Có con thiếu móng vuốt, có con chỉ còn túi da, có một đoạn xương sống lưng treo trên người bọn hắn, hôn phách động vật khuyết tật nhỏ yếu cực kỳ, cắn xé cào đều không thể làm bị thương người sống. Chỉ càng làm chúng nó không ngừng suy yếu đi, nhưng vẫn kiên trì hé miệng, mở móng vuốt ra, hoàn thành sự trả thù sau cùng của chúng nó.
Từng con chúng nó đều dùng con mắt trống rỗng nhìn về phía Đại Kim, ngăn cách không nhìn về phía đồng loại của bọn nó, phát ra tiếng tru oán hận thê thảm mà người bình thường không nghe được.
Rất ồn ào.
Diệp Tuyền đưa tay làm ra mấy kim quang, kim quang rơi vào trên người hồn phách, hồn phách không ngừng tiêu tán suy yếu bỗng nhiên ổn định lại.
Đột nhiên Xuyên Thiêu có cảm giác trên người có chút nặng, khắp cơ thể đều không được thoải mái, không khỏi đè lên bả vai.
Diệp Tuyền thoáng nhìn màn ảnh phát sóng trực tiếp ở một góc nhà kho, cũng nhìn thấy rõ ràng không phải một nhóm người đàn ông, trong lòng khẽ d.a.o động.
Vốn cô định trực tiếp đi vào vạch trân nhóm người này, nhưng đổi sang một cách khác cũng không tệ.
Diệp Tuyền nâng điện thoại di động lên, lạnh nhạt lặp lại: "Thật sự chưa từng thấy qua? Tôi thấy chỗ này của anh có thật nhiều chó mèo, có lẽ đã không cẩn thận lạc vào. Người lớn trong nhà nuôi mèo, bị mất đi rất sốt ruột, để cho tôi tìm một chút đi, các người làm việc các người, không liên quan đến tôi."
Trên cơ thể của Xuyên Thiêu không thoải mái, anh ta không còn kiên nhẫn nói chuyện với cô nữa.
Xuyên Thiêu ra dấu tay với mấy nhân viên của viện cứu trợ, rất nhanh đã có người lên ngăn cản ở cửa: "Đã nói chưa từng thấy qua. Chỗ này của chúng tôi đều là chó mèo các loại, là thú cưng nuôi của mọi người, dẫn chương trình có mười mấy vạn Fan hâm mộ, thiếu con mèo hoang của cô sao? Đừng chậm trễ chúng tôi làm việc, không phải cô đến gây chuyện để cọ nhiệt đấy chứ?"
Mới mở miệng đã biểu hiện rõ sự ngang ngược và khinh miệt, biểu cảm Xuyên Thiêu cứng đờ, mau chóng kéo nhân viên ra đằng sau.
Ngày bình thường không tới nơi này phát sóng trực tiếp, chưa dạy nhân viên cẩn thận, anh ta sơ hở rồi.
Xuyên Thiêu thâm mắng trong lòng, nhưng vẫn phải sửa lại thái độ nhân viên trước màn hình: "Thật ngại quá, cậu ta không biết nói chuyện. Viện cứu trợ của chúng tôi không thèm để ý đến chủng loại, chỉ là đa số chó mèo cỏ đều là hoang dại, làm triệt sản xong thì thả đi rồi, cho nên mới khẳng định là không có."
Vừa rồi, nhân viên nói một cách ác ý làm cho phát sóng trực nổi giận, hứng chịu mưa đạn, rất nhanh họ đã bị Xuyên Thiêu dỗ dành xong. Phần lớn Fan hâm mộ các trang về thú cưng và đồ ăn ngon đều theo đạo Phật, dù cho trong lòng họ có chút không thoải mái, cũng vì muốn tiếp tục xem phát sóng trực tiếp, cho nên không nói gì nữa.
Xuyên Thiêu nhìn thấy nhân viên gật đầu với anh ta, biết sửa lỗi sai khá ổn rồi, nên bắt đầu giải quyết Diệp Tuyền: "Cô gái à, không ngại vào camera là được rồi, chúng tôi đang phát sóng trực tiếp có khá nhiều người xem, nếu không thì cô đưa ra một tấm ảnh mèo nhỏ đi, có lẽ có người từng nhìn thấy? Chỗ chúng tôi thật sự không có mèo của cô." Thái độ Xuyên Thiêu rất giản dị gần gũi, cân nhắc cho người khác, so sánh với Diệp Tuyền kiên trì tìm mèo, có vẻ cô cũng hơi quá đáng.
[Gấp gáp tìm mèo như vậy, đã nói không có rồi, còn không đi, không phải thật sự là đến cọ nhiệt đấy chứ?]
[Đúng rồi đấy, làm gì người nào mang chó đến để tìm mèo chứ. ]
Mưa đạn đổ xuống, Xuyên Thiêu kêu người mang máy phát sóng trực tiếp tới, hình ảnh của Diệp Tuyền và mèo cùng xuất hiện trong màn hình, mưa đạn ngừng lại trong chớp mắt.
[Ôi mẹ ơi, là một đại mỹ nữ†]
[Cho dù có có nhiệt thì tôi cũng đồng ý, mỹ nữ à, tên trên kênh phát sóng trực tiếp của cô là gì thế?]
[... Chờ một chút, khá quen mắt. |
[Ôi ôi, vui quá đi mất, hôn hôn chị gái]
Âm thanh cơn bão chửi Diệp Tuyền trong nháy mắt tan thành mây khói, một bình luận được like nhiều nhất hiện lên đầu tiên.
[Muộn như vậy còn đi tìm thì chắc chắn rất gấp, tiểu Quýt cũng là cục cưng trong nhà. Cho cô ấy vào tìm kiếm đi thôi, tiểu Quýt thật đáng yêu, có thể đã không cẩn thận lạc vào, hoặc là nhân viên của viện cứu trợ không phải hôm nay đã về rồi, anh không chú ý. Hơn nữa không phải nói hội cứu trợ mèo hoang đã triệt sản sao? Có thể đã đưa vào bệnh viện xếp hàng để triệt sản rồi, anh không biết mà thôi. ]
Có người nhắn lên: [Nhanh lên để tôi ngắm mỹ nữ thêm chút nữal]
Xuyên Thiêu nhìn thấy hướng gió thay đổi nhanh chóng, da mặt anh ta run lên một chút, duy trì nụ cười: "Vậy thì vào đi, từ từ tìm. Nhưng mà tốt nhất là chú chó nên ở lại bên ngoài, nếu lỡ nhiễm bệnh sẽ không tốt."
"Được thôi." Diệp Tuyên buông dây xích ra, vỗ vỗ Đại Kim. Đại Kim trở lại trên xe, đóng cửa xe.Jeep lại, chỉ để lại một cái cửa sổ xe cho chú chó hít thở không khí mới mẻ.
Diệp Tuyền đi vào nhà kho, cầm ảnh chụp đi qua từng chiếc lồng, màn ảnh phát sóng trực tiếp đi theo cô, người nói nhìn quen mắt mấy giây sau đã xuất hiện:
[Mẹ nó, bà chủ Diệp! Tại sao lại là cô! Thời gian khai trương cửa hàng Quán ăn khuya cô không nên chạy linh tinh chứ, mau trở về đil]
[??7]
[Link # c.h.ế.t cũng phải ăn cơm thật sự tồn tại, # cả đời phải đi cửa hàng Quán ăn khuya một lần, # toàn bộ ngày hôm nay cửa hàng Quán ăn khuya buôn bán thế nào, # mỗi ngày menu (@ không ngại cắt mỏng, # thiếu nợ tôi một bình tương ớt, đều là hot search của chủ tiệm Quán ăn khuya! Bà chủ Diệp thực sự quá tín Phật lại còn không làm quảng cáo, nhìn đồ ăn quen thuộc, suýt chút không nhớ ra được Bà chủ Diệp cũng là đại mỹ nữ 2333]
[I!1 Tôi biết rồi!"Không ngại cắt mỏng" làm mấy kỳ video về cửa tiệm kia! Thèm c.h.ế.t thèm c.h.ế.t rồi, thì ra bà chủ cũng nhìn rất đẹp... |
[Mẹ nó, Bà chủ Diệp van cầu cô ban ngày không buôn bán coi như thôi đi, cho bình tương ớt đi]
[Cái gì? Bà chủ Diệp đến chỗ phát sóng trực tiếp cọ nhiệt? Quá tốt rồi, tới làm người hưởng lợi đi, mỗi ngày tôi có thể nhìn cô ăn cơm! Thực sự không được thì cô quay sau bếp cũng được, không ăn được thì để cho tôi nhìn nhiều đi mài]
Fan hâm mộ của các trang đồ ăn ngon rất nhiều, kinh hãi phát hiện chủ tiệm Quán ăn khuya xuất hiện trên phát sóng trực tiếp nhanh chóng truyền ra. Xuyên Thiêu trơ mắt nhìn thấy độ hot kênh phát sóng trực tiếp của mình tăng lên. Nhưng mà không phải người hâm mộ nhan sắc thì cũng là kêu gào về Diệp Tuyền, anh ta có chút không vui nổi.
Xuyên Thiêu đưa mắt nhìn cánh cửa nhà kho khép lại, xe jeep im lặng không phản ứng chút nào.
Ngoài cửa, có góc c.h.ế.t của máy giám sát có một nhân viên của viện cứu trợ, vặn ra một bình chứa mỡ.
Ở mấy chuồng gần cửa, mấy con ch.ó mèo cử động, ngẩng đầu ngửi tới ngửi lui khắp nơi, đụng phải chiếc lồng, có ý muốn ra ngoài.
"Đừng nghịch ngợm." Các nhân viên cuống quýt xách chiếc lồng đi.
Nhân viên ngoài cửa cầm cái bình quạt mùi nửa ngày, lại không thấy được chó vàng bị thèm ăn mà nhảy từ trong cửa sổ xe jeep ra.
"Làm sao lại như vậy? Quá thời hạn mất linh rồi hả?"
Nhân viên của viện cứu trợ nói thâm, cẩn thận đổi phương hướng tới gần xe jeep, nhìn vào trong cửa sổ xe mà ngây ngẩn cả người.
"Chó đâu?" Nhân viên híp mắt nhìn hồi lâu, mới nhìn ra chỗ ngồi phía sau chỉ có một cái đồ chơi gỗ được làm thành hình dáng con chó.
Diệp Tuyên đi dạo không nhanh không chậm một hồi, đi dạo xong nửa cái nhà kho.
[Báo! Tôi phóng to lên nhìn mấy con mèo có màu giống tiểu quýt, đều không phải là nó. ]
[Thật sự không có? Béo mèo nhỏ đáng yêu như vậy đi đâu rồi?]
[Không đúng, chờ một chút, cửa hàng Quán ăn khuya không nuôi mèo. Chẳng lẽ là Bà chủ Diệp thật sự muốn rửa mặt xuất đạo rồi hả? Nhưng cũng không cần thiết phải làm chuyện dài dòng như vậy để cọ nhiệt độ mà... |
[Hơn nữa, thành phố Thanh Giang cách thành phố Hòa Giang một cây cầu lớn vượt sông, làm sao mất mèo lại chạy đến nơi đây. Mà cũng không phải có người cố ý mang tới. Tôi cảm thấy rất quái lạ. ]
[Không phải không phải, tiểu Quýt là mèo của bà Hoàng. Bị mất mấy ngày nay, bà Hoàng đã hơn tám mươi tuổi gấp gáp đến nỗi đi tìm khắp nơi, bà chủ Diệp có lẽ đã nhận được tin tức của người nào đó, nên mới đến tìm mèo. ]
[Icon icon, đúng đúng đúng, khi tôi đến cửa hàng Quán ăn khuya còn từng chụp ảnh lại, đó là một chú mèo nhỏ hay dẫn đường cho người khác đi, siêu đáng yêul]
[Oa, cho nên là nó xem mọi người trên phố Hỉ Lạc đều giống như là nhà mình sao? Bà chủ Diệp làm tốt lắm, mối quan hệ giữa mọi người ở đường Hỉ Lạc rất tốt, tôi lại bị lòng tốt của người khác làm cho cảm động rồi hu hu hul]
Trong chủ đề về buổi đêm của cửa hàng Quán ăn khuya trên ứng dụng, ngoại trừ chia sẻ về đồ ăn ngon, cũng có người tiện tay chụp ảnh của tiểu quýt. Chú mèo đáng yêu lớn lên cùng bà lão tóc bạc trắng, vừa hoạt bát vừa đáng yêu, rất khó để cho người ta không thích.
Lại tưởng tượng, chú mèo nhỏ Tiểu Quýt đã mất đi, bà lão còn đang chờ nó về nhà, nhưng đợi mãi không được, không khỏi buồn bã trong lòng.
Đề tài # Bạn có thấy Tiểu Quýt không dần dần nóng lên, đám cư dân mạng xem phát sóng trực tiếp tự xây dựng lên đề tài, hy vọng có thể tìm được Tiểu Quýt, dẫn nó về nhà.
Nhân viên của viện cứu trợ trông coi phát sóng trực tiếp nhìn thấy làn sóng trên mạng, lại không vừa buồn bã vừa chờ đợi giống như bọn họ, ánh mắt bọn chúng trượt về phía cửa sau nhà kho, xuất hiện nụ cười hưng phấn quái dị.