Cao Tố Trinh lạnh lùng trừng Tôn Ngọc Vinh một cái, lạnh giọng nói: “Tôi và ông có quan hệ gì? Tôi làm gì, gặp ai cần ông cho phép sao?"
Tôn Ngọc Vinh á khẩu không trả lời được, quả thực chỉ có ông ta yêu đơn phương Cao Tố Trinh, người ta vốn không hề đồng ý với ông ta, Tôn Ngọc Vinh này lấy đâu ra tư cách nghi ngờ người ta?
"Mẹ kiếp, Cao Tố Trinh bà dám nói lời khó nghe như vậy, một ngày nào đó tôi nhất định sẽ khiến bà...!”
“Câm miệng!”
Gân xanh trên trán Tôn Tề Thiên nổi lên, trước mặt mọi người nhấc một chân đá Tôn Ngọc Vinh ngã xuống sô pha.
Sau đó, Tôn Tề Thiên nhìn về phía Cao Tố Trinh, nói: “Cao Tố Trinh, tôi yêu cầu bà cho tôi một lời giải thích.”
Cao Tố Trinh nhẹ nhàng hút một hơi thuốc lá trong tay, nói: “Cây ngay không sợ chết đứng, nếu các người đã nghi ngờ tôi là kẻ phản bội, vậy hiện tại các người có thể ra tay với tôi."
Chuyện tập đoàn Ngọc Tề vẫn luôn sắp xếp chuẩn bị đến Chùa Kim Lôi Hồ Hoàn Bắc đón Thái Tuế đúng thật là do Cao Tố Trinh tiết lộ cho Ngụy Tuấn.
Nhưng cái mũ Tôn Tề Thiên ụp cho Cao Tố Trinh này cũng không khỏi quá lớn rồi.
Sở dĩ Cao Tố Trinh làm như vậy, vốn không phải vì muốn phản bội tập đoàn Ngọc Tề, bà chỉ định thông qua phương thức đó khiến Ngụy Tuấn biết khó mà lui, để bọn họ nhanh chóng rời khỏi Tô Hàng, đừng nuôi nấng ý định châu chấu đá xe, đối đầu với tập đoàn Ngọc Tề.
Nhưng Cao Tố Trinh không ngờ tới Trần Hùng bên Ngụy Tuấn kia lại lớn gan như vậy, cách làm này của bà không chỉ không làm bọn Trần Hùng rời khỏi Tô Hàng, ngược lại Trần Hùng còn đi thẳng đến Chùa Kim Lôi, điều này Cao Tố Trinh hoàn toàn không đoán trước được.
Hiện giờ chuyện bà đến đình Thành Nam Thính Phong gặp Ngụy Tuấn đã bị Dương Đạo thấy, Cao Tố Trinh cũng không định giải thích gì nữa.
Tất nhiên bà sẽ không thừa nhận việc mình tiết lộ tin tức này cho Ngụy Tuấn, bà không ngốc đến vậy.
Có điều bà chắc chắn sẽ không thừa nhận, dù sao nhóm Tôn Tề Thiên hiện tại cũng mới chỉ nghi ngờ, chứ không có chứng cứ gì khác.
Chỉ cần không có chứng cứ, nhóm Tôn Tề Thiên sẽ không dám dễ dàng động đến Cao Tố Trinh.
Bởi vì thân phận đặc thù của Cao Tố Trinh, phía Tôn Tề Thiên không thể làm bậy với bà.
“Cao Tố Trinh, có phải bà nói chuyện chúng ta sẽ tới Chùa Kim Lôi đón Thái Tuế cho Ngụy Tuấn kia hay không?” Chu Hoàn - một giám đốc khác hỏi.
Cao Tố Trinh cười ha ha một tiếng, nói: “Ông nói thế nào thì là thế đấy, dù sao các người cũng đã cho rằng như vậy, tôi giải thích có ý nghĩa gì sao?"
“Cao Tố Trinh, đừng tưởng bà là đồ đệ của Thái Tuế thì sẽ được phép không kiêng nể gì."
Chu Hoàn đứng bật dậy: “Nếu như Thái Tuế biết được chuyện này, bà chắc chắn sẽ không có quả ngon ăn đâu."
Thì ra thân phận đặc thù của Cao Tố Trinh chính là đồ đệ của Thái Tuế.
Nghe đồn trước khi bị giam trong Chùa Kim Lôi, Thái Tuế từng nhận không ít con nuôi, nhưng chưa ai nghe nói đến việc ông ta có đồ đệ.
Có điều không nghe nói đến không có nghĩa là không có, Cao Tố Trinh này chính là đồ đệ của Thái Tuế, hơn nữa trước đó rất lâu Cao Tố Trinh đã đi theo bên cạnh Thái Tuế.
Thậm chí thời gian Cao Tố Trinh quen biết Thái Tuế còn dài hơn cả nhóm Tôn Tề Thiên.
Kể từ đó, Cao Tố Trinh hiểu vô cùng rõ về Thái Tuế, dù cô ta biết Trần Hùng đánh bại Từ Vân ở Hổ Quyển thì trong lòng cũng cực kỳ rõ ràng, dù như vậy, Trần Hùng cũng không thể nào trở thành đối thủ của Thái Tuế.
Cho nên Cao Tố Trinh mới có thể dặn dò Ngụy Tuấn như vậy, nhất định phải rời khỏi Tô Hàng, đừng mơ mộng đấu với tập đoàn Ngọc Tề, đấu với Thái Tuế.
Vì trong mắt Cao Tố Trinh xem ra, ít nhất tại phía Nam Vạn Hoa này, không ai đủ sức trở thành đối thủ của Thái Tuế.
Cao Tố Trinh ngậm miệng không nhận, những người ở đây cũng hết cách với cô ta.
Nhưng nếu đã làm rõ lời này, Tôn Tề Thiên tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.
“Cao Tố Trinh, tôi mặc kệ tin tức này rốt cuộc có phải do bà tiết lộ cho Ngụy Tuấn hay không, nhưng ngày Thái Tuế ra chùa kia, thêm một người quấy rối, Thái Tuế sẽ gặp thêm một phần nguy hiểm, huống hồ người kia còn là Trần Hùng đánh bại Từ Vân ở Hổ Quyển.".