Chương 565: Danh tướng nhất thế, Ngụy Trưng xuất thế (1)
Tại thông đạo Ma Giới, một Ma tộc trung niên cả người đầy gai nhọn vừa bước ra đã thấy cảnh tượng này, vô cùng kinh ngạc thốt lên.
Đây chính là Hàn Cổ - chủ tướng quân Quy Cốt, cường giả Động Thiên cảnh tứ trọng!
Hắn hiểu rất rõ thực lực của binh sĩ quân Quy Cốt dưới trướng, một vùng trung thiên giới thôi, có đại quân nào có thể sánh bằng?
Huống chi chỉ là một vương triều!
Nhưng cảnh tượng trước mắt lại lật đổ quan điểm này trong lòng hắn, khiến hắn chấn động.
Đôi mắt của hắn hung ác đến mức nào?
“Rõ ràng toàn là binh tốt trên Thể Biến bát trọng!”
“Chỉ một vương triều, sao có thể huấn luyện được binh lính cường đại như vậy!”
Hàn Cổ có chút không tin nổi.
Cho dù là hoàng triều Toái Cốt trong đại thế giới cũng không thể tạo thành một đội quân mười vạn Ma tộc cảnh giới Thể Biến!
Bên trong nội cảnh hoàng triều Toái Cốt, chưa nói đến mười vạn Ma tộc ở cảnh giới Thể Biến, dù là trăm vạn Thể Biến cũng có!
Nhưng để thành lập một đội quân lớn, đã khó càng thêm khó.
Ma tộc cảnh giới Thể Biến, dù trong hoàng triều Toái Cốt cũng là Ma tộc có được địa vị nhất định.
Những Ma tộc ở cấp độ này đã có thể sinh tồn độc lập trong hoàng triều Toái Cốt, hiếm khi sẵn sàng gia nhập quân đội, ăn triêu bất bảo tịch!
Bọn họ thà gia nhập vào các thế lực khắp nơi trong hoàng triều, tìm kiếm tài nguyên và sử dụng chúng để tu hành.
Trừ phi hoàng triều Toái Cốt không sợ nội loạn mà cưỡng chế tuyển quân!
“Đây là vương triều Đại Hạ? Thực lực không tệ!”
Đằng sau hắn, Quỷ Minh, Quỷ Diễm, Quỷ Hỏa, và Quỷ Hổ bước ra, Quỷ Diễm đứng giữa mở miệng nói, có chút ngoài ý muốn.
Gần mười vạn binh lính cảnh giới Thể Biến?
Đã mạnh hơn hoàng triều bình thường rất nhiều.
Ánh mắt hắn khẽ lướt nhưng không hề để tâm đến, binh lính tầng dưới chót mà thôi, trong mắt hắn cũng chỉ là con kiến.
Hai mắt hắn chuyển động, lạnh lùng và hờ hững nhìn ba người Vi Hiếu Khoan đang đứng trên bầu trời, tràn đầy sự vô tình.
Sắc mặt Tả Từ đột nhiên trở nên đặc biệt nghiêm trọng, thực lực Động Thiên cảnh tứ trọng của Hàn Cổ thôi thì miễn, không đáng để hắn để tâm.
Nhưng ba gã Ma tộc bên cạnh lại mang đến cho hắn áp lực không hề nhỏ, giống như một ngọn ma sơn đang đè lên người!
Với thực lực của hắn, vậy mà không thể nhìn ra cảnh giới của ba gã Ma tộc này!
“E rằng là Ma tộc trên Động Thiên cảnh thất trọng! Chẳng lẽ là tồn tại cấp tam công của hoàng triều Toái Cốt?”
Sắc mặt của Tiêu Hà cũng trở nên nặng nề.
Tồn tại phía trên Động Thiên cảnh thất trọng, thực lực này đã nằm ngoài giới hạn có thể đối phó được của bọn họ!
“Trông báo cho nhân Vương, cường giả nhường này, chỉ có Cửu Đỉnh của Đại Hạ mới có thể trấn áp được!”
Sắc mặt Vi Hiếu Khoan nghiêm nghị, nghiêm túc nói.
Tả Từ khẽ gật đầu, tâm niệm vừa động, một bóng dáng bước ra khỏi cơ thể hắn rồi biến mất trong chốc lát.
Đây là Du Thần Ngự Khí trong Thiên Cương Tam Thập Lục thần thông!
Nhưng chỉ một chút da lông của Du Thần Ngự Khí là đã có thể truyền tin nghìn dặm.
“Một vương triều mà cũng có cường giả như thế?”
Ánh mắt Quỷ Diễm nhìn thẳng về hướng mấy người Tả Từ, trong lòng cũng có phần sửng sốt.
Bất kể là Tả Từ hay là Tiêu Hà, trong mắt bọn họ đều giống như mặt trời chói lọi treo lơ lửng trên không trung, khí thế lớn lao, gần như có thể so sánh với sự tồn tại của Động Thiên cảnh ngũ trọng!
Vương triều có thể sinh ra cường giả nhường này?
Chuyện này khiến hắn có phần hứng thú với vương triều Đại Hạ.
Sau lưng vương triều Đại Hạ, không lẽ có kỳ ngộ kinh thiên nào sao?
Trong mắt hắn, lóe lên một tia sáng kỳ lạ.
“Trước tiên bắt các ngươi đã!”
Tia sáng lạnh lùng sắc bén lóe lên trong ánh mắt hắn, khí tức kinh người xông lên trời!
...
“Sau khi thu thập xong Tiềm Long vực, Đại Hạ chắc hẳn có thể thăng cấp lên thành hoàng triều!”
Trong thư phòng Kim Khuyết điện của Vương cung Đại Hạ, Lý Bắc Thần lẳng lặng ngồi, suy tư trong lòng.
Hiện giờ Giao Long khí vận của vương triều Đại Hạ đã dài đến bảy mươi hai trượng!
Nếu không sử dụng thì có thể đã đạt đến cực hạn tám mươi mốt trượng!
“Chư Thiên Luân Hồi bàn, có bao nhiêu Công Đức hội tán?”
Lý Bắc Thần hỏi trong đầu.
Tiềm Long tông là tông môn trung vị có công đức mênh mông, ít nhất cũng phải nhiều hơn gấp mười lần so với tông môn hạ vị.
“Luân Hồi chi chủ, Công Đức chi lực - ba trăm sáu mươi lăm đạo!”
Ba trăm sáu mươi lăm đạo!
Lý Bắc Thần gật đầu hài lòng.
Chắc cũng đủ tư cách thực hiện mười hai lần triệu hồi thân thuộc hoặc thuộc cấp của Hoa Hạ nhân kiệt!
“Công Đức Luân Bàn, triệu hồi!”
Lý Bắc Thần lập tức hạ lệnh.
“Luân Hồi chi chủ, Công Đức chi lực vượt quá ba trăm đạo, mở khóa Tự chủ triệu hồi!”
“Sử dụng ba trăm đạo Công Đức chi lực có thể Tự chủ triệu hồi một danh tướng Hoa Hạ cổ đại, hoặc người thân của danh sĩ hoặc thuộc cấp, đẳng cấp cao nhất của danh tướng hoặc danh sĩ là nhất lưu, số lượng không vượt quá mười người.”
Đột nhiên, một giọng nói máy móc của Chư Thiên Luân Hồi bàn chi linh vang lên trong đầu hắn, khiến hắn hơi giật mình.
Tự chủ triệu hồi?
Ba trăm đạo Công Đức chi lực?
Danh tướng hoặc danh sĩ nhất lưu?
Không quá mười người?
Ánh mắt Lý Bắc Thần hơi lóe lên.