Dị Thế Đạo Môn

Chương 153: Tặng Lễ

Chương 153: Tặng Lễ
Đại chiến kết thúc, hình ảnh lưu niệm thu vào bên trong ngọc phù, mọi người xuất hiện ở gian phòng bên trong. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ đần độn đứng ở đầu giường, trong tay cầm một khối ngọc phù, nhìn thấy đám người Lý Bình An liền tranh thủ buông ngọc phù xuống, cúi đầu lo lắng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xảy ra chuyện gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ sợ sệt nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thời điểm con cầm sách, nhìn thấy trên sách có một khối ngọc phù, vì hiếu kì nên truyền một tia pháp lực vào, sau đó đột nhiên xuất hiện ở trên chiến trường kia. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết cũng lo lắng nhìn Lý Bình An, sợ sư phụ tức giận đuổi Thanh Vũ đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn bộ dáng sợ sệt của Thanh Vũ, giọng điệu hòa hoãn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, cũng không phải chuyện lớn gì, về sau đừng động vào đồ vật của vi sư, dù sao cũng có nhiều thứ có thể ẩn chứa nguy hiểm. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ liên tục gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng, về sau con tuyệt đối không động linh tinh. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt nhịn không được hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không phải ngươi nói Thục Sơn Chiến Kỷ là giả sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An bật cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta nói Thục Sơn Chiến Kỷ là giả lúc nào? Rõ ràng là ngươi nói Thục Sơn Chiến Kỷ là giả mà. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt không phản bác được, tự nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện này thế nhưng là thánh nhân chi chiến, tại sao lại không có chút ghi chép nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tùy ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có khả năng ngọc phù này là giả thì sao! ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt lắc đầu quả quyết nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hình ảnh lưu niệm này tuyệt đối là thật, không giả được. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn bộ dáng nhíu mày không hiểu của Triệu Hân Duyệt, lộ ra vẻ mỉm cười, làm sao thế giới này có ghi chép về chiến đấu ở thời kỳ Hồng Hoang được? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đi đến đầu giường. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết ở bên cạnh khuyên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hân Duyệt tỷ, tỷ đừng suy nghĩ, đây nhất định là chiến đấu phát sinh ở Hồng Hoang viễn cổ, cho nên tỷ không biết. ͏ ͏ ͏ ͏
Nội tâm Triệu Hân Duyệt dao động, chẳng lẽ Tam Thanh Quan thật sự truyền thừa từ viễn cổ Hồng Hoang sao? Chuyện này không khỏi quá mức khó tin đi! Ánh mắt kỳ dị nhìn Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cầm lấy “Luận Ngữ” đi đến trước mặt Triệu Hân Duyệt đưa cho nàng, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cho ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt tỉnh lại từ bên trong suy nghĩ phức tạp, nhận lấy sách nghi hoặc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
- Đồ vật ngươi muốn. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt mở tờ thứ nhất ra, đập vào mắt chính là: ͏ ͏ ͏ ͏
Tử viết: “Học nhi thời tập chi, bất diệc duyệt hồ? Hữu bằng tự viễn phương lai, bất diệc lạc hồ, nhân bất tri nhi bất uấn, bất diệc quân tử hồ?” ͏ ͏ ͏ ͏
Dịch.- Khổng tử nói: “Khi học đã tấn tới rồi có bạn cùng chí hướng, ở xa nghe tiếng mà tìm lại để bàn về đạo lí với nhau chẳng phải rất vui ư? Nhưng nếu không ai biết tới mình mà mình không hờn giận thì chẳng phải rất quân tử ư? ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Triệu Hân Duyệt lóe lên vẻ mừng rỡ, vội vàng lật về mặt sau, lấy học thức Đạo tự có hạn của mình, đằng sau có rất nhiều lời không biết, nhưng vẫn có một số câu quen thuộc. ͏ ͏ ͏ ͏
Khó nén kích động trong nội tâm, ngẩng đầu nhìn Lý Bình An, run giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này... Cái này là do Khổng phu tử sáng tác? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An khẽ gật đầu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có thể nói là, lúc ta thu dọn nội khố ngẫu nhiên phát hiện. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt nắm chặt sách không dám tin nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thánh hiền sáng tác quý giá như vậy liền cho ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhẹ gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Khổng phu tử chính là một đời thánh hiền, tư tưởng hắn sáng tác không nên đặt ở bên trong kho đạo môn ta, ngươi là người đọc sách, tư tưởng Khổng thánh nhân cũng nên để ngươi đến kế thừa. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt chần chờ một chút, cúi đầu chín mươi độ đối với Lý Bình An, nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ Lý công tử tín nhiệm, nhất định Hân Duyệt sẽ không phụ tâm huyết của Khổng phu tử. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vội vàng đưa tay đỡ, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cũng là của người phúc ta, Thập Nhị Tiên Sinh không cần làm lễ lớn như thế. ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt thuận thế đứng lên, cầm “Luận Ngữ” trong mắt khó nén được sự mừng rỡ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sợ là công tử không biết bản “Luận Ngữ” này có ý nghĩa như nào đối với nho gia ta, coi như phu tử nhìn thấy cuốn sách này chỉ sợ cũng không thể bình tĩnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong lại lộ ra vẻ xoắn xuýt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng ta mới học Đạo tự được mấy ngày mà thôi, phía trên còn có rất nhiều chữ không biết, không cách nào đọc thông. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hân Duyệt tỷ có thể ở lại một đoạn thời gian nữa mà! ͏ ͏ ͏ ͏
Triệu Hân Duyệt vô ý thức lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu sư thúc thoát phong mà ra, chuyện này quan hệ trọng đại, ta cần nhanh chóng trở về bẩm báo phu tử. ͏ ͏ ͏ ͏
- Cái này đơn giản! ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất