Chương 335: Phái Ninh Khuyết Xuống Núi
Bạch Vân lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đơn đả độc đấu bần đạo không sợ hắn chút nào, nhưng mà trên chiến trường, năng lực của hắn đối binh sĩ mà nói, có uy hiếp quá lớn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng sốt ruột hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vậy không có cách nào sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Viên Phần ngưng trọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sau khi trời tối bọn họ nhất định vẫn sẽ tập kích ban đêm, không cần giao tranh trên chiến trường, chỉ cần tập kích mấy đêm, sẽ khiến binh sĩ quân ta mệt mỏi không chịu nổi, một kích sẽ tan nát. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân chắp tay thở dài nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, bần đạo ra ngoài một lát, đi tìm quán chủ trợ giúp. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng lộ ra vẻ vui mừng, cao hứng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng, ngài cứ tùy ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân chắp tay thi lễ, quay người đi ra ngoài, trở lại doanh trướng của mình, Một lát sau một con tiểu hạc màu vàng nhạt bay lên bầu rời, sau khi bay khỏi quân doanh, không gian nổi lên một cơn gợn sóng rồi biến mất không thấy đâu nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Trong Tam Thanh quan hoàn toàn yên tĩnh, Lý Bình An đang ngồi khoanh chân trong Tam Thanh đại điện, nhắm mắt tu luyện Nhật Nguyệt Luyện Khí Quyết, hiện giờ cũng không biết còn nên gọi công pháp này là « Nhật Nguyệt Luyện Khí Quyết » nữa hay không, từ khi hắn đạt đến Kim Đan kỳ, môn công pháp này đã có thay đổi, con đường vận hành hoàn toàn không liên quan chút nào đến công pháp trước kia, không còn thổ nạp nhật nguyệt linh khí nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Mỗi lần tu luyện hắn đều có một loại ảo giác, thân thể dường như biến mất, nguyên thần dung nhập vào trong thiên địa, trải nghiệm biến hóa như có như không của pháp tắc trong thiên địa, đại đa số các pháp tắc biến hóa đều là hư ảo mông lung, chỉ có m Dương pháp tắc là hiện lên rõ ràng ngay trước mặt, thiên địa pháp tắc và thể nội pháp tắc cộng minh giao hòa. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong Tam Thanh đại điện, một vòng xoáy hiển lên, một con tiểu hạc màu vàng nhạt bay ra từ trong vòng xoáy. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lập tức bửng tỉnh từ trong tu luyện, nhìn con tiểu hạc màu vàng nhạt đang bay giữa không trung, vẫy tay để con tiểu hạc rơi vào lòng bàn tay mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng Bạch Vân truyền ra từ mỏ con tiểu hạc: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đệ tử Bạch Vân bái kiến quán chủ! Từ khi đệ tử xuống núi đến nay, đã treo cao Phong Thần bảng, phụ tá minh chủ dẫn binh xông lên, trên đường đánh chiếm các thành trì, đã chiếm được nửa giang sơn của Khánh quốc. Nhưng hôm nay trong quân Khánh quốc mời một gã quỷ vương đến, ban đêm triệu hoán quỷ vật tập doanh, trên chiến trường lại khiến khô lâu phục sinh thành quân, đệ tử chỉ có thể lui quân tránh chiến, đệ tử vô năng, xin quán chủ chỉ điểm cách phá địch. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An suy nghĩ một chút, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Minh ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng nói mênh mông cuồn cuộn truyền ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên cạnh Tử Trúc lâm trong hậu viện, Ninh Khuyết đang ngồi khoanh chân dưới mặt đất lập tức nhảy lên một cái, nhanh chân bước về phía đại điện, bóng dáng lấp lóe như quỷ mị đi vào trong đại điện, hắn cung kính chắp tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, ngài có gì phân phó? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư đệ Bạch Vân của ngươi xuống núi phong thần, trên đường hành quân bị ngăn cản, ngươi đi giúp hắn một tay. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết cung kính đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đệ tử tuân mệnh! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An khẽ gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi đi! Sau khi xuống núi đừng ra tay với binh lính bình thường. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết đáp lời, sau đó quay người đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong viện, Thạch Hạo và Bạch Hiểu Thuần đang tò mò nhìn vào trong đại điện, trông thấy Ninh Khuyết đi ra, hai người lập tức nghênh đón. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo tò mò hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư đệ, sư phụ tìm ngươi làm gì thế? ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết lộ ra vẻ mặt tươi cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Vân sư đệ ở dưới núi gặp chút phiền toái, sư phụ bảo ta đi hỗ trợ giải quyết. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần ghen tị nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư đệ, ngươi mang ta đi cùng có được không? Ta cũng muốn đi xem thử, ta chưa bao giờ hành quân đánh trận đâu! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo vỗ ngực dõng dạc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư đệ, chuyện liều mạng kiểu này, sao có thể để ngươi đi một mình được? Cứ giao cho sư huynh. ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng Lý Bình An truyền ra từ trong đại điện: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi ở lại hết cho vi sư, ai dám tự mình xuống núi, vi sư đánh gãy chân người đó. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần lập tức rụt đầu lại, ủ rũ đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết ôm quyền cười ha hả nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai vị sư huynh dừng bước, sư đệ xuống núi trước dây. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần hâm mộ nhìn Ninh Khuyết đạp không bay ra ngoài, bao giờ mới đến phiên ta xuống núi chơi đùa một chút đây? ͏ ͏ ͏ ͏
Chạng vạng tối, Lý Vân Hồng đứng trong soái trướng, nóng nảy đi tới đi lui, thỉnh thoảng lại nhìn về phía Bạch Vân hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ vẫn chưa truyền tin đến sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vẫn chưa, chắc là quán chủ vẫn đang suy nghĩ đối sách. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ai... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng thở dài một tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu như chúng ta cũng có quỷ vương thì tốt rồi! ͏ ͏ ͏ ͏