Chương 397: Lựa Chọn Con Đường
Lý Bình An cười sảng khoái nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi còn muốn nghe về hai người khác không? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng thoáng sửng sốt, còn có những người khác sao? Vội vàng đáp lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xin quán chủ chỉ giáo. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Số lượng nhân tộc càng ngày càng khổng lồ, liên tiếp lan tràn sang hướng tây, cũng lan tràn về hướng đông, sau hàng nghìn, hàng vạn năm biến đổi thì hình thành nên hai nền văn minh hoàn toàn bất đồng. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ở phương đông, chế độ nhường ngôi qua biến đổi đã trở thành chế độ dân chủ, bách tính là chủ nhân của quốc gia, quốc chủ là do bách tính đề cử, sau nhiệm kỳ mười năm thì tự động thoái ngôi vị quốc chủ, không còn là chế độ chung thân nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ở phương tây, chế độ nhường ngôi biến thành chế độ quân chủ lập hiến, đế hoàng vẫn tiếp tục tồn tại, vẫn là thế tập cho đời sau, thế nhưng không còn quyền lợi của quân chủ nữa, quốc gia đại sự do nội các xử lý, nội các được toàn quốc chọn lựa những nhân tài ưu tú đảm nhiệm. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng nghiêm túc suy nghĩ một lúc, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ, ngài biết rằng một khi đăng cơ thành đế, sẽ đạt được gia tăng vận mệnh quốc gia, thực lực vô cùng cường đại, ngộ ngỡ có đế hoàng không muốn từ chức thì phải làm sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười sang sảng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Việc này rất đơn giản, chỉ cần lập thệ ngôn đại đạo trong đạo quan, không ai dám vi phạm cả. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An căn cứ vào hai loại chế độ để giải thích tường tận. ͏ ͏ ͏ ͏
Một lúc lâu sau, Lý Vân Hồng đứng dậy cúi người bái lạy, cảm kích nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đa tạ quán chủ đã giảng giải, xin cho tiểu vương quay về suy nghĩ rồi sẽ định đoạt sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu cười sảng khoái nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi đi! Đi đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng và Lý Dục cung kính bái lạy Lý Bình An, xoay người đi ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi hai người đi ngang qua con đường nhỏ vắng vẻ đi tới trước cửa Tam Thanh quan, vừa đúng lúc thấy Bạch Hiểu Thuần đeo trên lưng một giỏ trúc đi ra từ bên trong Tam Thanh quan, không biết hắn quay về đây lúc nào, cũng chẳng hay kim thiền chiên dầu đã cướp được chưa. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng bước nhanh về phía trước chắp tay thi lễ, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Thuần đạo trưởng, ngài đang muốn đi làm gì thế? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần nói như chuyện đương nhiên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi đào dược liệu thôi! Luyện đan dùng. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng khen ngợi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Luyện đan rất tốt! Đạo trưởng luyện được đan dược thực sự là thần kỳ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần lộ ra một nụ cười dương dương đắc ý. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Dục đột nhiên hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Thuần đạo trưởng, ngài có biết Tam Hoàng Ngũ Đế không? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần gật đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đương nhiên là biết, bọn họ đều là Nhân Hoàng thời kỳ hồng hoang, Tam Thanh quan đều có truyền thừa ghi lại. ͏ ͏ ͏ ͏
Hiếu kỳ nhìn Lý Dục nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi hỏi đến bọn họ làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Dục cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ban nãy nghe được một chút chuyện về Tam Hoàng Ngũ Đế ở chỗ quán chủ, cảm thấy vô cùng kinh ngạc. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần tùy ý "ồ!" một tiếng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi muốn dâng hương thì đi đi, ta đi đào dược liệu đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng đưa mắt nhìn theo Bạch Hiểu Thuần chậm rãi chạy vào trong rừng, sau đó đi cùng Lý Dục xuống chân núi. ͏ ͏ ͏ ͏
Khi hai người xuống núi, Lý Vân Hồng đột nhiên nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Mới vừa rồi tại sao ngươi lại muốn hỏi về vấn đề kia? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Dục cung kính trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỉ là hiếu kỳ mà thôi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đang hoài nghi thực hư trong lời nói của quán chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Dục ngừng lại một chút, do dự nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quả thực là ta chưa từng nghe nói đến thuyết pháp về Tam Hoàng Ngũ Đế. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng cười sang sảng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chế độ nhường ngôi chắc chắn chính là phương pháp truyền thừa có khả năng nhất của chính Nhân Hoàng trong thời kỳ viễn cổ, mà chế độ dân chủ và chế độ quân chủ lập hiến, căn cứ vào sự giải thích tường tận của quán chủ, hai chế độ này chắc chắn là chế độ hoàn thiện đã trải qua sự kiểm nghiệm của thời gian, chuyện này không thể nào nói láo được. ͏ ͏ ͏ ͏
Nhìn nhi tử bên cạnh một cái, thở dài một hơi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi đừng có luyến tiếc ngôi vị hoàng đế này, càng tham luyến thì càng dễ phạm sai lầm, ngày nào đó, vi phụ ở Địa Phủ cũng không cứu được ngươi đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Dục cung kính đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! Nhi thần sẽ tránh. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Vân Hồng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi cảm thấy chế độ phù hợp với quốc gia chúng ta là gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Dục thoáng do dự, cắn răng một cái nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chế độ quân chủ lập hiến. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Hồng Vân liếc mắt nhìn hắn rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chế độ quân chủ lập hiến sao? Cũng tốt! Hưởng thụ vinh hoa một đời chính là điều duy nhất mà vi phụ có thể lưu lại cho các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đi rồi lại đi, một luồng hắc vụ bao quanh hai người, bóng dáng dần trở nên mờ nhạt rồi biến mất hẳn trong hắc vụ. ͏ ͏ ͏ ͏
.. ͏ ͏ ͏ ͏
Vài ngày sau, đám người Lý Bình An đang ngồi ở bên hồ nước bên trong Tam Thanh quan, nhìn viên quang thuật trong nước, bên trong chính là cảnh tượng Lý Dục đăng cơ, Khánh Quốc chính thế đổi tên thành Đường Quốc. ͏ ͏ ͏ ͏