Dị Thế Đạo Môn

Chương 321: Minh, Thạch Vào Thành

Chương 321: Minh, Thạch Vào Thành
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng nóng vội, Khúc Trì bây giờ đang ở bên trong đạo quán, về phần những thần quan kia, Thanh Thạch cùng Thanh Minh đã đi An Khánh thành. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân vui mừng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Trên đường phố An Khánh thành, Thạch Hạo, Ninh Khuyết đi giữa mọi người, người đi đường ai qua lại cũng đều mỉm cười gật đầu xem họ như hữu nghị, khoảng thời gian này Bạch Vân quán đã trở nên nổi danh ở An Khánh thành, không ít lần giúp nội bách tính giải quyết nan đề, chữa bệnh, phán quyết tranh chấp, thậm chí chuyện trộm cắp cũng tìm đến Bạch Vân quán, hàng xóm khi có chuyện cũng đều đến Bạch Vân quán tìm đạo trưởng phân xử, vì vậy đạo sĩ hiện nay rất có uy tín ở An Khánh Thành. ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai vị tiểu đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai vị tiểu đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Tiếng hô hoán từ bên cạnh truyền đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo, Ninh Khuyết quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một lão phụ nhân bày quầy bán hàng đang vẫy tay với họ với vẻ mặt tươi cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo chỉ chỉ mình, nghi hoặc nói ra: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại nương, ngươi đang gọi chúng ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Phụ nhân gật đầu cười, vẫy vẫy tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng đúng, có việc gọi ngươi, nhanh lại đây. ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư đệ, chúng ta đi, đi xem một chút. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo dẫn đầu đi về phía bà lão, Ninh Khuyết theo sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo đi đến trước mặt lão phụ nhân, chắp tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bần đạo Thanh Thạch, xin hỏi có gì cần trợ giúp sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lão phụ nhân quay đầu nhìn về phía bên cạnh khách nhân, cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi nhìn, tiểu đạo sĩ này thật đáng yêu, há miệng liền muốn giúp ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Người bên cạnh cũng đều cười ha hả, ân cần nhìn Thạch Hạo và Ninh Khuyết. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu Minh, bọn họ đang cười cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết khóe miệng co giật hai lần, truyền âm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, có thể hay không đừng gọi ta là Tiểu Minh. Ta cũng không biết bọn họ đang cười cái gì, nhưng hẳn là không có ác ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão phụ nhân nhặt một ít trái cây màu đỏ từ sạp hàng, nhét đầy vào tay Thạch Hạo, vẻ mặt tươi cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hảo hài tử, đều là hảo hài tử, đến lấy một ít hoa quả mà ăn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo liên tục khoát tay: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại nương, ta không đói bụng. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết cũng vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại nương, sư phụ biết sẽ mắng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão phụ nhân sắc mặt trầm xuống: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu đạo sĩ nhà ngươi làm sao xứng danh sư huynh? Tiểu sư đệ vừa nãy con mắt nhìn chung quanh, thấy đồ ăn ngon xung quanh vẻ mặt thèm khát, ngươi không đau lòng chứ bà lão ta đây đau lòng! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo ngẩn người, mặt mày thèm khát? Ta nào có? Không đúng, ta mới là sư huynh! ͏ ͏ ͏ ͏
Vì bảo vệ vai trò sư huynh, Thạch Hạo lập tức nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại nương, ta mới là sư huynh, hắn là sư đệ. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão phụ nhân sững sờ, nghi hoặc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết đứng bên cạnh gật đầu bất đắc dĩ. Xung quanh vang lên một trận cười ầm. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão bà cố chấp nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy là ngươi chưa chăm sóc tốt cho sư huynh của ngươi rồi. Mau mang ít hoa quả theo, trời nóng như vậy, ăn chút hoa quả giải nhiệt. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo chớp mắt, cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi, lão bà! Hoa quả chúng ta nhận, có thể hỏi bà một chuyện không? ͏ ͏ ͏ ͏
Lão bà nhét hoa quả vào trong tay Thạch Hạo, vẻ mặt tươi cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiểu đạo trưởng, ngươi muốn hỏi chuyện gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão bà, bà có biết những thần quan ở Khúc Trì thần điện hiện đang ở nơi nào không? ͏ ͏ ͏ ͏
Mặt lão bà biến sắc, giơ tay lôi kéo Thạch Hạo cùng Ninh Khuyết đi đến góc tường, cẩn thận quan sát xung quanh, thấp giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vân quan các ngươi muốn nhúng tay vào chuyện này sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo cười hì hì, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta chỉ muốn đi nhìn xem thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lão bà tức giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi đừng lừa ta, lão lại không ngốc. ͏ ͏ ͏ ͏
- Lão mặc dù không phải người tu luyện, không hiểu rõ chuyện của các ngươi, nhưng vẫn muốn khuyên các ngươi các ngươi một câu, tuyệt đối đừng nhúng tay vào chuyện này. Việc này là do Khánh Đế hạ chỉ, không ai có thể cứu bọn họ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần liên tục gật đầu, đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được được, chúng ta biết rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lão bà bất đắc dĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhìn xem ngươi kìa, chỉ muốn ứng phó với lão thôi đúng không. Biết các ngươi đều là đạo sĩ, nên ta mới lắm lời với các ngươi! Mùa đông năm ngoái, đạo trưởng Bạch Vân quan đã ra tay cứu mạng lão đó! ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết đứng bên cạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ ý tốt của lão bà, chúng ta phụng mệnh sư phụ đến đây, vẫn xin lão bà nói cho chúng ta biết các thần quan hiện đang ở nơi nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Lão bà giơ một ngón tay chỉ hướng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi đi về phía trước một nghìn thước sẽ đến một quảng trường. Đợi đến giờ ngọ, các thần quan sẽ bị hỏi tội, xử trảm ở nơi đó. Các ngươi đến đó chờ là được. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Thạch Hạo sáng lên, cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ lão bà. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão bà nhịn không được, lại khuyên nhủ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi tuyệt đối đừng hành sự lỗ mãng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta nhớ rồi! ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất