Người này mặc một chiếc áo gió màu đen, mặt sau áo gió có một đồ án hình ngôi sao, người này chính là Tinh tướng trong sáu Tướng Bóng Đêm.
Tinh tướng vẫn luôn được coi là người có sức chiến đấu mạnh nhất trong Lục Tướng, thực lực chỉ đứng sau mỗi Dạ Tu La.
Thế nhưng, anh ta ở trước mặt Bạch Mục Thương Long lại không đỡ nổi qua mười chiêu, đã bị Bạch Mục Thương Long đánh cho thân tàn ma dại.
Trên thực tế, Bóng Đêm mà Dạ Tu La bồi dưỡng ra trong vòng hai năm nay vẫn còn quá yếu, căn bản là không cùng một đẳng cấp với Thiên Vương điện.
Chính bởi vì Nghiêm Vu Tu bị phụ nữ hãm hại, mới làm cho Thiên Vương điện chịu thiệt hại nặng như lần này, nếu không, Bóng Đêm cũng không thể nào là đối thủ của Nghiêm Vu Tu.
Chỉ có một người có thực lực biến thái như Dạ Tu La, cũng không đủ để Bóng Đêm trong thời gian ngắn có thể chống lại được Thiên Vương điện.
Hơn nữa, có lẽ Dạ Tu La cũng không nghĩ tới đám người Trần Hùng sẽ điên cuồng như thế, điều nhiều quân tinh nhuệ như vậy đến Thái Lan, lại càng không nghĩ tới được, chính phủ Thái Lan đã ở sau lưng tiếp tay cho tất cả việc này.
Trong thoáng chốc, ở dưới đã có rất nhiều người nhìn lên đỉnh của tòa nhà quân sự, tòa nhà đó thật ra cũng không cao, chỉ cao bằng một căn nhà bốn tầng.
Sau đó Bạch Mục Thương Long nâng một tay lên, đem Tinh tướng một thân toàn máu từ trên đỉnh tòa nhà ném xuống.
Tiếp theo đó lại là một màn cực kỳ khủng bố, ngay tại thời điểm mà Bạch Mục Thương Long ném Tinh tướng xuống, bản thân anh ta cũng nhảy xuống theo sau.
Lúc rơi xuống đất, mặt đường xi măng bị anh ta dẫm xuống tạo thành một cái hố to, hoàn toàn không có lực hãm gì cả.
Mặc dù nơi này chỉ cao bốn tầng, nhưng một người bình thường mà rơi xuống như vậy, sợ là đã trực tiếp đi gặp Diêm Vương rồi.
Nhưng Bạch Mục Thương Long lại không có một chút tổn hại nào, không chỉ không bị gì cả, anh ta còn rơi xuống đất nhanh hơn Tinh tướng một bước, lại một lần nữa xách anh ta trên tay.
Tư thế này giống như đang xách một con chó chết vậy.
Bạch Mục Thương Long xách Tinh tướng đi về phía Trần Hùng, sau đó ném anh ta xuống trước mặt Trần Hùng.
"Không.
Tất cả nơi này đều đã bị tôi tìm qua hết rồi, chỉ tìm được mỗi tên này."
"Không gặp được Nguyệt tướng của Bóng Đêm và Dạ Tu La."
Trần Hùng hơi gật đầu, nhìn thoáng qua Tinh tướng đang kéo dài hơi tàn nằm trên mặt đất, cũng không hỏi anh ta về nơi mà Dạ Tu La rơi xuống.
Vì trong lòng Trần Hùng rất rõ ràng, cho dù anh có hỏi thì người ta cũng không nói.
"Giết đi."
Trần Hùng dứt khoát nói, mà Bạch Mục Thương Long ở bên cạnh liền nâng lên chân trái bị tàn tật, dẫm xuống ngực của Tinh tướng một cái.
Ba.
Từ lúc mấy người Trần Hùng đến nơi này, cho đến khi cuộc chiến kết thúc, tổng cộng chắc cũng mất nửa tiếng đồng hồ.
Trần Hùng nhìn di động trên tay, những tin tình báo mà GPE cung cấp đã dùng hết toàn bộ, anh không lãng phí 150 triệu đô la Mỹ, bởi vì bọn họ chuẩn bị lật tung cả cái Bóng Đêm này lên.
Sáu Tướng Bóng Đêm, hiện tại đã chết mất năm tướng, chỉ còn lại Nguyệt tướng là không biết tung tích.
"Trong tình báo mà GPE cung cấp cho chúng ta, Nguyệt tướng và Tinh tướng đều ở trong căn cứ này, nhưng hiện tại chỉ tìm thấy được một mình Tinh tướng."
Trần Hùng hít sâu vào một hơi, sau đó cảm thán một câu: "Ôi, tổn thất 100 triệu đô rồi."
Còn về phần Dạ Tu La, ngay từ đầu Trần Hùng đã không ôm hy vọng quá lớn về việc tìm được anh ta.
Mặc dù không kỳ vọng cao, nhưng Trần Hùng vẫn ảo tưởng có thể tìm thấy Dạ Tu La trong căn cứ tổng bộ của Bóng Đêm, sau đó tiêu diệt anh ta.
Tuy nhiên, cuối cùng vẫn bị thất vọng.
"Không được.
Hôm nay mặc kệ thế nào cũng phải tìm ra anh ta.".