Chương 441: Tàng Kinh Các
Sáng sớm hôm sau, sau khi ăn điểm tâm xong, ba người Bạch Vân, Thanh Tuyết, Thanh Vũ đi đến Bạch Vân quan, bàn về trình độ phù pháp, trong tất cả các đồ đệ thì Thanh Tuyết và Thanh Vũ vẫn là cao nhất, cho nên được Bạch Vân thỉnh đến truyền thụ cho tân nhân đệ tử phù pháp. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên lưng của Ninh Khuyết phủ hắc tán, một thân một mình rời khỏi đạo quan, đến Tề Quốc. ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ Tam Thanh quan hiện giờ chỉ còn lại ba người Lý Bình An, Thạch Hạo và Bạch Hiểu Thuần. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong tiền viện, Bạch Hiểu Thuần cười khì khì la lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, không có chuyện gì thì ta đi luyện đan đây! Thử xem địa hỏa luyện đan có cái gì khác biệt. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chờ một chút! ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo và Bạch Hiểu Thuần đều nhìn về Lý Bình An. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần nghi hoặc nói to: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, người còn có việc gì phân phó sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo hiếu kỳ hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tàng Kinh Các là cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
- Các ngươi nhìn cho kỹ đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An thầm lẩm nhẩm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lấy ra phần thưởng Tàng Kinh Các! ͏ ͏ ͏ ͏
Phất trần vung lên, ầm! Toàn bộ đạo quan bỗng nhiên chấn động, trên vách tường phía đông của tiền viện bao phủ một tầng ngũ thải tiên vụ, ba người nhìn Lý Bình An, Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần cùng nhìn về phía bách tường bị sương mù che phủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Sương mù tán đi, trên vách tường mới xuất hiện một cổng vòng, bên trên cổng vòm viết ba chữ to lớn: Tàng Kinh Các. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần ngờ vực nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, đây chính là Tàng Kinh Các sao? Dùng để làm gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tàng Kinh Các đương nhiên là nơi Tàng Kinh của Đạo môn ta rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Cất bước đi đến cổng vòm. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần vội vàng đuổi theo, dọc theo con đường đá cuội mới xuất hiện, ba sư đồ đến trước cổng vòng, vừa đi qua cổng vòm, nháy mắt đã xuất hiện bên trong một tòa nhà, bên trong tòa nhà có chi chít thư giá, bên trên thư giá không hề có thư tịch, ngược lại là có những kim sắc quang cầu dày đặc, bên trên quang cầu thoáng lên từng luồng phù văn, hiện ra vẻ vô cùng thần bí. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần và Thạch Hạo tiên phong chạy đến giữa thư giá, hiếu kỳ đứng quan sát trước từng giá sách, nhìn mấy tiểu quang cầu và ngón tay chộn rộn. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo quay đầu nhìn về phía Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, bên trong này là cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An đi đến trước một quang cầu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bên trong này đều là kinh thư và công pháp tu luyện của Đạo môn ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo cả kinh hô lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhiều như vậy sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An thầm lẩm bẩm trong lòng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bởi vì đều trống không cả đấy! ͏ ͏ ͏ ͏
Làm quán chủ của Tam Thanh quan, Lý Bình An có thể trông thấy rõ ràng từng thứ bên trong mỗi quang cầu, đừng nhìn phía trên hiện lên từng phù văn, vô cùng thần bí, kỳ thực bên trong đều là rỗng tuếch cả, đúng chính xác là kim ngọc kỳ ngoại điển hình. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ có bên trong quang cầu trước mặt Lý Bình An, một quyển sách nhỏ đang chậm rãi sinh ra, đây là đệ nhất bản thư được sinh ra từ Tàng Kinh Các, sau này mỗi tháng đều sẽ sinh ra một quyển phổ thông đạo kinh hoặc là tu luyện chi pháp. ͏ ͏ ͏ ͏
Đợi quyển sách bên trong quang cầu hoàn toàn thành hình, Lý Bình An duỗi tay về phía quả dầu, quang cầu nổi gợn sóng, không có chút ngăn trở nào. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An rút ra một quyển bạc sách khỏi quang cầu, bên trên bạc sách có vẽ một bông hoa sen, hai bên hoa sen viết mấy chữ khổ to: Thanh Liên Đạo Quyết. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An lật trang sách ra đọc qua, hiện giờ Lý Bình An đã bắt đầu tìm hiểu thiên địa pháp quy, cho dù tu vi cảnh giới không cao, thế nhưng nhãn giới cũng vô cùng phi phàm, chỉ cần xem vài lần đã nhìn thấu bộ pháp quyết này, phương pháp tu luyện vô cùng thông thường, cao nhất chỉ có thể luyện tới Nguyên Anh kỳ, thành tiên thì vô vọng. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần thấy sư phụ lấy bản thư ra khỏi quang cầu, cùng tò mò đưa tay ra chộp về phía quang cầu trên thư giá, vừa mới đụng phải quang cầu liền hét thảm thiết một tiếng, vội vã nhảy xuống phía sau. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo ở bên cạnh cũng vội vàng thu tay về, chắp tay sau lưng làm bộ điềm nhiên như không, quan tâm hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư đệ, sao thế? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần thổi thổi tay của mình, nghĩ lại vẫn còn sợ hãi nhìn quang cầu trước mặt, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đau quá! ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An thả thư tịch trong tay về lại quang cầu, thư giá bên dưới quang cầu lập tức hiện lên mấy chữ: Thanh Liên Đạo Quyết. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thứ mà trong này cất giấu chính là những gì mà các tiên hiền của Đạo môn qua từng các thời kỳ làm nên, đều có phong ấn, không thể tùy tiện chạm vào. ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch Hiểu Thuần quay đầu nhìn về phía Lý Bình An, nghi hoặc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, sao người có thể đụng được? ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bởi vì phong ấn của bộ thư này đã được giải trừ rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch hạo tiếc hận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nói cách khác, những kinh thư khác chúng ta không được xem sao? ͏ ͏ ͏ ͏