Chương 383: Ngươi Thua Rồi
Ninh Khuyết lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không được, sư phụ còn có nhiệm vụ sai ta làm. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong bay xuống phía dưới. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo và Bạch Hiểu Thuần vội vàng đuổi theo. ͏ ͏ ͏ ͏
Phong Thiên Dưỡng che ngực liên tục ho khan, trên thân máu đen đầm đìa, vô cùng chật vật, trên thân các tu sĩ còn lại cũng mang theo rất nhiều thương tích, thậm chí còn rất nhiều người vẫn rơi vào tay quỷ tướng quỷ vương. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngược lại bên Khánh quân tốt hơn rất nhiều, quỷ vương, quỷ tướng đều không ra tay với bọn hắn, mặc dù rất nhiều binh sĩ chết nhưng không có tu sĩ bị thương. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng tiến lên, cưỡi ngựa lập tức giơ roi lên, kích động chỉ vào đối phương nổi giận mắng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tiêu Nguyên soái, lấy quỷ phạt người, sao ngươi có thể làm như vậy? Hơn vạn binh sĩ chết trong tay quỷ quái, Phù Phong thành trực tiếp biến thành một tòa thành chết, dân chúng trong thành là vô tội? Sao ngươi có thể làm như thế? Xem tính mạng con dân Khánh Quốc như cỏ rác, ngươi vẫn là Đại nguyên soái của Khánh Quốc sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Sắc mặt Tiêu Nguyên soái run rẩy hai lần, đau đớn nhắm mắt lại, lại mở to đôi mắt tràn đầy quyết tâm, khàn khàn nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tất cả đều vì Đại Khánh... ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng tức giận quất roi xuống đất, gầm thét kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bản vương muốn hủy đi Đại Khánh như thế này! ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ Trấn Tây quân đều giơ cao vũ khí gầm thét: ͏ ͏ ͏ ͏
- Giết! Giết! Giết! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vân tiến lên, khuyên nhủ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vương gia, không nên vọng động, ban đêm bất lợi cho giao chiến, hồi doanh đi! Binh sĩ cần được tu chỉnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng thở hổn hển vài cái, lớn tiếng kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chuyển quân về doanh. ͏ ͏ ͏ ͏
Thùng thùng thùng... Tiếng trống nổi lên, binh sĩ quay người rút lui. ͏ ͏ ͏ ͏
Ba người Thạch Hạo, Ninh Khuyết, Bạch Hiểu Thuần dẫn đầu về đại doanh trước, tiến vào trong lều trại. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết ngồi xếp bằng ở giữa lều trại, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hai vị sư huynh, sư phụ có lệnh sai ta quét sạch Minh giới Đại Khánh. Xin nhờ hai vị sư huynh làm hộ pháp cho ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo vỗ ngực nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư đệ yên tâm, cứ giao cho ta, có sư huynh ở đây không ai có thể tổn thương ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần nhẹ gật đầu tươi cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư đệ lên đường bình an... ͏ ͏ ͏ ͏
Mí mắt Ninh Khuyết bất giác giật giật hai lần, vô thức nhìn về phía Bạch Hiểu Thuần, lời này sao lại khiến người nghe cảm thấy bất an vậy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết không nghĩ quá nhiều, Trấn Ma kiếm nằm ngang trên đùi, nhắm mắt lại, một thần hồn hư ảo từ cơ thể Ninh Khuyết đứng dậy, thần hồn xoay người cầm Trấn Ma kiếm lên, đột nhiên ngưng lại, hiện lên một thân Chung Quỳ thần bào, giống như thực thể. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết kinh ngạc sờ lên thần bào trên thân, ánh mắt nhìn Trấn Ma kiếm, kiếm này quả là thần kỳ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần đứng bên cạnh hưng phấn kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Oa... Y phục này thật là đẹp! ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết mở miệng thì thầm: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quỷ môn quan mở... ͏ ͏ ͏ ͏
Trước mặt hiện ra một tòa quỷ môn quan thu nhỏ, quỷ môn quan mở ra, Ninh Khuyết bước từng bước vào bên trong vòng xoáy, bỗng chốc đã xuất hiện ở Minh giới. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết nhìn quanh Minh giới đen nghịt, Phục Ma kiếm lập tức phóng ra hồng quang, điều này cho thấy nó đã nhận ra quỷ vật cường đại, đương nhiên cường đại cũng chỉ là tương đối. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết cười lạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật sự tưởng rằng chạy trốn đến Minh giới sẽ không sao nữa? ͏ ͏ ͏ ͏
Tay cầm Phục Ma kiếm bay lên không, giống như lưu quang bay về phía xa. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau một lát đi vào một tòa thành hùng vĩ trên không, trường kiếm vung lên, kiếm quang tung hoành ngàn thước từ trên trời giáng xuống, một tiếng ầm vang thành trì sụp đổ, tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang lên, quỷ vương tan biến, một số chân linh bay về phía Phong Thần bảng. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết mặc kệ bầy quỷ hoảng hốt bỏ chạy bên dưới, tiếp tục bay theo chỉ dẫn của Trấn Ma kiếm. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Bên ngoài bầu trời, m Dương Lưỡng Cực đại trận không ngừng rung chuyển, Lý Bình An ngồi xếp bằng tại trận nhãn, trong tay không ngừng kết ấn, m Dương toàn chuyển, m Dương điên đảo, m Dương nghịch chuyển, m Dương thiết cát, đủ loại đại trận biến hóa đều được Lý Bình An sử dụng, nhưng không có tác dụng quá lớn với Khánh Đế và Minh đường chủ, với tu vi hiện tại của Lý Bình An đối phó đồng thời với hai người cấp ngũ giai vẫn có chút miễn cưỡng. ͏ ͏ ͏ ͏
Hừng đông, trời tối, trời sáng lên, trời lại tối đi, cho đến rạng sáng hai ngày sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm... ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế và Minh Vi Thương đồng thời đánh vỡ m Dương cự xà bên trong đại trận. ͏ ͏ ͏ ͏
Khánh Đế mang theo hắc khí cuồn cuộn như Ma Thần đứng giữa không trung, cười khà khà một cách quái dị nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ Tam Thanh quan, kỹ năng của ngươi đã cạn, ngươi thua chắc rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An mở to mắt, đứng lên khỏi trận nhãn, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quỷ quân của ngươi đã bị diệt sạch, là ngươi thua! ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng Khánh Đế co giật hai lần, âm trầm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhưng chỉ cần trẫm đánh bại ngươi, người thắng vẫn là trẫm. ͏ ͏ ͏ ͏