Dị Thế Đạo Môn

Chương 433: Rời Khỏi Xà Nhân Tộc

Chương 433: Rời Khỏi Xà Nhân Tộc
Cẩm Linh giải thích đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quý sư đang bế quan bên trong mật thất dưới đất! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần kinh ngạc la lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ở dưới đất? ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ nghi hoặc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ bế quan rồi sao? ! ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Các vị đạo trưởng xin hãy đi theo ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Xoay người trườn vào bên trong mộc ốc, đám người Thanh Tuyết, Thạch Hạo vội vã chạy theo sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh dẫn đoàn người Thanh Tuyết, Thạch Hạo đi dọc theo địa đạo, tới trước mật thất, Thái Cực đồ phía trên mật thất vẫn đang chậm rãi xoay tròn. ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người đứng chờ trước cửa thạch thất một hồi, Thái Cực đồ lập lòe vài các, hóa thành từng tấm phù văn rồi tiêu tan, ánh mắt của chúng đệ tử sáng lên, a! Sư phụ sắp đi ra rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại môn của thạch thất răng rắc một tiếng rồi mở ra, nhiệt khí nóng hầm hập phun từ bên trong ra, hình thành một luồng khí lưu nóng bỏng, trên người của đám Thanh Tuyết, Thạch Hạo và Cẩm Linh đều cùng hiện lên một luồng linh quang. ͏ ͏ ͏ ͏
Trong màn nhiệt khí nóng hầm hập, tiếng bước chân cộp cộp cộp vang lên, Lý Bình An đạp sương trắng đi ra khỏi mật thất, guống như thần tiên trung nhân vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Tuyết, Thanh Vũ, Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết cùng nhau khom lưng, chắp tay thi lễ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cung nghênh sư phụ xuất quan! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sao các ngươi lại tới đây? ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người Thanh Tuyết, Thạch Hạo đứng lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Vũ chạy đến bên cạnh Lý Bình An, ôm lấy cánh tay Lý Bình An cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta nhớ sư phụ đó! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười khẽ vài tiếng, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tới đúng lúc lắm, đi chuẩn bị một chút, chúng ta nên tiếp tục lên đường rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Chúng đệ tử đáp một tiếng, chạy ra phía ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh giữ lại nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đạo trưởng như vậy là sắp đi sao? Tại sao không ở lâu thêm một chút, ngắm nhìn phong cảnh của sa mạc này, cũng để chúng ta biểu đạt lòng cảm kích. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lắc đầu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bần đạo ra ngoài là chuyện phải làm, thực sự không có thời gian dừng chân lại đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh lấy làm tiếc nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Khi đạo trưởng quay về nhất định phải qua thăm nơi đây của chúng ta một chút, chúng ta sẽ thay đổi hoang mạc này ngày một đẹp đẽ hơn. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An gật đầu cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sẽ có cơ hội tái kiến. ͏ ͏ ͏ ͏
Áy náy nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bần đạo muốn nói một tiếng xin lỗi với ngài, ban nãy khi bế quan, đã bất cẩn phá hủy hết bích họa rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh thoáng sửng sốt, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không sao cả, quá khứ thì nên để cho nó qua đi! Hiện giờ chúng ta đã có một bắt đầu mới! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Trong ánh triều dương, sáu sư đồ Lý Bình An cưỡi tọa kỹ, đi vào sâu bên trong đại mạc, toàn bộ xà nhân tộc tập trung ở bên bờ của ốc ấo, phủ phục xuống bái lạy cung tiễn đám người Lý Bình An đi xa, bóng dáng dần dần biến mất trong gió cát. ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh chậm rãi thẳng người dậy, những xà nhân tộc còn lại cũng thẳng người lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại trưởng lão cung kính hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tộc trưởng đại nhân, bây giờ chúng ta nên làm như thế nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh nghiêm nghị nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiện giờ phải đón những tộc nhân còn lại trong những ốc đảo còn lại về đây, tránh cho bọn họ sự yêu quái bức hại. ͏ ͏ ͏ ͏
Gương mặt của đại trưởng lão lộ ra vẻ khó xử, đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thế nhưng chúng ta không cách nào đi sâu vào bên trong sa mạc được! ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh tràn đầy tự tin nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nữ Oa nương nương chính là đại địa mẫu thần, sa mạc nhỏ bé này không thể nào ngăn cản được bước chân của hậu nhân Nữ Oa. Người đâu, dẫn Tích Dịch Yêu tới đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Bên cạnh lập tức có hai xà nhân tộc nhanh chóng trườn ra ngoài, rất nhanh đã kéo Tích Dịch Yêu bị trói gô lại đi tới, đưa đến trước mặt Cẩm Linh. ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Những ốc đảo còn lại ở phương hướng nào? ͏ ͏ ͏ ͏
Tích Dịch Yêu thành thật trả lời: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ở phía đông có hai cái, phía bắc hai cái! ͏ ͏ ͏ ͏
Quyền trượng trong tay Cẩm Linh vung lên trên cao, trên quyền trượng tỏa ra bạch quang sáng chói, thái dương cũng không thể nào che đi được bạch sắc quang mang này. ͏ ͏ ͏ ͏
Quyền trượng trong tay Cẩm Linh đột nhiên cắm xuống mặt đất, một luồng bạch quang giống như được ánh sáng dẫn lối mà lan về phương Bắc, xa xa không thấy bờ bến, những nơi bạch quang đi qua, hoa cỏ tươi tốt nhanh chóng mọc lên trên sa mạc, hình thành nên một con đường xanh rờn rộng khoảng mười mét, giống như phỉ thúy vắt ngang qua hoang mạc vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Đại trưởng lão kích động hô to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là thần lực của Nữ Oa nương nương! ͏ ͏ ͏ ͏
Những tộc nhân còn lại cũng phấn khởi hoan hô reo hồ: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nữ Oa nương nương! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nữ Oa nương nương! ͏ ͏ ͏ ͏
- Nữ Oa nương nương! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Cẩm Linh giơ quyền trường trong tay lên rồi cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chúng ta đi đón những tộc nhân còn lại quay về, cùng nhau đắm chìm trong vinh quang của Nữ Oa nương nương! ͏ ͏ ͏ ͏
- Ô! ͏ ͏ ͏ ͏
Xà nhân tộc hò reo xông lên con đường xanh rờn cây cối. ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Sâu bên trong hoang mạc, đám người Lý Bình An đón gió cát mà đi về phía trước. ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất