Chương 175: Hoàng Tộc (1)
Lúc này trên đài cao Lý chính bình tĩnh nhìn thiên tài thiên kiêu phía dưới bộc lộ các loại thần thái, các loại lục đục với nhau. Sau đó mở miệng nói:
- Hiện tại thiên kiêu thú liệp chiến bắt đầu! Các vị các thiên tài có thể đi vào bãi săn,
- Thời khắc săn giết, mở ra!
Vừa dứt lời, mọi người phía dưới cất bước vọt thẳng vào bên trong hoàng triều thú liệp trường....
Ba ngày thú liệp chiến đã bắt đầu, tất cả thiên tài thiên kiêu dự thi đã đi vào bãi săn.
Mà Lý Chính cùng đám quan chức đến giám sát tiến vào trong trướng được dựng cao trên bãi cỏ nghỉ ngơi. Mấy ngàn tên lính quay xung quanh biên giới bãi săn, nghiêm ngặt kiểm tra cùng ghi chép các thiên tài săn yêu thú.
Lý Chính trong trướng đứng ở chủ vị buồn bực ngán ngẩm nhìn về rừng cây rậm rạp phía trước, thâm sơn cao lạnh. Theo các thiên tài tiến vào, Yêu thú gào rú không ngừng, tiếng đánh nhau kịch liệt, đủ loại âm thanh bắt đầu truyền đến!
Lý Chính nhìn các quan viên giám sát bên cạnh phân biệt mà xuống nhỏ giọng thảo luận ưu điểm và khuyết điểm của mỗi thiên kiêu. Thời điểm giám sát chủ quan bên cạnh Lý Chính cười híp mắt nhìn tình huống xung quanh. Lý Chính đột nhiên cảm thấy phong cách vị giám sát chủ quan này có điểm giống quận thủ Chu Vô Thị, nhất thời có chút hứng thú đối với hắn!
Mà giám sát chủ quan đang quét mắt nhìn các quan viên bên cạnh nghị luận đột nhiên cảm thấy có một ánh mắt nhìn chăm chú mình, Phạm chủ quan vô ý thức phản xạ quay đầu nhìn qua, nhất thời nhìn thấy Tần Vương điện hạ anh tuấn tiêu sái đẹp trai bức người mang theo ý cười nhìn mình.
Lý Chính thấy Phạm chủ quan nhìn mình, mỉm cười đối mặt.
- Phạm chủ quan, bản vương nhớ năm ngoái ngươi cũng là giám sát chủ quan!
Phạm chủ quan lập tức cung kính trả lời Lý Chính:
- Tần Vương điện hạ, hạ quan rất được bệ hạ hậu ái phụng làm giám sát chủ quan, làm giám sát thiên kiêu thú liệp chiến vì phân ưu bệ hạ đã bảy năm!
Lúc Phạm chủ quan nói chuyện, chỗ sâu trong con ngươi mang theo ý tự đắc, bởi vì đây là chuyện để Phạm chủ quan phi thường đắc ý!
- À! Phạm chủ quan đã giám sát chủ quan ở đây bảy năm!
Lý Chính hơi động lòng, có thể trợ giúp Thần Hoàng, ngồi ở vị trí này bảy năm, không chỉ có là được Thần Hoàng tín nhiệm đơn giản như vậy, chắc hẳn cũng là người có bản lĩnh có năng lực!
Lý Chính cầm chén rượu lên kính Phạm chủ quan một chén, Phạm chủ quan thụ sủng nhược kinh cầm chén rượu lên đáp lễ một chén.
Phạm chủ quan nhìn Lý Chính đặt chén rượu xuống, gương mặt đầy mỡ cười tán dương Lý Chính:
- Theo hạ quan thấy, Tần Vương điện hạ mới là anh tuấn uy vũ bất phàm, học rộng tài cao, tài trí hơn người, học phú ngũ xa, văn võ song toàn, hùng thao vĩ lược...
A!
Lý Chính thầm khen hay, một hơi liên tiếp phun ra hai ba mươi câu nói không thở một ngụm, vội vàng khoát tay:
- Phạm đại nhân quá khen rồi, bản vương chẳng qua là một vương gia thường thường không có gì lạ mà thôi!
Phạm chủ quan sớm đã là nhân tinh, sao không biết Lý Chính đang khiêm tốn!
Phạm chủ quan kiên định nói:
- Tần Vương điện hạ chớ khiêm tốn, nếu không phải Tần Vương điện hạ sáng chói, anh tuấn uy vũ, sao bệ hạ sẽ để điện hạ chủ trì thiên kiêu thú liệp chiến, nếu như không phải điện hạ anh tư toả sáng, làm sao được võ tướng cái thế vô song bực này - Vũ Văn Thành Đô hiệu trung đây!
Phạm chủ quan nhìn Vũ Văn Thành Đô cao lớn hùng vĩ sau lưng Lý Chính cũng là nóng mắt một trận. Người nào không muốn có được tuyệt thế võ tướng như vậy trung thành với mình!
Cứ như vậy trong lúc Lý Chính có ý lôi kéo, Phạm chủ quan có ý phối hợp, hai người nói chuyện như bạn cũ, quan viên bên cạnh nhìn Phạm chủ quan cùng Tần Vương điện hạ đàm tiếu tiếng gió, ba hoa khoác lác, lộ ra vẻ hâm mộ!
Trong chỗ hơi khuất, một vị quan viên giám sát cúi đầu xuống uống rượu, bên trong ánh mắt lộ ra vẻ âm tàn, người này chính là quan viên Tông Nhân phủ đặc biệt phái tới!
Thiên kiêu thú liệp chiến bên trong Hoàng triều thú liệp trường diễn ra trong ba ngày sẽ kết thúc, ba ngày nay Lý Chính một mực ở trong doanh trướng nhìn thấy không ít thiên tài lộ ra thần sắc thất bại tập tễnh đi ra bãi săn, trên người đều mang theo không ít vết thương. Cũng có thiên tài mang theo vẻ thoả mãn đi ra, hiển nhiên bọn họ đã đạt được thứ mình muốn, hoặc là hoàn thành mục tiêu nhỏ của mình!
Nghe được đám thiên tài trở về đàm luận, biết bên trong thú liệp chiến không có chuyện đại sự đặc biệt phát sinh!
Cũng là một thiên kiêu Tông Sư cảnh chém giết một đầu Yêu thú Tông Sư cảnh. Một người thu hoạch được một số cơ duyên đoạt được Linh Nhũ Dịch gì đó. Lâm Ngọc Long quả nhiên đột phá đến Tông Sư cảnh, độc chiến bốn người!
Mà các thiên kiêu còn lại cơ bản đều là chém giết Yêu thú, tìm kiếm thiên tài địa bảo. Mà bởi vì nguyên nhân Dương Vương tồn tại, bọn người Thái tử cũng không có đối phó Vũ Vương. Bởi vì Lý Vọng đã thêm vào đoàn đội Vũ Vương, bởi vậy thực lực song phương không có quá nghiền ép, muốn không liên quan với nhau chuẩn bị lấy thực lực đạt được thắng lợi. Ba ngày sau, tất cả mọi người đã đi ra, mà người chưa hề đi ra cơ bản đều vĩnh viễn lưu lại bên trong hoàng triều thú liệp trường. Các vị giám sát quan đứng ở cửa ra thống kê xong điểm tích lũy mỗi người!
Yêu Thú Tiên Thiên sơ kỳ một trăm điểm tích lũy,
Yêu Thú Tiên Thiên trung kỳ hai trăm điểm tích lũy,
Yêu Thú Tiên Thiên hậu kỳ ba trăm điểm tích lũy,
Yêu thú Tông Sư sơ kỳ một ngàn điểm tích lũy,
Yêu thú Tông Sư trung kỳ hai ngàn điểm tích lũy,
Yêu thú Tông Sư hậu kỳ ba ngàn điểm tích lũy,
Thiên tài địa bảo...
Sau đó Lý Chính lấy được bài vị điểm tích lũy lần này. Hạng 1: Thái tử Lý Vũ (57,682 điểm)
Hạng 2: Vũ Vương Lý Vũ (49,864 điểm)
Hạng 3: Dương Vương Lý Tuân (43,545 điểm)
Hạng 4: Lâm Ly Ca (14,853 điểm)
Hạng 5: Trương Hạo Kiệt (10,257 điểm)