Chương 33: Lang Vương Ngã Xuống
Đồng tử Bạch Lang co rụt lại, ánh mắt hiện lên một tia kinh sợ, nó ngửa đầu lên trời tru dài, băng sương chi lực trào ra, hình thành nên một mảnh băng vực ở chung quanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Phù văn xoay tròn, mấy chục đạo phù văn linh xà loại nhỏ bay lên từ trong đại trận, phóng tới chỗ Bạch Lang. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngao ô! ͏ ͏ ͏ ͏
Nơi xa, trước cổng thôn, Lý Bình An mở to mắt nhìn, tươi cười đầy mặt, thành! Trong lòng cực kỳ thỏa mãn, đây mới là Đạo Môn tu sĩ trong tưởng tượng của ta! Phất tay một cái thay thiên hoán địa, tâm niệm vừa động cường địch tan thành tro bụi, chẳng những cường đại lại còn tiêu sái, đua đao đua kiếm cận chiến quả thực quá LOW. ͏ ͏ ͏ ͏
Xa xa, một cái phù văn trường xà dùng đuôi quấn quanh Bạch Lang, từ không trung bay nhanh tới, dừng ở trước mặt Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Lang cắn răng ra sức giãy giụa, gào rống cào cấu khiến mặt đất chung quanh trở nên tạp nham, nó trợn mắt nhìn Lý Bình An, ánh mắt đỏ bừng, đầy vẻ điên cuồng. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng phục hồi tinh thần, sợ hãi nhìn thoáng qua Bạch Lang nằm trên đất. Vội vàng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, hiện tại... Hiện tại hẳn là làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn về phía thôn dân nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi nói hẳn là nên xử lý như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Lang đột nhiên ngẩng đầu nhìn chúng thôn dân, sát khí mãnh liệt tràn ngập, khiến chúng thôn dân sợ tới mức liên tục lui về phía sau vài bước, một số hài từ còn khóc oa lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Mãng Sơn tiến lên một bước, phanh một tiếng quỳ xuống cúi đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cầu đạo trường giết chết Lang Yêu Tế Linh này! ͏ ͏ ͏ ͏
Các thôn dân còn lại đứng tại chỗ, một đám sắc mặt tái nhợt, ánh mắt mơ hồ, hiển nhiên uy hiếp của Lang Yêu đối với họ là vô cùng lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lại có mấy nam tử thuộc đội săn thú đi ra, phanh một tiếng quỳ trên mặt đất, đồng thanh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cầu đạo trường giết Lang Yêu! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo Môn ta chú ý, thiên địa vạn vật, phàm là vật có linh trí thì đều bình đẳng như nhau, Yêu cũng được, người cũng thế, chỉ cần ra đời linh trí, trong mắt Đạo Môn ta đều là bình đẳng. ͏ ͏ ͏ ͏
Chúng thôn dân biến sắc mặt, ai nấy kinh hãi, chẳng lẽ đạo trưởng muốn thả Tế Linh này? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cúi đầu nhìn Lang Yêu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lúc ngươi lấy vật có linh trí làm tế phẩm là lúc ngươi đã hại đến thương thiên, nghiệp lực ngươi gây ra, bần đạo muốn thả ngươi cũng không được! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong mắt Lang Yêu hiện lên một tia kinh sợ, trên trán nó đột nhiên xuất hiện một ấn ký, nó ngẩng đầu nỗ lực chĩa ấn ký về phía Lý Bình An, ngao ô! Ngao ô! Kêu không ngừng. ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Lý Bình An thóang nét nghi hoặc, đây là cái thứ gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Hắn mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vô Lượng Thiên Tôn! Bần đạo sẽ siêu độ ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Phù Văn Xà đột nhiên buộc chặt, Bạch Lang trợn mắt há miệng, khóe mắt khóe miệng hai lỗ tai đều chảy máu. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An vươn tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Phù văn trường xà tản ra, hóa thành vô số phù văn dũng mãnh tiến vào trong ngón tay Lý Bình An, Bạch Lang vô lực ngã trên mặt đất, thân thể mềm oặt. ͏ ͏ ͏ ͏
Mãng Sơn thở phào nhẹ nhõm, cảm kích nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
Số thôn dân còn lại phục hồi tinh thần, vội vàng quỳ rạp xuống đất nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ đạo trưởng! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn Thanh Ngưu một cái, sau đó xoay người cưỡi lên lưng Thanh Ngưu, vỗ vỗ cổ nó nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi thôi! ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Ngưu tiến lên hai bước, há mồm ngậm chặt thi thể Lang Yêu rồi mới chạy chậm về phía trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười mắng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Ngưu, ngươi lại muốn ăn thịt đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Ngưu chở Lý Bình An nhanh chóng biến mất trong núi rừng. ͏ ͏ ͏ ͏
Trước Đại Thạch thôn, các thôn dân đều đứng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng cảm thán nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng thật là lợi hại! Nhẹ nhàng điểm ngón tay một chút, Lang Yêu Tế Linh liền chết. ͏ ͏ ͏ ͏
Các thôn dân còn lại cũng liên tục gật đầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Một người lắm miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hơn nữa đạo trưởng còn không đòi hỏi gì, thật sự là người tốt! ͏ ͏ ͏ ͏
Một nam tử tiếc nuối nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy! Vốn dĩ đạo trưởng còn không muốn lấy thi thể Lang Yêu kia, nếu không phải con trâu đó tham ăn, chúng ta đã có thể có được một thi thể Tế Linh rồi. Gía trị xa xỉ đấy! ͏ ͏ ͏ ͏
Bang! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ai u! ͏ ͏ ͏ ͏
Mãng Sơn tát một cái lên trên trán nam tử kia, răn dạy: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đừng có mà lòng tham không đáy, chúng ta có thể sống sót đã là đạo trưởng ban ân. ͏ ͏ ͏ ͏
Nam tử gãi gãi đầu, liên tục gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phải! Phải ͏ ͏ ͏ ͏
Mãng Sơn quay đầu nhìn về phía thôn trưởng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thôn trưởng, ngày mai ta muốn đi Tam Thanh Quan dâng hương. ͏ ͏ ͏ ͏
Thôn trưởng cười, mặt đầy nếp nhăn hớn hở nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nên vậy, nên vậy! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó lại nhìn qua đám thôn dân một lượt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rạng sáng ngày mai, toàn thôn chúng ta đều phải đi Tam Thanh Quan dâng hương. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ha ha, thôn trưởng, cho dù ngươi không nói, ta cũng sẽ đi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nên đi, nên đi, nhất định phải đi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Nương, ta cũng phải đi. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏