Chương 141: Lại Về Ngọc Kinh Thành (2)
Bởi vậy hành cung hắn bây giờ lộng lẫy hơn trước đó nhiều, các loại vật liệu danh quý ngọc bàn để người khác biết đây là một hoàng tử được sủng ái!
Lúc này Lý Vọng nghe thái giám trong cung nói Tần Vương Lý Chính đã tiến vào Thiên Châu, ba ngày sau có thể trở lại Ngọc Kinh thành. Trong lòng nhất thời hưng phấn:
- Tam hoàng huynh sắo về đến Ngọc Kinh thành, khi hắn trông thấy ta bây giờ khẳng định sẽ giật mình!
Một năm nay được Thần Hoàng coi trọng sủng ái, rất nhiều người truy phủng, để Lý Vọng hiện tại nhớ tới Lý Chính, chỉ có đắc ý cùng khoe khoang, chỉ có thiếu khuyết lòng cảm kích trước kia!
Vị Ương cung, trong cung điện rộng lớn tản ra khí tức lộng lẫy, Thái tử ngoại trừ mưu sĩ trước đó còn nhiều thêm một người trẻ tuổi trong tay cầm ngọc hoa phiến, một thân hoa phục, toàn thân cao thấp tản ra ngạo khí nhàn nhạt!
Người này chính là đệ nhất trí giả thế hệ tuổi trẻ Ngọc Kinh thành, Hứa Thiên Cơ!
Khí tức Thái tử càng lúc càng giống Thần Hoàng, vẻn vẹn ngồi ở chỗ kia đã có một cỗ khí thế duy ta độc tôn tự nhiên sinh ra!
Thái tử nhìn tình báo, trong mắt lóe qua một đạo long ảnh, bình thản ung dung nhìn Hứa Thiên Cơ, cười nhạt nói:
- Thiên cơ, ngươi cảm thấy phụ hoàng gọi tam đệ Tần Vương của cô về Ngọc Kinh thành là vì chuyện gì?
Hứa Thiên Cơ nhìn thái tử hiện ra biểu tình bình tĩnh, không biết hắn đến cùng đang suy nghĩ gì!
Hứa Thiên Cơ không có trả lời mà lại hỏi ngược lại:
- Điện hạ, ngài cảm thấy Tần Lâm Quân là người như thế nào?
Thái tử nhìn Hứa Thiên Cơ một chút:
- Một nữ tử hiếm thấy văn võ thao lược chỗ đỉnh phong thế gian!
Hứa Thiên Cơ ý vị thâm trường nói:
- Cũng là vị nữ tử hiếm thấy văn võ thao lược thế gian đỉnh phong này lại bị Tần Vương Lý Chính bức đến mức không thể không rời khỏi Yến Dương phủ!
- Ngài cảm thấy vị Tần Vương điện hạ này là người như thế nào!
Ánh mắt tất cả mọi người trong điện ngưng tụ, Hứa Thiên Cơ nói không sai, có lẽ trước đó Tần Vương biểu hiện thường thường không có gì lạ, Thái tử điện hạ ở Ngọc Kinh thành phía xa căn bản không có thời gian đi tìm hiểu Tần Vương hành sự cụ thể thế nào. Nhưng chuyện Tần Lâm Quân bị Tần Vương chèn ép bắt buộc rời khỏi Yến Dương phủ là sự thực!
Có thể nhìn ra, Tần Vương Lý Chính làm sao có thể là một nhân vật đơn giản!
- Ồ? Vậy ngươi cảm thấy cô nên như thế nào đối đãi Tam hoàng đệ!
Thái tử mặt không thay đổi lòng vòng ngọc tròn trong tay nhẹ nhàng hỏi.
- Tần Vương Lý Chính bây giờ ở đất phong khẳng định đã nuôi dưỡng tâm phúc năng thần. Căn bản sẽ không thể được đại thần trong triều nhóm, đối với điện hạ mà nói là một trợ lực rất tốt!
Hứa Thiên Cơ khẽ cười.
- A! Xem ra chờ Tam hoàng đệ khi trở về, cô phải lôi kéo thật tốt mới được!
Thái tử cười nói.
Hứa Thiên Cơ cười gật gật đầu.
Khi Hứa Thiên Cơ rời đi, thái tử khôi phục thần sắc trước đó, ánh mắt thâm thúy lấy bóng lưng Hứa Thiên Cơ!
Tất cả mọi người biết Tần Vương căn bản không có cơ hội tranh đoạt vị trí chí cao vô thượng!
Khi Thần Hoàng đồng ý Tần Lâm Quân ban hôn, Tần Vương đã bị loại!
Bởi vậy tất cả hoàng tử có dã tâm trước tiên nghĩ tới việc lôi kéo Lý Chính!
Vũ Vương bên kia cũng nhất trí đồng ý lôi kéo Lý Chính!
Mà Vũ Vương đối với việc lôi kéo Tần Vương Lý Chính lòng tin không lớn, trong mắt lại hứng thú nghĩ:
- Tam hoàng đệ ơi là Tam hoàng đệ, năm ngoái bởi vì ngươi một người để Ngọc Kinh thành biến động phong vân, bây giờ ngươi vừa về lại sẽ như thế nào!
Năm ngoái cùng Lý Chính khai phủ phong vương còn có hai vị hoàng tử, theo thứ tự là Tứ hoàng tử Lý Duyệt được Thần Hoàng phong làm Văn Dự Vương, Ngũ hoàng tử Lý Tuân phong làm Dương Vương. Lúc này trong vương phủ, Dương Vương Lý Tuân đứng bên trong vườn hoa, bên cạnh có mấy vị văn nhân võ tướng.
Dương Vương Lý Tuân ngẩng đầu mặt mũi tràn đầy ngạo khí nói:
- Tam hoàng huynh kia của bản vương trở về, chúng ta chỉ cần phái người đi đưa một lễ vật tỏ tâm ý là được, bây giờ chắc hẳn hai vị Hoàng huynh kia của bản vương đều dự định lôi kéo Tam hoàng huynh. Ha ha, chỉ cần Tam hoàng huynh không ngốc, không thể lại chống đỡ người đó!
Người đứng phía sau đều gật đầu. Mà Dương Vương Lý Tuân tiếp tục nói:
- Hiện tại chúng ta vẫn đưa ánh mắt đặt ở trên thân thái tử cùng Vũ Vương, còn có đặc biệt chú ý Bát hoàng tử Lý Vọng!
- Mộ gia, ha ha!
Dương Vương Lý Tuân lóe qua vẻ âm tàn!
Trong phủ Văn Dự Vương, Văn Dự Vương Lý Duyệt nghe được tin tức này, sắc mặt vô cùng bình tĩnh, như thường ngày ngồi trong đình tiêu sái uống rượu!
Vân Phi cung, cung nữ Tú Ngọc mặt mũi tràn đầy vui mừng chạy vào trong cung điện của Vân Phi, nói với Vân Phi ngồi ngay ngắn ở trên ghế ngọc:
- Quý phi, Tam hoàng tử sắp trở về rồi!
Ánh mắt Vân Phi sáng lên, lập tức để chén canh xuống, nhưng không biết nghĩ đến cái gì, Ánh mắt nàng vô cùng phức tạp, lại không cao hứng như trong tưởng tượng. Ba ngày sau, một đoàn người Lý Chính về tới Ngọc Kinh thành. Bọn người Hoàng công công trở về phục chức, Lý Chính thì chỉ huy Vũ Văn Thành Đô, Lý Nho Phúc lão mấy người trở lại bên trong Tần Vương phủ Thần Hoàng ban thưởng tại Ngọc Kinh thành nghỉ ngơi một đêm!
Khi bọn người Lý Chính đi đến cuối đường cái phồn hoa xoay trái lập tức trông thấy một tòa đại phủ hào hoa viết ba chữ to Tần Vương phủ!
Khi Làm Lý đang chuẩn bị đi vào, Phúc lão đột nhiên cáo biệt, nói rất nhớ Vân Phi, trước đi thỉnh an Vân phi!
Lý Chính gật đầu tán đồng, nói với Phúc lão:
- Phúc lão, ngươi đi trước thỉnh an mẫu phi, bản vương còn bẩm báo với phụ hoàng xong mới đi thỉnh an nàng!
Phúc lão gật gật đầu, sau đó rời đi!
Mà ánh mắt Lý Nho phía sau lại có chút thâm ý nhìn Phúc lão, không biết suy nghĩ cái gì!