Dị Thế Đạo Môn

Chương 456: Giờ Ta Là Thần

Chương 456: Giờ Ta Là Thần
Tiêu nguyên soái mới vừa đến chiến trường, bên tai đã vang lên giọng nói của Lý Bình An: ͏ ͏ ͏ ͏
- Không cần nhúng tay vào, để cho bọn họ đi đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tiêu nguyên soái sửng sốt, là quán chủ? Vội vàng chắp tay thi lễ đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Rõ! ͏ ͏ ͏ ͏
Thế nhưng vẫn chưa lui ra, đứng ở bên cạnh, lược trận cho đám người Thạch Hạo. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên không trung nổ ra đại chiến đùng đoàng, thần binh và Tài Quyết quân đan xen cùng một chỗ, tứ giai giáo chủ và Tài Quyết ti cao thủ cũng đánh giết với Thần Quân, trận chiến giữa tu sĩ khác biệt so với bình thường, chiến trường lan rộng đến khắp các sơn mạch, sơn mạch ùng ùng khuynh đảo, đất đá bay đời trời, giống như Thần Ma chiến tranh vậy. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên khoảng trời của một đỉnh núi, hai nhân ảnh một đen một trắng ầm ầm một tiếng đụng vào nhau, keng! Khốc Tang Bổng và đại đao chạm phải nhau, khí tức cuồng bạo cuốn sạch tất cả, thành thành nên cuồng bạo long quyển phong, bao quanh hai người bên trong. ͏ ͏ ͏ ͏
Thánh Đường Tài Quyết ti ti tọa gầm lên gào thét: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hà Thiên Nhai, ngươi là đại giáo chủ của Thánh Đường, bây giờ muốn phản bội lại Thánh Đường, không sợ thần phạt giáng xuống sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vô Thường cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hiện giờ ta là thần! ͏ ͏ ͏ ͏
Lưỡi dài vươn ra, chát một tiếng quất lên mặt của hắc y Tài Quyết ti ti tọa, thoáng chốc hắc y Tài Quyết ti ti tọa bay đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắc y Tài Quyết ti ti tọa bay trên không trung, lảo đảo lui về phía sau vài bước, sờ sờ gò má, một tay đầu máu tươi, rống giận gầm lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hà Thiên Nhai, ngươi chết đi cho ta! ͏ ͏ ͏ ͏
Thân ảnh của Bạch Vô Thường chớp nhoáng xuất hiện trước mặt hắc y Tài Quyết ti ti tọa, một gậy vung lên, keng! Một tiếng vang dội, thần quang chói lòa, hắc y Tài Quyết ti ti tọa lại lần nữa bị bay ra ngoài, ầm ầm một tiếng nện vào núi, núi đá đùng đoàng ào ào lăn xuống phía dưới. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vô Thường vừa muốn truy kích, trước mặt đã xuất hiện một bóng người bao phủ trong bạch quang, tay cầm quyền trượng ngăn cản đường đi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vô Thường thoáng hoảng hốt. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả trước mặt nhìn Hà Thiên Nhai, chờ mong nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiên Nhai, ngươi còn nhớ ta không? Khi xưa chúng ta cùng học tập ở Thánh Sơn, chúng ta là bằng hữu tốt nhất mà! ͏ ͏ ͏ ͏
- Khi ta biết ngươi tuẫn giáo, ngươi có biết ta đau lòng biết bao nhiêu không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Khi ta biết ngươi được phong thần, ngươi biết ta vui vẻ đến nhường nào không? ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiên Nhai, quay về đi! Quay về Thánh Đường, để cho chúng ta lại được kề vai chiến đấu thêm lần nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vô Thường im lặng trong chốc lát, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngải Tử Ngôn, ngươi đi đi! Ta thả ngươi rời khỏi đây. ͏ ͏ ͏ ͏
Lão giả tên Ngải Tử Ngôn, ánh mắt sáng lên chờ mong nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thiên Nhai, ngươi và ta cùng đi! Chúng ta cùng quay lại Thánh Đường, ta sẽ xin tha cho ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vô Thường đột nhiên cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hà Thiên Nhai đã chết rồi, bây giờ ta là Bạch Vô Thường, chỉ cần thấy Bạch Vô Thường, thiên hạ sinh thái bình. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngải Tử Ngôn chợt bay đến trước mặt Bạch Vô Thường, phẫn nộ quát lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Hà Thiên Nhai, ngươi là đại giáo chủ của Thánh Đường, không phải tà giáo tà thần gì cả. ͏ ͏ ͏ ͏
Đưa tay chỉ xuống đại chiến phía dưới, giận dữ quát lên: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi nhìn đi, Thập Quốc liên quân ở ngay phía dưới đang chiến đấu vì vinh quang của Quang Thần, còn ngươi thì sao? Ngươi phản bội tín ngưỡng của mình, ngươi phản bội lời thề của chúng ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Hắc y Tài Quyết ti ti tọa bụm ngực bay tới, thương cảm nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Trận đánh lần này, Thập Quốc Liên Quân tổn thất thảm trọng, sợ rằng tại Tây Vực, Thánh Đường sẽ không bao giờ huy hoàng như ngày trước nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Vẻ mặt của Bạch Vô Thường thoáng ngẩn ra, nhớ tới những ngày tháng bản thân ở Thánh Đường. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngải Tử Ngôn và Tài Quyết ti ti tọa liếc nhìn nhau, cùng tung quyền đánh về phía Bạch Vô Thường, một đao một trượng phầm phập đâm vào cơ thể của Bạch Vô Thường, thân thể của Bạch Vô Thường run lên, khó mà tin được nhìn hảo hữu ngày trước của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Ngải Tử Ngôn u ám nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Người phản bội Quang Thần, hồn phi phách tán! ͏ ͏ ͏ ͏
Bạch Vô Thường nở nụ cười, trong nụ cười mang theo sự hoài niệm. ͏ ͏ ͏ ͏
Ầm! ͏ ͏ ͏ ͏
Nguyên khí cuồn cuộn nở rộ trong cơ thể Bạch Vô Thường, thần thể cả Bạch Vô Thường thoáng chốc vỡ tan thành mảnh nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi! ͏ ͏ ͏ ͏
Ngải Tử Ngôn và hắc y Tài Quyết ti ti tọa cùng bay về phía Hắc Vô Thường. ͏ ͏ ͏ ͏
Trên một ngọn núi phía xa xa, Lý Bình An tay cầm phất trần, bình thản nhìn trận đại chiến này, đứng bên người là tam điện Diêm La. ͏ ͏ ͏ ͏
Vào thời khắc Bạch Vô Thường bỏ mình, tay của Tần Quảng Vương không kìm được mà run lên, không nhịn được hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Quán chủ! Không thì để tiểu vương ra tay đi! Địa Phủ cho dù cao đoan chiến lực thế nhưng cũng chẳng hề chiếm ưu thế, cứ tiếp tục như vậy, tổn thất đại lượng đến quỷ thần, sẽ ảnh hưởng đến sự vận hành của Địa Phủ. ͏ ͏ ͏ ͏

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất