Chương 613: Thú triều vô tận!
Đây vẫn chỉ là hôm nay, pháp tắc trong trung thiên giới Vô La đã dày đặc hơn nhiều so với trước đây.
Đây là điều kiện tiên quyết nhằm làm giảm thiểu tối đa thiệt hại trên phạm vi rộng mà võ giả có thể ra!
Nếu không, tồn tại Pháp Tương cảnh chỉ cần rống lớn, mấy trăm dặm đất liền, tất cả mọi thứ đều sẽ hóa thành tro bụi!
“Lần tẩy rửa này, e rằng sẽ còn kéo dài khá lâu.”
Lông mày Lý Bắc Thần cau lại.
Nhờ vào việc lãnh thổ của hoàng triều Đại Hạ không bị thu nhỏ lại, nên dù thực lực của hung thú trong rừng tăng lên rất nhiều, nhưng chỉ có một số ít là lao ra ngoài.
Dù cho có một số hung thú xông ra thì chúng cũng bị quân đội đóng quân tại đó giết chết một cách dễ dàng.
Đây là điều kiện cơ bản để hoàng triều Đại Hạ vẫn bình yên như trước.
“Hoàng thượng, hai tháng nay đã có hơn mười lăm thế lực Động Thiên cảnh yêu cầu được gia nhập hoàng triều, nên xử trí những thế lực này ra sao?”
Tiêu Hà hỏi.
Hung thú hoành hành không chỉ gieo tai họa cho riêng các hoàng triều, một số tông môn và thế gia cũng bị tấn công, không còn cách nào khác, chỉ có thể đi tha hương.
Và hoàng triều Đại Hạ vẫn ổn định như trước là lựa chọn hàng đầu của các thế lực Nhân tộc ở Nam hoang.
“Sắp xếp ở các phủ, hơn một phần ba các võ giả từ Thể Biến trở lên bên trong mỗi thế lực đều phải gia nhập quân đội Đại Hạ, những thế lực sau này đến xin gia nhập đều xử lý như vậy!”
Lý Bắc Thần cân nhắc một chút rồi nói.
Những thế lực này đều chạy trốn đến đây, Lý Bắc Thần chỉ yêu cầu một phần ba các cường giả gia nhập vào quân đội là bọn họ sẽ có sự ổn định, đó đã được coi là ân huệ lớn.
Nếu yêu cầu này mà còn không đáp ứng được, vậy thì Lý Bắc Thần không ngần ngại đuổi bọn chúng ra khỏi vùng đất của Đại Hạ!
“Vâng, hoàng thượng!”
Tiêu Hà gật đầu.
“Ngoài ra, hạ lệnh cho Ám Ảnh điện cố gắng giám sát và điều khiển hướng đi của những Thú Vương đó, phát hiện dấu hiệu khiêu chiến với Đại Hạ thì phải lập tức bẩm báo!”
Lý Bắc Thần nghiêm nghị ra lệnh.
Dù hắn không sợ Thú Vương, nhưng nếu có vô số hung thú tràn vào Đại Hạ, e rằng trong thời gian ngắn chúng sẽ gây ra những thiệt hại không thể lường trước được.
Hắn không không cho phép hoàng triều Đại Hạ xuất hiện biến động!
Dù là hung thú hay Nhân tộc, kẻ nào dám gây rối loạn thì chỉ có con đường chết!
“Vâng, hoàng thượng!”
Tiêu Hà trịnh trọng nhận lệnh.
...
Hàng ngàn cánh buồm san sát, thuyền buồm lấp đầy dòng sông, đèn đóm rực rỡ, chiếu sáng cả hai bên bờ sông.
Đúng là đang nói về Liên Hà.
“Thật là phồn hoa.”
Trên Liên Hà, một chiếc thuyền lớn đang di chuyển về hướng nam, trên boong thuyền, một nhóm người đang đứng ngược gió, nhìn hai bên bờ sông.
Trong đó, một nam tử trung niên không nhịn được, thốt lên, trên mặt lộ ra vẻ cảm thán.
“Đúng thế, dọc đường đi về hướng nam, luật pháp Đại Hạ phát triển, quan đạo rộng lớn, binh sĩ tràn ngập khí thế, quân trang đầy đủ, so ra còn mạnh hơn nhiều hoàng triều trước trận đại loạn!”
“Đặc biệt là Đại Vận Hà dưới chân này, e rằng không biết sẽ mang đến cho hoàng triều Đại Hạ bao nhiêu thịnh vượng!”
Một nam tử trung niên khác cũng rất cảm khái, so sánh với bên ngoài, hoàng triều Đại Hạ hôm nay thực sự là vùng đất thần tiên trên thế gian!
“Khắp vùng đất Nam hoang, e rằng chỉ có hoàng triều Đại Hạ mới là cõi niết bàn.”
Lão giả đứng đầu đám người lắc đầu thở dài.
Linh khí mạnh mẽ, mặt đất co lại, đến mức hung thú lao ra như vô tận, khiến không biết bao nhiêu sinh linh của trung thiên giới Vô La phải diệt vong.
Trương gia bọn họ vẫn còn khá tốt.
Có thể chạy trốn cả chặng đường, cuối cùng đi vào hoàng triều Đại Hạ.
Trên quãng đường này, không biết bọn họ đã chứng kiến bao nhiêu gia tộc bị hung thú ám sát, tất cả đều bỏ mạng.
“Nhưng không rõ, sự phồn vinh của hoàng triều Đại Hạ có thể kéo dài bao lâu?”
Một nam tử trung niên khác lên tiếng, âm thanh trầm thấp.
Lời nói của hắn khiến cả nhóm người im lặng.
Sự tấn công của thú triều rất đáng sợ, cả một tòa thành cũng bị đạp đổ trong phút chốc, một hoàng triều cũng không thể chống lại, toàn sộ sinh linh trong hoàng triều đều chết.
“Hoàng triều Đại Hạ không xảy ra chuyện mặt đất co lại, trừ khi hung thú bên ngoài xông đến, nếu không, hoàng triều Đại Hạ sẽ không loạn!”
Lão giả thời dài và nói, ánh mắt hắn quan sát hai bên bờ sông, tuy rằng nói như vậy, nhưng tại sao trong lòng hắn lại không thể ngừng lo lắng?
Thực lực của hung thú quá mạnh, đã xuất hiện mấy con Thú Vương Pháp Tương cảnh, thực sự là bất khả chiến bại!
Trên vùng Nam hoang, ai có thể chống lại?
Đừng nói là Nhân tộc, ngay cả trong bách tộc cũng không xuất hiện sự tồn tại đáng sợ của Pháp Tương cảnh.
Nếu hoàng triều Đại Hạ cũng bị xóa sổ, vậy thì khu vực Nam hoang e rằng sẽ không còn chốn niết bàn!
Đến lúc đó, hung thú có mặt khắp nơi, thế giới này sẽ trở thành thế giới của những con hung thú!
Tất cả im lặng.
“Chương tướng quân, ở sâu trong Thập Vạn Đại Sơn đã sinh ra một Thú Vương!”
Trong doanh trại thành Ngự Di, Chương Hàm đang giải quyết việc quân, đột nhiên Đan Hùng Tín bước vào, cau mày nói.
Thú Vương!
Hung thú Pháp Tương cảnh!