, trong mắt hắn lóe ra hào quang sáng ngời. Hắn cuối cùng có chút hiểu được, mình vì cái gì lại sinh ra cảm giác sợ hãi đối với vị thần linh này.

Đó là bởi vì đối phương quá mức hùng mạnh, uy năng của vị thần linh không biết tên này nắm giữ tuyệt đối không phải Bo Liga có thể bằng được. Hắn không ngờ nắm giữ hoàn mỹ hai cấm địa cùng loại với thời không hồng lưu, hơn nữa còn thu hai cấm địa này vào trong thần thể thì càng thêm giỏi.

Ở giờ phút này, trong lòng Tiếu Ân nổi lên một nghi vấn, cho dù là ở trong thần quốc của mình, mình nhất định có thể chiến thắng đối phương sao? Trong lòng nổi lên cảm giác chua xót, cho dù Day Ville và Cự Ma Thần đồng thời tương trợ, huy động toàn bộ năng lượng trong thời không hồng lưu, cũng chưa chắc có thể nắm chắc mười phần.

Tiếu Ân cúi người thật sâu. Đây là lần đầu tiên sau khi Tiếu Ân tấn thăng thần vương, cam tâm tình nguyện tỏ thái độ cung kính như thế đối với một vị thần linh, ít nhất khi đối mặt Bo Liga hùng hổ, Tiếu Ân tuyệt đối không lễ độ như vậy.

- Thân vương bệ hạ vĩ đại hoan nghênh đến thần quốc của chúng ta, xin hỏi nên xưng hô với ngài như thế nào.

- Douglas.

- Dou...

Sắc mặt của Tiếu Ân lập tức hơi thay đổi, trong thần sắc cũng nổi lên biến hóa kỳ dị. Không chỉ có hắn, cho dù là hai vị phía sau hắn cũng có biến hóa tinh tế khác nhau.

Cái tên này thật sự làm cho người ta hết hồn. Sau khi đã biết tới lịch sử của thần giới, đã biết người cầm đầu những thần linh điên cuồng từng làm cho thần giới đại loạn kia là ai, thì không còn ai dám bất kính đối với vị thần vương đại nhân trước mắt này.

- Thì ra là Douglas bệ hạ vĩ đại, ngài đích thân đến thật sự làm ta thụ sủng nhược kinh.

Tiếu Ân nghiêm mặt nói:

- Mời tiến vào trong thần điện nói chuyện.

Tiếu Ân vung tay lên, ở giữa không trung của thần quốc lập tức xuất hiện một thần điện cực lớn, hắn làm ra một cái tư thế mời.

Ánh mắt của Douglas đảo qua một vòng trên người ba vị thần vương, sau đó giống như là không hề phòng bị bay về phía thần điện thiên không.

Ba người Tiếu Ân lập tức sinh ra một loại cảm giác bị hắn nhìn thấu, không khỏi liếc nhìn nhau một cái, rung động trong lòng tuyệt đối không có bút mực nào có thể diễn tả. Việc ba người bọn họ có được linh hồn tương đồng, sợ là chỉ có Vô Danh mới biết một chút, Tiếu Ân tin tưởng, Vô Danh tuyệt đối không phải loại tiểu nhân tuyên dương bí mật của người khác khắp nơi, cho nên cho tới nay, hắn đều lấy bí mật này làm như con bài cuối cùng của mình vĩnh viễn giấu xuống.

Nhưng sau khi nhìn thấy hai đoàn lốc xoáy trong mắt đối phương kia, trong lòng Tiếu Ân không khỏi nhiều hơn một loại cảm giác kỳ dị, đó chính là đối phương có lẽ đã nhìn ra một chút manh mối.

Sau khi trao đổi một ánh mắt, bọn họ tiến vào bên trong thần điện.

Sau một phen lễ tiết tiếp đón, Tiếu Ân đi thẳng vào vấn đề hỏi:

- Douglas bệ hạ vĩ đại, ngài quang lâm thần quốc của ta, không biết có gì chỉ giáo.

Ngồi cùng một chỗ với vị thần linh hùng mạnh này không chỉ là một loại áp lực cực lớn, hơn nữa thời gian ở cùng đối phương càng dài, bí mật của hắn dường như càng khó bảo toàn. Một khi đã như vậy, không bằng nhanh một chút hiểu rõ ý đồ đến của đối phương, sau đó đuổi hắn đi.

Douglas vẻ mặt bình tĩnh, dường như giống với Vô Danh, ở trên thế giới này đã không có thứ gì hoặc chuyện gì có thể khiến cho hắn quan tâm, thanh âm thản nhiên kia càng là gợn sóng không sợ hãi:

- Tiếu Ân bệ hạ, lần này ta đến đây là vì mời ngài gia nhập hội nghị thần vương.

- Hội nghị thần vương?

Tiếu Ân nao nao, nói:

- Bo Liga bệ hạ không phải đã mời rồi sao.

- Đúng vậy, nhưng bởi vì sự lỗ mãng của Bo Liga bệ hạ, cho nên đã tạo thành hiểu lầm giữa hội nghị và ngài, mà ta lại muốn hóa giải hiểu lầm này.

Trong lòng Tiếu Ân lập tức buông xuống gánh nặng trầm trọng âm thầm thở dài một tiếng, nếu đây thực sự là ý đồ đến của đối phương, như vậy quả thực đã biểu hiện ra thành ý cực lớn.

- Douglas bệ hạ, Bo Liga bệ hạ chẳng qua tiến hành luận bàn một chút với ta mà thôi.Ta nghĩ đây còn không đến mức dẫn tới hiểu lầm nào đó giữa hội nghị thần vương và ta.

Tiếu Ân thử thăm dò hỏi.

Trên mặt của Douglas cuối cùng đã lộ ra vé tươi cười, nói:

- Nếu ngài có thể nghĩ như vậy, tự nhiên là việc không thể tốt hơn.

Hắn dừng lại một chút, cuối cùng nói:

- Nếu ngài đã tán thành đối với hội nghị thần vương, như vậy ta liền mời ngài còn có hai vị đồng bạn của ngài cùng tham gia hội nghị thần vương.

Tiếu Ân khẽ cười nói:

- Đây là một chuyện tốt cầu còn không được, đa tạ lời mời của ngài.

- Hai vị xưng hô thế nào?

- Day Ville.

- Cự Ma Thần.

Lời nói vô cùng ngắn gọn từ trong miệng của bọn họ nói ra. Hai vị này đối với Douglas đồng dạng tràn đầy kiêng kị, chẳng qua chỉ cần có một chút khả năng, bọn họ không muốn là địch với vị tồn tại này. Nói thật sau khi gặp được hắn, mấy người Tiếu Ân tình nguyện giao thủ với ba tên Bo Liga, cũng không muốn trêu chọc vị thần vương hung danh khắp thần giới này.

Douglas vô cùng lễ độ hướng về phía bọn họ gật đầu một cái:

- Ta có một việc riêng muốn nói cùng Tiếu Ân bệ hạ, còn xin hai vị thứ lỗi.

Sắc mặt của Day Ville và Cự Ma Thần đều hơi đổi, ý tứ của Douglas không ngờ là muốn để hai người bọn họ tránh đi. Điều này đối với bọn họ mà nói, tuyệt đối là một vũ nhục cực lớn. Chẳng qua khi Douglas nói những lời này lại nhẹ nhàng hờ hững như vậy, giống như điều này là đương nhiên, hơn nữa làm cho hai người bọn họ có cảm giác không cách nào cự tuyệt.

Ba vị thần linh trao đổi một ánh mắt, Day Ville và Cụ Ma Thần không nói hai lời xoay người rời khỏi thần điện. Nhưng Tiếu Ân lại biết, bọn họ cũng không trở về thần quốc của mình, mà đi tới bên ngoài thần quốc của Tiếu Ân. Đồng thời, bọn họ cũng truyền đạt tin tức cho những thần linh còn lại không cấn tiến tới.

Nếu như thật sự đối địch với Douglas, như vậy cũng chỉ có ba vị thần vương có thể đánh một trận, về phần các thần linh khác tới một người chết một người, tuyệt đối không hy vọng, hơn nữa còn khẳng định bọn họ không thể giúp đỡ cái gì, chỉ có thể tạo thành tác dụng cản trờ.

Lúc này ở bên ngoài thần quốc chúng thần hội tụ.

Tất cả thần linh đều là vẻ mặt ngưng trọng, bởi vì bọn họ đã cảm nhận được một loại cảm giác bất an nhàn nhạt từ trên người thần vương bệ hạ của bọn họ. Trong lòng bọn họ đều vô cùng kinh ngạc, rốt cuộc là nhân vật gì, không ngờ lại có uy thế cực mạnh như thế, khiến thần vương cũng cảm thấy bất an.

Sau khi nghe được yêu cầu của thần vương, trong lòng chúng thần đều tràn đầy kinh ngạc, muốn bọn họ trở về thần quốc của mình, đồng thời tận lực ở đó, yêu cầu này cũng quá quỷ dị.

Nếu Tiếu Ân lúc này tuyên bố, tự nhiên là không ai dám phản đối, nhưng mệnh lệnh của hai vị thần linh này tuyên bố, lại không khỏi khiến cho những thần linh này bồn chồn trong lòng. Đặc biệt Hắc Long Vương vẫn có thành kiến tương đối với hai vị thần linh này, mặc dù hiện giờ cũng không dám phản bác bọn họ, nhưng vẫn đang truy vấn lần này tới rốt cuộc là vị thần linh nào.

- Hai vị thần vương bệ hạ vĩ đại, Tiếu Ân bệ hạ vì sao lại đột nhiên tuyên bố đạo thần dụ này chứ? Chẳng lẽ chính là bởi vì thần linh tới lần trước sao. Không biết vị thần linh đó là ai, không ngờ lại khiến Tiếu Ân bệ hạ trở nên cẩn thận như thế.

Day Ville và Cự Ma Thần cũng không giấu diếm, chỉ là nói ra sự thật:

- Douglas.

Hắc Long Vương ngẩn người, miệng há ra, nói:

- Ngài nói cái gì? Douglas chẳng lẽ...

Day Ville nhẹ nhàng gật đầu một cái, trong mắt dường như mang theo vẻ trào phúng, nói:

- Hắc Long Vương, ngươi hiện tại còn muốn dừng ở chỗ này cho chúng ta thêm phiền toái hay không?

Giọng điệu của hắn vô cùng không khách khí, Hắc Long Vương lại không có một chút tức giận, mà lập tức cung kính nói:

- Bỉ nhân xin lỗi hai vị thần vương bệ hạ, xin hai vị tha thứ cho sự vô lễ của ta.

Day Ville phất tay, nói:

- Không cần khách khí, ngươi vẫn là mau rời đi.

Trong lòng hắn lại thầm nhủ, lão Long này quả nhiên tự biết mình, hy vọng hắn rời đi có thể khiến thần linh khác cũng có mẫu học tập.

Nhưng Hắc Long Vương cũng không có lập tức rời đi, mà trang trọng gật đầu một cái, lập tức xoay người, nói:

- Các vị, từ hiện tại bắt đầu lập tức trở về thần quốc, hơn nữa rời xa nơi này, ít nhất phải rời khỏi hai khu vực trở lên, trước khi vị bệ hạ kia rời đi, không thể có bất cứ thần linh nào tới gần nơi đây.

- Corey các hạ, ngài vì sao phải làm như vậy?

Juliana hai mắt khẽ nhếch, nếu không phải thân phận của Hắc Long Vương ở trong bọn họ tuyệt đối là rất cao, nàng khẳng định phải trào phúng mấy câu.

Trong mắt của chúng thần đều là như thế. Bọn họ đều đã nhìn ra Tiếu Ân giờ phút này dường như là bị vây dưới một loại trạng thái nguy cơ, ở thời điểm này làm sao có thể thoát thân một mình mà đi chứ. Đặc biệt nhiều năm như vậy vẫn hưởng thụ ân tứ của Tiếu Ân, tài nguyên tu luyện thủy chung không có cắt đứt, nếu lúc này rời đi, chẳng phải là đã thành bỏ bạn lúc nguy cấp sao? Đặc biệt bốn vị ngụy thần Tower Belli lại càng lo lắng, ngày sau sợ là không thể nhận được sự che chở của Tiếu Ân nữa.

Nhưng trên mặt của Hắc Long Vương không có một chút áy náy, mà nghiêm nghị nói:

- Các vị, ở trong thần quốc nói chuyện với Tiếu Ân bệ hạ cũng không phải thần vương bình thường, mà là Douglas bệ hạ vĩ đại. Truyền kỳ của ông ta đã trải qua các ngươi hẳn là cũng có nghe nói qua. Ta có thể nói cho các ngươi, nếu như Tiếu Ân bệ hạ thật sự trở mặt với vị tồn tại kia, như vậy duy nhất có thể giúp đỡ chính là Day Ville bệ hạ và Cự Ma Thần bệ hạ. Mà chúng ta ở nơi này dẫn đến tác dụng duy nhất, chính là bị Douglas bệ hạ công kích, do đó khiến Tiếu Ân bệ hạ lòng sinh e dè, cuối cùng biến thành trói buộc của thất bại.

Thanh âm của lão long vương ở giờ phút này trở nên tràn đầy uy nghiêm:

- Dưới tình huống như vậy, các ngươi cho rằng phải nên làm như thế nào đây?

Chúng thần lại lần nữa ngơ ngác nhìn nhau, chẳng qua ánh mắt nhìn về phía Hắc Long Vương đã thay đổi hoàn toàn. Bọn họ đều nhớ tới ý tứ của cái tên Douglas này bao hàm cái gì, cho nên đối với lời nói của lão long vương cũng không có hoài nghi gì. Nếu như nói chỉ bằng một ít thần linh yếu nhược, bậc thấp và một thần linh bậc trung có thể tạo thành uy hiếp đối với vị tồn tại vĩ đại nhất trong thần giới kia, như vậy thần giới này chỉ sợ ngay lập tức phải đảo điên rồi

- Nhanh một chút rời đi, sau đó các ngươi có thể huy động tất cả tín đồ tiến hành cầu nguyện, nhưng tuyệt đối không thể ở lại nơi này.

Hắc Long Vương mặc dù đã đè thấp nhưng thanh âm vẫn như trước có chút rít gào:

- Hiện tại, đều đi nhanh cho ta, nhanh...

Juliana cắn răng một cái, xoay người rời đi đầu tiên, chúng thần còn lại sau khi nhìn thấy thái độ của nàng, cũng lần lượt rời đi. Trong ánh mắt của Hắc Long Vương nhìn về phía tiểu hồ ly nhiều hơn một phần thưởng thức, không ngờ một chút dây dưa cũng không có, không hổ là bạn đời của Tiếu Ân tự mình tuyển chọn.

- Hắc Long Vương, ngươi rất không tồi.

Day Ville đột nhiên giơ ngón tay cái lên lay động một chút trước mặt hắn.

Hắc Long Vương xoay người, hướng về phía hai người bọn họ cúi đầu thật sâu, nói:

- An nguy của Tiếu Ân bệ hạ, liền xin nhờ hai vị bệ hạ rồi

Thần sắc của Day Ville và Cự Ma Thần dịu đi rất nhiều, trong lòng của bọn họ đồng dạng xuất hiện một dòng nước ấm. Hắc Long Vương lão gia hỏa này, tuyệt đối là một người bạn tốt

- Ngươi yên tâm, chúng ta nhất định hết sức.

Mặc dù hai vị thần vương nói rất bình thản, nhưng trong lời nói này lại có một cỗ lực lượng làm cho người ta tin tưởng. Đương nhiên, khi hai người bọn họ nói những lời này tuyệt đối là thực lòng thực dạ. Bọn họ chính là ba vị tồn tại nhất thể, nếu tay trái bị con chuột kẹp lấy, tay phải nhất định sẽ đi hỗ trợ, mà sẽ không lựa chọn mặc kệ tay trái bị đau đớn không chịu nổi.

Hắc Long Vương gật đầu thật mạnh một cái, xoay người trở về trong thần quốc của hắn. Chỉ chốc lát, tất cả thần quốc đều di động, bay tới địa phương an toàn bên ngoài hai khu vực. Nếu bọn họ không có tư cách nhúng tay, tự nhiên cũng không muốn trở thành trói buộc. Chẳng qua từ nay về sau, tất cả thần linh ở trên tốc độ tu luyện càng nhanh thêm ba phần, bọn họ đều tức nghẹn một hơi, muốn nhanh một chút tiến giai, có thể giúp đỡ Tiếu Ân một chút.

Việc phát sinh bên ngoài thần quốc cũng không ở trong cảm ứng của Tiếu Ân, bởi vì hắn đã tập trung tất cả lực chú ý ở trên vị đại nhân vật trước mắt này. Ở trong thần giới, bất kể là vị thần linh nào khi lần đầu tiên tiếp xúc với Douglas, chỉ sợ cũng đều làm như vậy.

Ngược lại mà nói Douglas hướng về phía xa liếc mắt một cái, dường như đối với việc phát sinh bên ngoài thần giới biết rõ ràng.

- Douglas bệ hạ vĩ đại, ngài còn có cái gì phân phó sao?

Tiếu Ân cười khẽ nói.

Douglas lắc lắc đầu, nói:

- Ta cũng không định phân phó cái gì, chẳng qua chỉ là muốn trao đổi mấy vấn đề với ngài mà thôi.

Trong lòng Tiếu Ân khẽ động, nói:

- Mời ngài nói.

- Tiếu Ân bệ hạ, ngài biết được bao nhiêu đối với tinh bích.

- Biết đến cũng không phải nhiều.

Tiếu Ân chân thành nói:

- Ta chỉ biết bên ngoài tinh bích, dường như là thế giới khác nhau.

- Không sai, ngài nói rất đúng.

Biểu tình trên mặt của Douglas dần dần trở nên nghiêm túc:

- Thực ra ngài hẳn cũng là khách từ bên ngoài tinh bích.

Tiếu Ân lập tức trầm ngâm không nói, hắn chăm chú nhìn Douglas, nhưng từ trên mặt hắn cũng không nhìn ra điều gì.

- Ngài làm sao biết được?

Tiếu Ân hỏi ngược lại.

Douglas bật cười, nói:

- Bởi vì ta và ngài là tới từ cùng một thế giới.

Tiếu Ân khẽ nhếch mày, trên người thần lực dâng trào, ở trong nháy mắt đã làm tốt chuẩn bị tùy cơ ứng biến, hắn lãnh đạm nói:

- Douglas bệ hạ, theo ta được biết, ngài là người của thế giới này, chẳng qua ngài là vị thần linh duy nhất lấn thứ hai tiến vào thông đạo tinh bích.

Tốc độ xoay tròn của lốc xoáy trong mắt Douglas lập tức nhanh hơn. Trung tâm lốc xoáy kia thậm chí còn sáng lên một đoàn tinh quang đặc hơn.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất