Lặng lẽ trở lại ma pháp tháp của Maren, coi như chưa hề có sự việc gì phát sinh, Tiếu Ân lại tiếp tục cuộc sống bình thường như trước.
Nhưng không biết vì sao, khi mỗi lần gặp phải pháp sư Maren, dường như trong ánh mắt Maren nhìn hắn lộ ra một tia khác lạ. Tất nhiên, ánh mắt dị thường này được ẩn dấu cực sâu, nếu Tiếu Ân không phải trong nguy cơ sinh hóa và các tình cảnh giả thuyết luyện tập được bản lĩnh quan sát sắc mặt lời nói, bằng không thì chưa chắc đã nhìn ra được.
Chỉ là sau khi phát giác ra điểm dị dạng này, Tiếu Ân liền đem bản thân ẩn giấu càng thêm sâu, mà biểu hiện bên ngoài đối với Maren cũng càng tỏ ra cung kính.
Bởi vì hắn rất rõ ràng, nếu ma pháp sư Maren muốn tính toán với mình, bất luận hắn phản kháng thế nào đều không có tác dụng gì, đã như thế, không bằng tỏ ra ngoan ngoãn một chút biết đâu còn có thể mê hoặc đối phương. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnFULL.com
Trong ma pháp tháp học tập thời gian trôi qua thật nhanh, bất giác đã một năm rưỡi trôi qua. Bây giờ Tiếu Ân không còn là một cậu bé nữa, mà đã là một thiếu niên mười ba tuổi.
Mặc dù vẻ mặt của hắn không được anh tuấn cho lắm, nhưng bản thân đã có mùi vị của một thiếu niên dày dạn, đem đến cho người ta cảm giác mạnh mẽ.
Chẳng qua điều này cũng dĩ nhiên, bất luận là ai đi nữa, tồn tại kinh nghiệm hai đời người, đồng thời trong không gian hư cấu lại trải qua thời gian dài như vậy, trên người hắn đều sẽ có khí chất như thế.
Trong quãng thời gian này, Tiếu Ân khi học tập tuyệt đối có thể nói là tận tâm tận lực, và cũng thu được những thành tựu không nhỏ.
Hơn nữa sự biến hóa trong thái độ của Maren đã khơi lên trong lòng Tiếu Ân một mối nguy cơ mãnh liệt, cho nên hắn luyện tập gấp bội các loại kỹ năng, trong đó quan trọng nhất tất nhiên là quảng bá thể thao. Bởi vì hắn vô cùng rõ ràng, bản thân mình có thể đạt được thành tựu vượt trội hơn so với người khác,chẳng phải là nhờ cái thiên phú chết tiệt nào cả, mà là đến từ sự giúp đỡ của Nhất Hào.
Mà hắn đạt được toàn bộ nền tảng căn bản chính là từ quảng bá thể thao, nên khi luyện tập kĩ năng này hắn có thể nói là dốc hết sức lực.
Sau hai tháng luyện tập, hắn đã thần kỳ hoàn thành bộ động tác nhỏ thứ nhất của bộ lớn thứ hai sơ cấp thể thao. Tiếp đó, lại qua tám tháng luyện tập như vậy, hắn đã hoàn thành bộ động tác nhỏ thứ hai, còn bây giờ đã bắt đầu luyện tập bộ động tác nhỏ thứ ba.
Tốc độ này so với thời gian luyện tập bộ động tác nhỏ cuối cùng của bộ động tác lớn thứ nhất còn phải nhanh vài tháng nữa, từ đó thấy rõ, dưới áp lực mạnh mẽ, bản thân vẫn còn có tiềm lực rất lớn có thể khai thác.
Trước mắt Tiếu Ân trong Nhất Hào không gian đã có thể tiếp nhận áp lực của mười bốn lần chênh lệch thời gian, mà trong tám giờ hạn định ngủ mỗi ngày, thời gian luyện tập lực lượng tinh thần càng đạt được đến tròn một trăm giờ.
Cứ như thế, mặc dù tốc độ gia tăng lực lượng tinh thần còn không bằng những học đồ có tư chất mạnh nhất, nhưng so với học đồ bình thường mà nói đã vượt xa hơn nhiều.
Tất nhiên, do tuổi tác hắn còn nhỏ, thời gian tiến vào ma pháp tháp học tập chỉ mới hai năm rưỡi nên tổng thể lực lượng tinh thần của hắn không phải là cao lắm. Chỉ là so với một năm rưỡi trước, lực lượng tinh thần của hắn gần như là tăng gấp đôi, bây giờ cho dù có bảo hắn một hơi phóng ra sáu nhất cấp ma pháp cũng không còn là chuyện khó khăn gì nữa.
Nếu như lại cộng thêm số nhất cấp ma hạch tích trữ mấy năm nay, bản thân Tiếu Ân đã có sức chiến đâu tương đối mạnh.
Có điều mặc dù trước mắt lực lượng tinh thần của hắn đã được nâng cao nhưng số lượng ma pháp nắm đươc chỉ nhiều hơn vẻn vẹn có một, với lại ma pháp kia còn là khi hắn tự nghiên cứu nguyên tố triệu hoán hệ học được.
Ma pháp này thật ra cũng là Tạc Đạn Thuật, chỉ là trên nền tảng của nó tiến hành thêm một số cải tiến lớn, đồng thời sau một ngày sử dụng, có thể dễ dàng bảo tồn tiếp.
Cũng chính là nói, chỉ cần sử dụng ma pháp trước một ngày thì cũng như trên người mang một ma pháp quyển trục Tạc Đạn Thuật. Khi cần thiết, dựa theo tần số tinh thần nhất định có thể kích nổ, sức mạnh sản sinh ra mặc dù nhỏ hơn so với Tạc Đạn Thuật đương trường phóng ra nhưng tiêu hao lưc lượng tinh thần lại ít hơn nhiều.
Sau khi trông thấy nguyên tố triệu hoán thuật đã được cải tiến này, trong lòng Tiếu Ân cảm thấy mừng như điên.
Trước mắt vấn đề làm cho hắn đau đầu nhất chính là lực lượng tinh thần còn quá yếu, một khi phát ra sáu nhất cấp ma pháp thì liền khiến toàn bộ bộ lực lượng tinh thần tiêu hao hết, mặc dù có thể thông qua hấp thu năng lượng thần bí trong ma hạch để tiến hành bổ sung nhưng như thế cũng phải cần thời gian từ từ hồi phục.
Tất nhiên, tùy theo sự nâng cao của lực lượng tinh thần, cho dù là không sử dụng ma hạch, cũng có thể từ từ tiến hành tự khôi phục,chỉ là thời gian đó thực sự quá dài, hắn thực khó mà chấp nhận được.
Trong tình hình đó, dạng Tạc Đạn Thuật có thể dự trữ trước này liền lộ rõ giá trị quý giá của nó.
Tiếu Ân nghiên cứu kĩ càng ma pháp này,thật ra cũng chẳng thể tính là cái ma pháp gì cả mà chỉ là một loại công nghệ chế tạo ma pháp.
Nhưng ma pháp quyển trục bình thường không giống nhau, thứ đòi hỏi để dự trữ tất cả ma pháp của nguyên tố triệu hoán hệ lại không phải là các loại tài liệu dị thường, cổ quái ẩn chứa năng lượng nào cả.
Để ký thác ma pháp của nguyên tố triệu hoán hệ bất luận là cấp thấp nhất hay cấp cao nhất đều chỉ có một loại vật liệu đó chính là ma hạch.
Trên đại lục này ma hạch vẫn là tương đối quý giá mà phạm vi sử dụng lại rộng rãi, nhưng nhất, nhị cấp ma hạch đã hình thành sản xuất với quy mô lớn.
Điều này phải cảm ơn một phân nhánh của ma pháp sư là thuần ma sư, chính nhờ họ đã trải qua cố gắng của không biết bao nhiêu thế hệ mới từ nhất, nhị cấp ma thú với tính tình tương đối ôn hòa dần dần biến thành những gia súc phù hợp làm thú nuôi cho loài người.
Sau khi các ma thú trải qua mấy chục đời, thậm chí cả trăm đời nuôi trong nhà, chúng đã mất đi bản tính hoang dã trời sinh, trở thành một khâu không thể thiếu trong đời sống của con người.
Giống như trên trái đất con người đã thuần hóa lợn, chim, bò hoang, con người ở đây cũng không ngốc, cũng có thể thuần hóa các ma thú ở cấp độ không cao.
Sau khi các ma thú trưởng thành, loài người có thể mang đi giết thịt. Vài loại da trên thân thể của ma thú có thể chế tạo ma pháp quyển trục cấp thấp, đồng thời có thể cung cấp thịt mà ma hạch trong cơ thể vẫn có thể dùng để ma pháp sư khôi phục tinh thần lực.