Chương 449: Khoe Đồ
Những người của Thánh Đường đứng trước cửa động ở phía dưới nhìn vậy mà ngây người, bên cạnh đầy những thi thể của trưởng lão m Sát tông, có hai trưởng lão đã chạy vào bên trong huyệt động hơn mười mét, thế nhưng vẫn bị Câu Hồn Tỏa Liên vô thanh vô tức xuyên nhập vàp cơ thể, câu hồn ra, không hề giãy dụa chút nào, ngã xuống đất rồi chết đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Một Thánh Đường giáo chủ thất thần lẩm bẩm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Yêu ma, yêu ma, hắn chính là yêu ma. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết đứng trên Quỷ Môn Quan, dò xét nhìn đám người của Thánh Đường mấy lần, Quỷ Môn Quan dưới chân vô thanh vô tức biến mất, xoay người phi về nơi phương xa. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại giáo chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Mau cứu đại giáo chủ! ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Mọi người của Thánh Đường bỗng nhiên phục hồi lại tinh thần, có hai giáo chủ tu vi tam giai vội vã phi thân lên, lôi đại giáo chủ ra khỏi vách núi, đáp xuống trước sơn động, dùng hết Minh Nguyên khí để khu trừ hắc sắc huyền băng trên người đại giáo chủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Chỉ chốc lát sau, đại giáo chủ giùng giằng đứng lên, sắc mặt âm u nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Là tứ giai đỉnh phong, hắn hoàn toàn không phải tứ giai trung kỳ trong Phong Thần Diễn Nghĩa nữa, hắn là tứ giai đỉnh phong cảnh giới. ͏ ͏ ͏ ͏
Cả giận nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Phong Thần Diễn Nghĩa đều là gạt người. ͏ ͏ ͏ ͏
Một giáo chủ dè chừng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đại giáo chủ, m Sát tông đã chết hết cả rồi? Bây giờ chúng ta phải làm gì? ͏ ͏ ͏ ͏
Đại giáo chủ nhìn thi thể xung quanh, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quay về! ͏ ͏ ͏ ͏
Toàn bộ nguời của Thánh Đường rời khỏi sơn mạch, bay về phía Nam Triều Thánh Đường tổng bộ. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau khi Ninh Khuyết rời khỏi sơn mạch, vượt qua cương vực Nam Triều rồi tiến vào trong Kiếm Huyền sơn mạch, đi thẳng từ Kiếm Huyền sơn mạch vào trong địa phủ, giao toàn bộ hồn phách của toàn tông m Sát tông cho phán quan, sau đó do Tần Quảng Vương thẩm tra xử lý, những chuyện về sau thì không liên quan đến Ninh Khuyết, âm luật nghiêm ngặt, bọn họ sẽ nhận lấy hình phạt thích đáng. ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó Ninh Khuyết thông qua Địa Phủ, xuất hiện ở bên ngoài Tam Thanh quan, đẩy đại môn của Tam Thanh quan ra rồi đi vào. ͏ ͏ ͏ ͏
Bên trong tiền viện, Bạch Hiểu Thuần đang nhắm mắt nằm trên một chiếc ghế dựa, giơ chân lên bắt chéo lại, tiêu dao tự tại. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết đi tới cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, ngươi lại ngủ trên ghế của sư phụ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần mở mắt, ngồi dậy cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ không thèm để ý đâu. ͏ ͏ ͏ ͏
Chớp mắt rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư đệ, sư huynh biểu diễn một pháp thuật mà ta mới học được cho đệ xem. ͏ ͏ ͏ ͏
- Pháp thuật mới học? ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết thoáng sững sờ. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần đứng lên, nhặt một tảng đá ở dưới đất, hắng giọng một cái rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư đệ nhìn kỹ đây! Đây chính là một tảng đá! ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết gật đầu, nghi hoặc nhìn Bạch Hiểu Thuần, tảng đá thì làm sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần đắc ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhìn cho kỹ đây, chứng kiến thời khắc kỳ tích sắp đến. ͏ ͏ ͏ ͏
Tay vung lên ném tảng đá đi, mới vừa bay được hơn chục phân thì thoáng chốc biến mất. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần làm bộ kinh ngạc hô lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đệ nhìn đi, tảng đá biến mất rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Đưa tay chộp một cái, tảng đá trong nháy mắt xuất hiện ở trong tay, đắc ý kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đệ xem, lại xuất hiện rồi. ͏ ͏ ͏ ͏
Tay ném tảng đá đi, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tảng đá biến mất rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tay chộp lại tảng đá xuất hiện, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tảng đá lại xuất hiện! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tảng đá mất rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Tảng đá lại xuất hiện nè! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần ném tảng đá mấy lần, cười hì hì nhìn Ninh Khuyết nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư đệ, ngươi nói xem có thần kỳ không? ͏ ͏ ͏ ͏
Khóe miệng của Ninh Khuyết giật giật vài cái, không còn lời gì để nói đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư huynh, có phải ngươi lại trộm không gian nguyên khí của Bạch Vân sư đệ chơi đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần lắc đầu nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không có! ͏ ͏ ͏ ͏
Vỗ vỗ cái túi nhỏ dắt bên trong mình, dương dương đắc ý nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là Càn Khôn Đại, trữ vật pháp bảo mà sư phụ đặc biệt luyện chế cho ta đấy. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết kinh ngạc nhìn cái túi bên hông Bạch Hiểu Thuần, trên cái túi màu xám tro in một tấm Thái Cực phù, dùng hoàng thằng thắt ở bên hông. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thanh Minh, đến đây! ͏ ͏ ͏ ͏
Giọng nói của Lý Bình An ở hậu viện vang lên. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết vội vã lên tiếng: ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Nhanh chân đi đến hậu viện. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Hiểu Thuần tiếc nuối nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chỗ tốt Càn Khôn Đại của ta vẫn chưa giới thiệu xong với sư đệ cơ mà! ͏ ͏ ͏ ͏
Trong lương đình bên cạnh hồ nước của hậu viện, Lý Bình An đang ngồi ở bên trong, nhàn nhã thưởng thức trà, dương quang sau giờ ngọ chiếu lên trên người, vô cùng ấm áp. ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết đi tới trước lương đình, cung kinh chắp tay thi lễ, bái một bái thật sâu, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, đệ tử may mắn không làm nhục mệnh. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn về phía hắn, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư đồ chúng ta không cần đa lễ, đến đây ngồi đi! ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Ninh Khuyết đáp lời, nở một nụ cười đi đến phía đối diện Lý Bình An rồi ngồi xuống. ͏ ͏ ͏ ͏