“Chết đi.
”
Chỉ nghe thấy một tiếng gầm lớn từ Yamamoto, anh ta lao như bay về phía trước, đánh vào trán tên thợ săn tiền thưởng cấp bạch kim một cú đấm cuối cùng.
Bang!
Một tiếng nổ lớn vang lên trong đầu của tên thợ săn tiền thưởng, sau đó thì đầu óc trống rỗng, và cuối cùng là một cơn đau bùng phát.
Nỗi đau này chỉ kéo dài trong giây lát, bởi vì sau khoảnh khắc đó, người này đã không còn cảm nhận được bất kỳ cảm giác nào trên thế giới nữa rồi.
“Cống rãnh mà đòi sóng sánh với đại dương.
”
Yamamoto khinh thưởng lẩm bẩm một câu, sau đó quay lại đập một tên thợ săn tiền thưởng cấp hoàng kim khác của Sơn Đằng Trai bay ra xa.
Ở điện Đức Hoàng, thứ không thể thiếu nhất chính là cao thủ và những tên “biến thái”, lấy Tả Quang Đông cùng đám thuộc hạ của anh ta lúc này ra mà nói, quả thực có thể dùng cụm từ “cao thủ nhiều như mây” để miêu tả.
Mặc dù những tên thợ săn tiền thưởng này khi thực hiện nhiệm vụ ở bên ngoài rất mạnh mẽ, nhưng hầu hết đối thủ mà họ phải đối mặt khi thực hiện nhiệm vụ đều là những người bình thường.
Lúc này, những gì họ phải đối mặt là một nhóm siêu “biến thái” chui ra từ đống xác người.
Cộng với việc Tả Quang Đông có lợi thế về quân số rõ ràng nên ngay từ đầu, Tả Quang Đông đã chiếm thế thượng phong tuyệt đối.
Tuy nhiên, Sơn Đằng Trai cũng là tổ chức thợ săn tiền thưởng mạnh nhất bên phía Nhật Bản, mà điều này cũng không phải là hữu danh vô thực, trong số họ cũng có rất nhiều thợ săn tiền thưởng vô cùng mạnh mẽ.
Khi họ tấn công những người tinh nhuệ của Tả Bộ Linh, cũng không khác gì lúc Tả Quang Đông và Yamamoto đụng phải thợ săn tiền thưởng của Sơn Đằng Trai.
Lúc này, một người đàn ông mặc trang phục ninja xuất hiện cách đó không xa, trên tay cầm một thanh đao võ sĩ dài hơn một mét, trên ngực có huy hiệu bạch kim.
Tốc độ rút đao của anh ta rất nhanh, nhanh như chớp, mỗi khi thanh đao giáng xuống, một người tinh nhuệ của Tả Bộ Linh sẽ ngã xuống dưới chân anh ta.
Trong vòng một hoặc hai phút, anh ta đã giết không dưới năm cao thủ Tả Bộ Linh với thanh đao trên tay.
Vào lúc này, Tả Quang Đông đã chú ý tới sự tồn tại của người này.
Anh ta chém thuộc hạ của mình như bắp cải, Tả Quang Đông đương nhiên không vui, anh ta lập tức đánh bay một thợ săn tiền thưởng của Sơn Đằng Trai và lao về phía tên thợ săn tiền thưởng kia.
Keng một tiếng, hai thanh đao võ sĩ va vào nhau trong không khí, lóe lên thành tia lửa.
Tên thợ săn tiền thưởng kia cau mày, bóng người xuất hiện trong tích tắc rồi biến mất khỏi tầm mắt Tả Quang Đông.
Không hổ danh là Ninja Nhật Bản, tốc độ là lợi thế tuyệt đối của họ.
Ngay khoảnh khắc tiếp theo, Tả Quang Đông cảm thấy một mối đe dọa lớn đến từ phía sau của mình, anh ta đột ngột quay lại và đưa đao ra đỡ theo bản năng.
Với một tiếng kêu nữa, tên thợ săn tiền thưởng đã thực sự di chuyển tới phía sau Tả Quang Đông để tấn công lén lút, nhưng anh ta đã đánh giá thấp sự nhanh nhẹn của Tả Quang Đông.
Tả Quang Đông chặn đường đao của người đàn ông này bằng thanh đao trên tay, sau đó cả hai đã đi hàng chục đường đao trong vòng chưa đầy mười giây, không phân thắng bại.
Đối phương liếc mắt nhìn Tả Quang Đông, trên mặt lộ ra vẻ tự mãn.
“Anh là người dẫn đầu đám người này đúng không?”
“Tôi chỉ là một thợ săn tiền thưởng cấp bạch kim của Sơn Đằng Trai, mà đã có thể đánh không phân thắng bại với anh còn anh lại là người mạnh nhất trong đám người này, anh nói xem, anh lấy gì ra để đánh thắng Sơn Đằng Trai chúng tôi?”
Vừa dứt lời, người này một lần nữa thể hiện tốc độ cực nhanh, dùng thanh đao trên tay chém về phía Tả Quang Đông.
Tả Quang Đông cười chế nhạo, anh ta không thể hiểu được tên này lấy đâu ra dũng khí mà dám nói những lời đó với anh ta.
Đầu tiên anh ta nâng thanh đao trong tay và chặn đòn tấn công của tên thợ săn tiền thưởng, sau đó thì liền nghe thấy một âm thanh khác.
.