Chương 23: So Quyền
Thanh Phong lười nhác nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan chủ, ta thừa nhận tu vi của ngài quan tuyệt thiên hạ, nhưng mà bộ quyền pháp này của ngài cũng quá là yếu đó! Chậm rì rì cứ như bà lão vậy, có ích lợi gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười ha ha nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thái cực sinh ra từ Vô cực, là mẹ của m Dương. Động thì phân mà tĩnh thì hợp. Không nhanh không chậm. Tùy co mà duỗi. Người cương ta nhu gọi là tẩu. Người nghịch ta thuận gọi là dính. Động gấp thì ứng gấp. Động chậm thì chậm tùy. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong chìa tay mình ra dưới ánh mặt trời ngắm nghía một lúc, ai cha! Thật đẹp! Hắn tùy ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không hiểu. Ta chỉ biết các nàng học xong bộ quyền pháp như bà lão này chẳng có tác dụng gì, nếu xảy ra tranh chấp với người khác sẽ bị đánh ra shit. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết, Thanh Vũ bĩu môi, nhìn Thanh Phong với vẻ bất mãn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn Thanh Phong, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không bằng ngươi tới thử xem? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong trợn trắng mắt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tu vi của ngài siêu phàm nhập thánh, ta lại không ngu. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta đều không dùng tu vi, tỷ thí quyền pháp một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong nghi ngờ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi dùng bộ quyền pháp chậm như rùa này? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong động lòng, nếu như có thể đánh bại một đại lão siêu phàm nhập thánh, truyền ra ngoài thì chẳng phải mình thật trâu bò sao? Nhìn bộ quyền pháp chậm rì của Lý Bình An và Thanh Tuyết, Thanh Vũ, cũng không phát hiện ra điểm nào lợi hại, sợ rằng bất cứ một người bình thường nào đều có thể đánh bại bọn họ, dục vọng đánh bại đại lão siêu phàm nhập thánh bắt đầu bùng cháy lên từ sâu trong lòng Thanh Phong, cơ hội một đi không trở lại, nghiến răng, làm! ͏ ͏ ͏ ͏
- Quan chủ, ta tới đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong từ trên nhảy xuống đá vào mặt Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An phất tay áo, Thanh Tuyết, Thanh Vũ kêu lên một tiếng bay lên rơi xuống sát rìa quảng trường xa xa. Đồng thời Lý Bình An nhẹ nhàng lùi lại một bước tránh một đá của Thanh Phong, tay đặt trên mắt cá chân vừa nhấc vừa kéo, Thanh Phong kinh hô một tiếng xoay một vòng văng ra ngoài lộn nhào trên không suýt nữa đã té ngã. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An một tay đặt sau lưng, cười hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Khuôn mặt tuấn mỹ của Thanh Phong tràn đầy nghi hoặc, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyện gì thế? Sao ta sẽ lao ra ngoài? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An ngoắc ngoắc ngón tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lại nào! ͏ ͏ ͏ ͏
- Được! Xem Thánh đường Tài Quyết quyền của ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong hét lớn một tiếng, giậm chân trên phiến đá oành một tiếng bắn tới phía Lý Bình An như một mũi tên nhọn, một quyền đánh ra huy hoàng đại khí, mang theo mấy phần ý cảnh khó chống đỡ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười khẽ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Tuyết, Thanh Vũ xem kỹ nha, chiêu này gọi là Như Phong Tự Bế! Thái cực viên chuyển, diện diện nhược tồn, như phong bách mạch, tự bế thiên môn. ͏ ͏ ͏ ͏
Hai tay của Lý Bình An chậm rãi khoanh tròn trước mặt, nắm đấm của Thanh Phong tiến vào vòng tròn nhất thời giống như rơi vào vũng bùn xoáy, quyền kình chớp mắt bị làm suy yếu dần, ngay cả cánh tay cũng không ngừng run rẩy dưới sức kéo của Thái Cực Quyền, sắc mặt Thanh Phong đại biến, làm sao có khả năng? Đây là quyền pháp kỳ quái gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhìn cho kỹ, chiêu này gọi là Vân Thủ, vân vô thường thái, tùy phong nhi hành. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong nghe vậy biến sắc, nhanh chóng lùi lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười tủm tỉm, dán sát lên tay quấn lên tay của Thanh Phong kéo, Thanh Phong kêu lên một tiếng, cả người không tự điều khiển được, cả cánh tay di chuyển theo động tác của Lý Bình An, dưới chân lảo đảo lắc lư trái phải. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đơn Tiên! Nhất tự trường xà họa đông tây, kích thủ vĩ động tinh thần quán. ͏ ͏ ͏ ͏
Bộp một tiếng giòn giã, cánh tay của Lý Bình An tựa như linh xà đánh vào ngực Thanh Phong. Thanh Phong rên lên một tiếng, ngay lập tức bay ra ngoài, liên tục bước mấy bước trên phiến đá mới ngừng lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An thu thế, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Phong, thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong ôm ngực, bàng hoàng đứng ở tại chỗ thì thào: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm sao có thể? Làm sao có khả năng? Rõ ràng nhìn chậm như vậy tại sao có thể ngăn ta lại? Sao có thể đánh trúng ta? ͏ ͏ ͏ ͏
Hai mắt của Thanh Tuyết, Thanh Vũ sáng rỡ, Thanh Vũ phấn khích kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ thắng rồi! Sư phụ thắng rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết cũng mừng rỡ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ thật lợi hại! Thật giỏi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn các nàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Còn không mau đi luyện công! ͏ ͏ ͏ ͏
- Dạ! Sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
Hai người hào hứng chạy qua, xem một trận đấu tuyệt vời, bây giờ bọn họ tràn đầy hứng thú. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An dạy: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tung phóng khuất thân nhân mạc tri, chư kháo triền nhiễu ngã giai y... ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ, Thanh Tuyết cũng lanh lảnh đọc theo. Thanh Phong đứng bên cạnh đờ người ra nhìn bọn họ đánh quyền, ta bị hạ gục bởi bộ quyền pháp chậm rì rì này sao? Một lúc sau Thanh Phong lấy lại tinh thần, chạy về trước ngập ngừng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta... Ta cũng muốn học! ͏ ͏ ͏ ͏