Nói như vậy, Lý Chiến đột nhiên đứng lên, nếu không phải trong lòng biết đây là địa bàn của đối phương, anh ta nhất định đã ra tay đánh Trần Hùng rồi.
Trần Hùng hoàn toàn đoán được phản ứng này của Lý Chiến, đổi lại là bất kỳ người nào khác, e rằng khi nhìn thấy anh cũng hận không thể băm vằm anh.
Hơn nữa tên Lý Chiến này từ bé đã sống trong nhung lụa, trong mắt không thể có một hạt cát nào.
Bầu không khí lập tức trở nên giương cung bạt kiếm, Trương Văn Long, Liễu Hồng Ngọc và những người khác ngồi một bên đều có gương mặt nghi hoặc và ngạc nhiên, không hiểu tại sao tên Lý Chiến này lại đột nhiên làm khó.
Trương Văn Long vô thức nhìn về phía Dương Tinh Thần, trong giọng điệu có chút không vui: “Ông Dương, đây là có ý gì?
Dương Tinh Thần cũng hơi cau mày, ông ta không ngờ Lý Chiến sẽ làm như vậy.
Thân phận của Lý Chiến này nếu như chỉ là nghệ sĩ dưới trướng Tinh Tú ông ta, vậy thì cho dù bây giờ anh ta có tức giận thế nào, mà dám làm loạn như này, Dương Tinh Thần đã sớm tát cho một cái rồi.
Nhưng Lý Chiến không giống như vậy, anh ta không chỉ là nghệ sĩ dưới trướng Tinh Tú, anh ta còn là em trai của Lý Diệu Hương.
Mà bản thân Lý Diệu Hương cũng không có gì lợi hại cả, nhưng cô ta lại là bạn gái người thừa kế của một siêu cấp hào môn ở phía Nam, thậm chí đã sắp đính hôn rồi.
Cho nên cho dù là Tinh Tú cũng không thể chọc vào hào môn phía Nam, vì vậy Dương Tinh Thần nhất định phải cho Lý Diệu Hương thể diện, đồng thời cũng cho Lý Chiến thể diện.
“Diệu Hương, đây là có chuyện gì vậy?”
Dương Tinh Thần quay đầu nhìn Lý Diệu Hương ngồi bên cạnh, giọng điệu ôn nhủ, hỏi cô ta.
Thật ra lúc này Lý Diệu Hương cũng rất hoài nghi, có điều em trai cô ta có thái độ này với Trần Hùng khiến cô ta có chút tức giận.
Cô ta quay đầu nhìn Lý Chiến, mắng: “Lý Chiến, em lại điên cái gì vậy?” “Chị, chính là tên ngu ngốc này, hôm đó.
“Câm miệng lại cho chị
Một câu của Lý Chiến còn chưa nói xong, lại bị Lý Diệu Hương quát: “Chị thấy em từ nhỏ đã được chiều chuộng quen rồi, vô pháp vô thiên rồi đúng không? Biết đây là nơi nào không? Ngồi xuống cho chị.” "Nhưng mà chị...
Lý Chiến vẫn miễn cưỡng không thôi, mà Lý Diệu Hương đã tức giận đứng lên, mặc dù cô ta là phụ nữ nhưng lại tràn đầy khí thế.
“Còn nói thêm một chữ nữa, có tin chị đánh em không?"
Lý Chiến thấy chị mình tức giận, lập tức sợ rồi, thật ra anh ta vô cùng sợ người chị này của mình.
Sau đó, anh ta hậm hực ngồi xuống, trên mặt tràn đầy tức giận và oan ức.
Lý Diệu Hương quay đầu nhìn Trần Hùng, nói: “Xin lỗi ông chủ Trần, thằng em trai này của tôi được chiều hư rồi, hi vọng anh không để ý đến nó.
“Về phần lúc trước hai người nếu như có mâu thuẫn gì, tôi thay nó xin lỗi anh.
Nào, chúng ta uống một ly”
Lời nói này của Lý Diệu Hương không nghe ra bất kỳ chân thành nào, nhưng công trình thể diện vẫn coi như là đủ, Trần Hùng cũng không tính toán nữa, cầm ly rượu bên cạnh lên.
“Có thể uống một ly với cô Lý là vinh hạnh của Trần Hùng tôi.”
Hai người chạm lỵ, sau đó uống cạn rượu trong ly, mà Trương Văn Long và những người khác ngồi bên cạnh vì để hòa giải ngượng ngùng, lập tức vỗ tay kêu hay.
Vì vậy nhóm người ngồi vào chỗ, lập tức ăn uống nói chuyện, mà sắc mặt của Lý Chiến ngồi bên kia vẫn vô cùng khó coi, khi nhìn về phía Trần Hùng, hận không thể ăn tươi nuốt sống anh vậy.
Trong lòng Trần Hùng cười nhạo, tên này lần này nếu như không chủ động tìm mình thì cũng thôi đi.
Nếu như anh ta muốn tìm đường chết, Trần Hùng cũng không ngại lại chỉnh anh ta một trận nữa đâu.