Lâm Ngọc Ngân và Trần Hùng đều không giả vờ khách sáo mời Hàn Vũ về ăn cơm.
Mà Hàn Vũ cũng rất biết điều, chào hỏi xong liên lên xe rời Một nhà ba người dắt nhau về nhà, Trần Hùng vẫn giữ im đi.
lặng, không hỏi han gì.
Cuối cùng ngược lại là Lâm Ngọc Ngân không nhịn được.
“Trần Hùng, anh ta chính là chồng chưa cưới mà em đã nói trước đây.” “Hôm nay chỉ là tình cờ gặp lại anh ta.”
Đến hiện tại, Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân đã cùng nhau trải qua khá nhiều chuyện.
Hai người vốn đã có cơ sở tình cảm, cho nên Lâm Ngọc Ngân cũng không định giấu diếm gì Trần Hùng.
Biểu hiện của Trần Hùng khá bình tĩnh, anh gật đầu nói: “Anh biết, chuyện của quá khứ, không cần phải nhắc lại nữa.” “Vâng, mọi chuyện đều qua cả rồi.”
Nói xong câu này, bầu không khí lại quy về trạng thái lúng túng.
Một đường về không nói chuyện, ba người cùng về đến nhà.
Cơm nước xong, Trần Hùng mượn cở xuống lầu mua thuốc lá để rời khỏi nhà.
Đi tới quảng trường tập thể dục, sắc mặt Trần Hùng tối sầm.
Trần Hùng là vương của Thiên vương điện ở nước ngoài, Trần Hùng đã từng trải qua vô số kiếp nạn sống chết mới có được quyền thể và địa vị như ngày hôm nay.
Mà anh sở dĩ có thể sống sót sau những kiếp nạn đó, ngoại trừ khả năng siêu cường của mình, loại giác quan thứ sáu khó giải thích ấy cũng chiếm một phần không nhỏ.
Vì vậy vừa rồi tuy Hàn Vũ cư xử rất lịch thiệp, cũng rất đúng mực, thậm chí có thể nói là hoàn mỹ.
Nhưng mà trực giác nói với Trần Hùng, người này rất thâm độc, tuyệt đối không đơn giản!
Anh lấy điện thoại, gọi cho Trương Văn Long.
Cuộc gọi được kết nối, đầu dây bên kia truyền đến giọng nói cung kính của Trương Văn Long: “Anh Hùng, có chuyện gì phân phó?”
Trần Hùng dứt khoát nói: “Sáu năm trước, vợ tôi có một người chồng sắp cưới, tên là Hàn Vũ.” “Tôi muốn tất cả tư liệu bối cảnh của hắn.” “Còn nữa, chuyện sáu năm trước tôi và vợ bị người ta đánh ngất rồi hạ thuốc, tôi muốn cậu điều tra chân tướng rõ ràng cho tôi.”
Trương Văn Long là tướng lĩnh số một ở Thiên vương điện mà Hàn Nhai giới thiệu cho anh.
Người này rất được Trần Hùng tín nhiệm.
Hơn nữa, ngay từ đầu Hàn Nhai đã tiết lộ cho Trương Văn Long chi tiết về Trần Hùng.
Cho nên Trương Văn Long biết rõ chuyện sáu năm trước giữa Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân.
“Vâng anh Hùng, tôi lập tức đi điều tra”
Cúp máy, Trần Hùng chậm rãi đi tới cửa hàng gần đó mua một bao thuốc lá, ngồi dưới gốc một cây thông vàng hút liền ba điểu.
Điểu thứ ba vừa rút ra, Trương Văn Long đã gọi lại.
Trần Hùng ẩn máy nghe: “Nói!” “Anh Hùng, tên Hàn Vũ này là con trai lớn nhà họ Hàn, tập đoàn bất động sản số một tại thành phố Khánh của chúng ta.” “Cha là Hàn Khoa, được xưng là ông trùm bất động sản của thành phố Khánh, mà nhà họ Hàn cũng là dòng tộc giàu có bậc nhất thành phố Khánh này.” Trần Hùng hơi nhíu mày: “Nhà họ Hàn còn hơn cả nhà họ Đường sao?”
Trương Văn Long đáp: “Nếu so về tài chính, nhà họ Hàn có vẻ thua kém nhà họ Đường, cho nên cái danh xưng nhà giàu số một thành phố Khánh cũng hơi tiện cho hắn.” “Nhưng nếu so về thể lực, nhà họ Đường không bằng nhà họ Hàn.” “Nói nghe thử xem?” Trần Hùng hăng trí hói.
Trương Văn Long đáp: “Cậu vợ Hàn Khoa tên là Triệu Xuyên Hổ, là trùm xã hội đen ở thành phố Khánh này, mấy năm qua đã sau lưng giúp đỡ Hàn Khoa làm không ít chuyện dơ bẩn.” “Hơn nữa, nhà họ Hàn còn có bối cảnh phụ!” “Bối cảnh phụ?” “Đúng vậy Anh Hùng, sáu năm trước Hàn Vũ đã kết hôn với một cô gái tên là Phó Xuân Yến.” “Phó Xuân Yến là con dòng chính nhà họ Phó, mà nhà họ là dòng họ lớn có thứ hạng bậc nhất ở tỉnh kế bên.” “Cho nên, mấy năm qua nhà họ Lâm phát triển rất nhanh chóng trong lĩnh vực bất động sản, một phần cũng là nhờ sự chống lưng và trợ giúp của nhà họ Phó bên kia.”