Chương 60: Người Tới Từ Sâu Trong Núi
Thanh Tuyết cũng quay lại, cúi đầu nhỏ giọng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sư phụ, đây là đệ tử hiếu kính người. ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật sao? ͏ ͏ ͏ ͏
Ánh mắt Lý Bình An mang ý cười. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo liên tục gật đầu, trong mắt tràn đầy chân thành tha thiết. ͏ ͏ ͏ ͏
Cô cô cô! Trong bụng kêu rầm rĩ một trận, Thạch Hạo xấu hổ cúi đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An hơi giật mình, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đều do ta chủ quan, từ đêm qua đến giờ còn vẫn chưa ăn cơm, đúng không? ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo gật nhẹ đầu. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An xoa đầu Thạch Hạo, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cầm đi ăn đi! Lần sau không được làm thế này nữa. ͏ ͏ ͏ ͏
Thạch Hạo cao hứng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Tạ ơn sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏
- Về đạo quan ăn, bên ngoài không an toàn. ͏ ͏ ͏ ͏
- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏
Cả ba sung sướng lên tiếng, nhanh như chớp chạy về phía đạo quan. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong lắc đầu thở dài nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Thật tiếc cho gà của ta, nuôi được mấy ngày rồi, cũng có tình cảm. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An không vui nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Có tình cảm mà ngươi còn muốn ăn nó. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong lời lẽ thấm thía đáp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Chính vì có tình cảm mới muốn hợp thành một thể với nó, đáng tiếc vẫn bị ba tên kia xuống tay trước. ͏ ͏ ͏ ͏
Lý Bình An nhìn Thanh Phong, nhàn nhạt nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta cảm giác ngươi đang lái xe, nhưng ta không có bằng chứng. ͏ ͏ ͏ ͏
Nói xong, hắn thảnh thơi đi về đạo quán. ͏ ͏ ͏ ͏
Thanh Phong vội vàng chạy tới hai bước, hiếu kì hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏
- Lái xe là cái gì? Mở cái gì xe? ͏ ͏ ͏ ͏
... ͏ ͏ ͏ ͏
Ngay tại lúc Lý Bình An đang thảnh thơi hưởng thụ cuộc sống bên trong đạo quán, một nhóm năm người từ chỗ sâu trong Man Hoang sơn mạch đi ra, bọn hắn mặc phục sức thống nhất, trên phục sức mỗi người đều có thêu một chữ Thú. ͏ ͏ ͏ ͏
Một tên mập lòng còn sợ hãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Cuối cùng cũng ra được, đối với chúng ta mà nói, Man Hoang sơn mạch vẫn có chút nguy hiểm, chỉ có trưởng lão mới có thể dọc ngang không sợ! ͏ ͏ ͏ ͏
Lúc đi đường, thân thể đầy thịt mỡ vẫn còn run run. ͏ ͏ ͏ ͏
Một nữ tử bên cạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đúng vậy, may mà có Hạo Vũ sư huynh dẫn đường, bằng không ta cũng không ra được. ͏ ͏ ͏ ͏
Vừa nói, nữ tử vừa phóng mị nhãn về phía nam tử trầm ổn cầm đầu, lại ưỡn bộ ngực bự của mình. ͏ ͏ ͏ ͏
Đám người bên cạnh thấy mà bốc hỏa, ánh mắt nóng rực. ͏ ͏ ͏ ͏
Hạo Vũ cầm đầu bình tĩnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nhiệm vụ lần này là điều tra nguyên nhân cái chết của Bạch tôn giả, đồng thời diệt tận gốc hung thủ. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ta từng đọc qua sự tích về Bạch tôn giả trong sách ở Tàng Kinh các, nó là khế ước thú đầu tiên của Tông Chủ chúng ta, nó đã từng kề vai chiến đấu với Tông Chủ. Trong một lần thăm dò bí cảnh, Bạch tôn giả vì bảo hộ Tông Chủ mà vượt cấp chiến đấu với hung thú Nhị cấp, cuối cùng giết chết được hung thú, nhưng bản thân cũng trọng thương. Kể từ đó tu vi trì trệ, sau cùng đến bên ngoài Man Hoang sơn mạch sống. ͏ ͏ ͏ ͏
Một nam tử nho nhã chậm rãi nói. ͏ ͏ ͏ ͏
- Ừm! ͏ ͏ ͏ ͏
Hạo Vũ gật đầu, ánh mắt ngoan lệ nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Bạch tôn giả có công lớn với Ngự Thú Tông chúng ta, lần này cho dù là kẻ nào cũng phải chết, diệt toàn tộc! ͏ ͏ ͏ ͏
Những người khác cũng lạnh nhạt gật đầu, cũng không cảm thấy diệt tộc là có gì không ổn. ͏ ͏ ͏ ͏
Hạo Vũ quay đầu nhìn về phía tên mập, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Xem ngươi rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Tên mập cười hì hì nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Được rồi! ͏ ͏ ͏ ͏
Sau đó hắn duỗi hai ngón tay đầy thịt của mình ra chỉ vào giữa lông mày, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ra đi! Đồng bọn của ta. ͏ ͏ ͏ ͏
Giữa lông mày lập tức hiển hiện một đạo đồ án, giống như một con huyết sắc hung thú, đồ án tỏa sáng, trên mặt đất trước mặt hiện lên một trận pháp hình sao sáu cánh, một đầu đại phì trư trắng trẻo mập mạp xuất hiện phía trên trận pháp, đang nằm sấp trên mặt đất ngờ nghệch ngủ say, chóp mũi thở ra bong bóng. ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ tu sĩ bên cạnh cười ra tiếng, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Sớm nghe khế ước thú của Chấp thu sư huynh có phong cách riêng, hôm nay mới được thấy rõ. ͏ ͏ ͏ ͏
Tên mập hừ một cái, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Ngươi thì biết cái gì? Khứu giác của trư rất bén nhạy, linh trư này càng là cực phẩm trong loài trư, nói về năng lực truy tung, nó là hạng nhất! ͏ ͏ ͏ ͏
Hạo Vũ lấy ra một sợi lông trắng đưa cho tên mập, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đây là của một vị trưởng lão cho, là lông mao của Bạch tôn giả. ͏ ͏ ͏ ͏
Tên mập cười hì hì cầm lấy sợi lông, đi đến trước mặt Đại Bạch Trư của mình, lấy chân đá nó một phát, bảo: ͏ ͏ ͏ ͏
- Làm việc! ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch Trư đưa mắt nhìn tên mập một chút, sau đó xoay người tiếp tục ngủ. ͏ ͏ ͏ ͏
Nữ tu sĩ cười khanh khách. ͏ ͏ ͏ ͏
Tên mập liền thấy mất mặt không chịu nổi, mặt mày sa sầm uy hiếp: ͏ ͏ ͏ ͏
- Nếu còn không làm việc, lúc về núi sẽ giết sạch mẫu trư trong nội viện! ͏ ͏ ͏ ͏
Đại Bạch Trư lập tức trợn to mắt, xoay người phẫn nộ nhìn tên mập, trong miệng phát ra âm thanh ùng ục. ͏ ͏ ͏ ͏
Tên mập cười khinh một tiếng, lại đưa sợi lông trong tay tới trước mặt Đại Bạch Trư, nói: ͏ ͏ ͏ ͏
- Đi tìm tung tích Bạch tôn giả, căn cứ theo tin tức của trưởng lão, hẳn là ngay gần đây. ͏ ͏ ͏ ͏