Chương 311: Khánh Đế Tức Giận
- Bạch Vân? ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vân? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân nhanh chóng hoàn hồn, hối lỗi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, ta thất thần. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lo lắng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Phong đã gây ra tai họa như vậy, Thánh Sơn hẳn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho nó nhỉ? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân bất lực nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, hắn vẫn còn sống tốt lắm! Ngoại trừ bị giam cầm trong không gian, không được tự do nhưng còn sống tốt hơn so với lúc ở Thánh đường đấy. Nào là ăn thịt hung thú, nào là uống rượu linh quả. Khoảng thời gian vừa rồi hắn còn khoe khoang với ta nữa. Ngoài ra còn nói với ta cái gì mà khoảng cách tạo ra vẻ đẹp. Bây giờ mỗi ngày hắn đều viết thư tình cho Minh Nguyệt, còn bảo là đã tìm lại cảm giác như mối tình đầu. Hắn cũng nói rằng đã tìm thấy con đường riêng cho mình, rằng lấy tài năng của mình thì hắn chắc chắn sẽ trở thành học giả vĩ đại, mục tiêu của hắn là trở thành một đại nho. ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng của Lý Bình An co giật hai lần. Dù không nhìn thấy nhưng hắn có thể tưởng tượng dáng vẻ giả vờ giả vịt ôm sách tự luyến dâm đãng của Thanh Phong. Thánh đường đối xử tốt với tù nhân như vậy sao? Hay đúng là xinh đẹp thì thực sự có thể làm gì thì làm? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, hay ta đọc cho ngài vài câu? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An chưa trả lời thì Bạch Hiểu Thuần đã phấn khích kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta muốn nghe, muốn nghe. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ cũng gật đầu, nhìn Bạch Vân với ánh mắt mong đợi. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình bất lực nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đọc đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân mỉm cười, ho khan rồi đọc: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hàn Nha kinh nguyệt, thỉnh thoảng độc minh nói ai ai oán, Tiêu thấu lê tuyết, tám lỗ thổi không nhăn ai nhu tình. ͏ ͏ ͏ ͏
Giai nhân như vẽ, Thanh Điểu đã đạt, dây đỏ vì ai hệ? Lật nhíu một tờ đỏ tiên. ͏ ͏ ͏ ͏
Gió thổi số không, mưa rơi bình, đào hoa tửu, say tương tư. ͏ ͏ ͏ ͏
Say Mộng Y Nhân vui cười có hoa mở, mộng tỉnh một người thở dài vì ai lưu. ͏ ͏ ͏ ͏
(Quạ nghèo kinh trăng, thi thoảng tự kêu ai oán ngắm ai, tiếng tiêu thấu lê tuyết, tám lỗ thổi không tới nhu tình của ai. Người đẹp đẹp như tranh vẽ, chim xanh đã đến, sợi dây đỏ buộc cho ai? Vò một mảnh giấy bạc đỏ. Gió thổi, mưa rơi bình, rượu hoa đào, tình say. Giấc mơ say rượu người cười và nở hoa, và một người thức dậy khỏi giấc mơ và thở dài vì ai sẽ ở lại.) ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ, Bạch Hiểu Thuần nhìn nhau, hai mắt họ đều mờ mịt, đây là viết gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An mặt hắc tuyến nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là thư tình nó viết sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! Còn cái này nữa. Dạo bước đường mòn rừng chỗ sâu, Thanh Phong truyền minh lộ ẩm ướt tay áo. Ánh trăng hí mê hoa, không biết trở về đâu người ta, đầy sao cười nàng! ͏ ͏ ͏ ͏
(Dạo bước trên đường mòn sâu trong rừng, gió thổi và ống tay áo ướt. Ánh trăng mê hoa, ta không biết chúng thuộc về nơi nào, sao trời cười nàng.) ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An xua tay lần nữa nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thôi, thôi đi, chua chết ta mất. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân lúng túng mỉm cười, thực ra hắn thấy nó cũng khá ổn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ vỗ tay cười: ͏ ͏ ͏ ͏
- Dễ nghe, êm tai lắm. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An không quan tâm đến lời nói của Thanh Vũ, nói thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nó muốn dựa vào cái này trở thành một đời đại nho? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân gật đầu, bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Phong cảm thấy bản thân rất tốt. Hắn nói lần sau gặp hắn, thì hắn đã dương danh thiên hạ rồi. Hiện tại hắn không hài lòng với việc viết thư tình, mà định viết một cuốn sách. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười hai tiếng. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám Lý Bình An tiếp tục bay về phía Thương Man sơn mạch. Mặc dù tốc độ không nhanh vì trên đường ngắm cảnh, nhưng vẫn đến Tam Thanh quan trước khi trời tối, đưa tay mở cổng đi vào đạo quán, cảm giác yên bình lúc trước lại tràn về. Mọi người liền bắt đầu bận rộn, trước tiên đến chính điện dâng hương, sau đó mới bắt đầu chuẩn bị cơm chiều. ͏ ͏ ͏ ͏
Tại Tam Thanh quan là cảnh tượng vui vẻ hòa thuận, hoàng đô Khánh quốc nơi phương xa lại không hề yên ổn, bên trong đế đô rộng lớn sóng gió trào dâng mãnh liệt. Tin tức của bốn thành phía Tây Nam truyền đến, Khánh Đế bị vả mặt kêu bôm bốp, đến Thánh đường cũng mất hết thể diện. Thế lực các nơi đều một mặt dò la tin tức về Đạo môn này, một mặt lặng lẽ quan sát phản ứng của hai thế lực lớn là Khánh Đế và Thánh đường. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong hoàng cung, Khánh Đế ngồi trước bàn chậm rãi dùng cơm tối, Hồng công công quỳ gối bên cạnh không dám nhúc nhích. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế buông bát đũa xuống, cầm lấy khăn tay bên cạnh lau tay, ném khăn tay lên bàn một cái, tùy ý phất tay, lập tức có một đám cung nữ tiến vào, lặng lẽ dọn bàn thức ăn thừa mang đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế quay đầu nhìn Hồng công công, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi có điều gì muốn nói không? ͏ ͏ ͏ ͏