Chương 202: Phản Gián
Người Nghiêm gia tới cái gì cũng không biết, chỉ biết gia chủ phái hắn tới mời ba vị trưởng lão tiến về Nghiêm gia tham gia đại thọ, lần đầu tiên nhìn thấy ba vị cường đại như thế, chỉ cảm nhận khí thế ba vị trưởng lão ngồi ở kia liền để hắn có chút run rẩy:
- Đúng vậy, gia chủ chúng ta nói bây giờ người cao quý nhất Yến Ngọc phủ là ba vị đại nhân, bởi vậy đặc biệt mời ba vị đại nhân tiến đến!
Hà Tất Ý nhẹ gật đầu, bình tĩnh mở miệng:
- Tốt, ngươi trở về nói cho Nghiêm gia chủ, đến lúc đó chúng ta sẽ đến Nghiêm gia!
- Vâng, đại nhân!
Người Nghiêm gia dường như hoàn thành nhiệm vụ của mình, cung kính hô. Sau đó vội vàng cáo lui!
Mà Chu Dương Lâm chăm chú nhìn bóng người người Nghiêm gia rời đi, gương mặt trầm tư.
Hà Tất Ý cười đối nói với hai người:
- Trong khoảng thời gian này cũng ở Yến Ngọc thành đợi đến phát ngán, đến lúc đó vừa có thể đi Nghiêm gia buông lỏng một chút!
Chu Vô Ngôn mỉm cười gật đầu.
Chu Dương Lâm đột nhiên mở miệng:
- Các ngươi không cảm thấy vấn đề này có chút kỳ quặc sao?!
- Hả?
Chu Vô Ngôn nhìn Chu Dương Lâm hai người.
- Làm sao có chỗ kỳ hoặc?!
Hà Tất Ý hỏi.
Chu Dương Lâm nhíu mày:
- Ta cũng không biết chỗ kỳ hoặc ở đâu!
Chu Vô Ngôn nhìn Chu Dương Lâm biểu lộ, mở miệng cười nói:
- Có phải ngươi đa nghi hay không! Nếu có chỗ kỳ hoặc, Ngô gia sẽ không biết sao?
- Ngô gia!
Ánh mắt Chu Dương Lâm sáng lên, đột nhiên nhìn Hà Tất Ý, gằn từng chữ từng chữ:
- Tần Vương phủ đã có thể liên hệ Ngô gia, như vậy bọn họ cũng rất có thể liên hệ thế lực khác!
Lúc này ánh mắt Chu Vô Ngôn lạnh lẽo, hiểu rõ Chu Dương Lâm muốn nói cái gì.
- Ngươi nói Nghiêm gia đầu phục Tần Vương, sau ba ngày đại thọ Nghiêm gia chủ có thể là cái bẫy!
Hà Tất Ý hỏi.
Chu Dương Lâm cúi đầu, cầm cây kéo trong tay nhẹ cắt bỏ cây cảnh ở trong bồn bên cạnh:
- Một cây đại thụ càng lớn, rễ của nó cũng sẽ hướng xuống, mà càng nhiều sợi rễ càng giấu ở chỗ sâu!
- Ta không bài trừ loại khả năng này, chúng ta cần phải cẩn thận đề phòng.
Chu Vô Ngôn nhìn Chu Dương Lâm nói:
- Không bằng chúng ta để người Ngô gia thăm dò Nghiêm gia!
- Không thể!
Chu Dương Lâm từ chối;
- Ngô gia tuyệt đối phải bí ẩn làm tốt nội ứng, hiện tại tuyệt không thể xuất hiện một chút sơ suất, nếu như Nghiêm gia thật có vấn đề, đến lúc đó làm cho người Tần Vương phủ lại hoài nghi Ngô gia sẽ không tốt!
Chu Vô Ngôn hơi cau mày, nhìn Chu Dương Lâm:
- Vậy chúng ta bây giờ nên như thế nào?!
Chu Dương Lâm buông kéo, chậm rãi uống một ngụm trà, mang theo mỉm cười tự tin nói:
- Các ngươi không nên gấp, Nghiêm gia không nhất định thật sự có vấn đề, đây chỉ là phán đoán của ta. Nhưng nếu như Nghiêm gia thật có vấn đề, vậy cũng là một chuyện tốt!
- Vậy cho thấy người Tần Vương phủ muốn thiết trí bẫy rập vụng trộm đối phó chúng ta!
- Vậy sẽ biểu thị Tần Vương trên mặt nổi không có thực lực chính thức đối kháng cùng chúng ta. Điểm ấy để cho chúng ta yên tâm không ít!
Hà Tất Ý nhìn biểu lộ trên mặt Chu Dương Lâm, mở miệng nói:
- Nếu là như vậy, bọn họ vì cái gì không tách ra dẫn dụ chúng ta, như thế không phải càng tốt sao!
- Mà để ba người chúng ta cùng một chỗ tiến về!
Chu Dương Lâm dựa vào trên ghế, lộ ra cười lạnh nói:
- Chính là biểu thị người Tần Vương phủ muốn dẫn dắt chúng ta rời đi, kế điệu hổ ly sơn!
- Điệu hổ ly sơn, như vậy Tần Vương phủ muốn làm gì!
Chu Vô Ngôn nghi vấn hỏi.
Chu Dương Lâm cúi đầu không ngừng suy tư, sau đó ngẩng đầu nói:
- Đơn giản là hai mục đích:
- Thứ nhất, đơn giản là dời chúng ta đến Nghiêm gia sau đó hạ thủ với người tam đại thế gia chúng ta! Bất quá không phải ra tay đối với ba người chúng ta, bọn họ hành động như vậy căn bản không có khả năng có đối kháng ba người Niết Bàn cảnh đỉnh phong chúng ta, chắc sẽ hạ thủ với người chúng ta lưu lại Yến Ngọc thành!
Mi đầu Chu Vô Ngôn thoáng giãn ra:
- Nếu như ba người chúng ta rời đi, như vậy chúng ta tất sẽ lưu người trấn thủ tại Yến Ngọc thành, mà ba người Chu Vô Lợi cũng là Niết Bàn cảnh trung kỳ, nếu như tiêu diệt ba người bọn họ, đối với chúng ta mà nói cũng là một tổn thất rất lớn!
Chu Dương Lâm tiếp tục nói bổ sung:
- Không sai, thực lực Tần Vương phủ có lẽ không thể đối kháng ba người chúng ta, nhưng bọn hắn dám ra tay với chúng ta, như vậy nhất định có thực lực đối kháng Niết Bàn cảnh trung kỳ!
- Đến lúc đó nếu như chúng ta mất đi ba vị trưởng lão Niết Bàn cảnh trung kỳ, bọn họ hẳn có thể miễn cưỡng chống cự ba người chúng ta!
- Còn có một mục đích khác là cái gì?
Hà Tất Ý nghiêm nghị hỏi.
Chu Dương Lâm cười lạnh:
- Mục đích thứ hai là nếu như không phải ra tay với chúng ta thì sẽ ra tay với các thế lực khác trong ba quận, phá hư các thế lực liên hợp!
- Mặc kệ bọn hắn hoàn thành mục đích nào, đều là đả kích thật lớn vào khí thế chúng ta vừa mới tạo thành liên minh, cực kỳ bất lợi đối với việc chúng ta chống lại Tần Vương phủ!
- Tốt cho một Tần Vương, mưu kế thật hay!
Trong mắt Hà Tất Ý lộ ra hàn quang,
- Bất quá chúng ta thế nào mới biết được bọn họ muốn làm cái nào?
Chu Dương Lâm âm lãnh nói:
- Nếu như Nghiêm gia thật đầu phục Tần Vương, như vậy Tần Vương nhất định sẽ liên hệ Ngô gia, đến lúc đó chúng ta lại căn cứ tình báo Ngô gia phân tích mục đích của bọn hắn!
Chu Vô Ngôn liên tục cười lạnh, lộ ra thần sắc âm hiểm:
- Bây giờ chúng ta đã rõ ràng mưu kế của bọn hắn, như vậy chúng ta có thể phản mưu, giết người Tần Vương phái tới, để thực lực Tần Vương bị thương nặng!