Chương 214: Tần Lâm Quân Phản Ứng (1)
Lộ thành chủ không phải người ngu, nếu như Tần Vương tấn công Lương Dụ quận, Tràn thành của mình đứng mũi chịu sào, của mình làm sao cản!
Sáu vị cường giả Niết Bàn cảnh của ba đại thế gia lúc đầu cũng lời thề son sắt nói ngăn cản Tần Vương!
Sau đó thì sao!
Thực lực cường đại như vậy, một buổi tối đã bị Tần Vương diệt!
Mình có lẽ xem như thế lực cường đại nhất Tràn thành, nhưng ở mặt lực Tần Vương phủ thì xem là cái gì!
Châu chấu đá xe không biết tự lượng sức mình!
Bây giờ mình vốn hiệu trung với triều đình, trung với Tần Vương điện hạ!
Lộ thành chủ nghĩ tới đây, nhất thời ưỡn ngực ngẩng đầu lên. Không sai! Tần Vương điện hạ bây giờ là Tổng đốc Yến Châu cao quý, bổn thành chủ vốn chính là hiệu trung Tần Vương điện hạ!
Tuy trước đó người ba đại thế gia cưỡng ép liên hợp lại thế lực ba quận, nhưng rõ ràng là ba đại thế gia ép buộc chúng ta, Tần Vương điện hạ nhất định có thể nhìn ra được, tin tưởng Tần Vương điện hạ sẽ không bởi vì chuyện như vậy mà diệt sát mình!
Hiện tại người ba đại thế gia đi vào Yến Ngọc phủ đều chết, mà Tần Vương điện hạ cũng không có giết hết tất cả thế lực Yến Ngọc thành!
Mình lại đi chống cự Tần Vương, quá không có não rồi!
Trong lòng Lộ thành chủ càng ngày càng kiên định. Sau đó Lộ thành chủ trực tiếp trở lại thư phòng, viết thư cho Tần Vương. Biểu thị mình tuân theo Tần Vương hiệu lệnh, đợi lúc Tần Vương đại quân đến, trực tiếp mở lớn cửa thành hoan nghênh!
Bên trong Lương Dụ quận ngoại trừ Tràn thành chủ ra, còn lại thành chủ hai thành cũng làm quyết định như vậy!
Mà thế lực ba thành biết các vị thành chủ quyết định như vậy, cũng viết thư thỉnh nguyện, khẩn cầu Tần Vương điện hạ tới quận chủ trì đại cục......
Một quận còn lại, Ngọc quận, bên trong quận phủ.
- Hỗn đản, nguyên một đám tham sống sợ chết!
Bên trong sảnh đường, Tống quận thủ tức hổn hển. Không sai, hiện tại bên trong hai quận ngoại trừ hai vị quận thủ ra, các thế lực khác đều biểu thị từ chối liên hợp, đã viết tin thỉnh nguyện Tần Vương!
Lúc này ngồi phía dưới, tất cả mọi người Tống gia đều là một mặt sầu bi. Con trai Tống quận thủ ngồi bên phải tên Tống Yết đứng lên mở miệng nói:
- Phụ thân, không bằng chúng ta cũng đầu hàng đi!
Tống quận thủ nghe lời của con trai mình, lộ ra nụ cười thảm, nhìn người Tống gia phía dưới thống khổ nói:
- Đều tự trách mình quá tham, biết rõ không ngăn cản được Tần Vương, nhưng vẫn muốn ôm may mắn có thể tiếp tục ngồi quận thủ vị trí, đem Tống gia phát dương quang đại, trước đó vốn cho rằng có thể dựa vào cường giả ba đại thế gia ngăn cản Tần Vương, không nghĩ tới còn chưa có bắt đầu thì kết thúc!
- Thế lực khác còn có thể đầu hàng, nhưng Tống gia chúng ta và nhà kia tuyệt đối không có khả năng!
Các ngươi không có trông thấy Lô quận thủ Yến Ngọc quận trực tiếp bị Tần Vương xử tử sao!
Một vị trưởng lão Tống gia trong đó trực tiếp hỏi:
- Vậy chúng ta bây giờ nên làm như thế nào, bây giờ bên trong quận đã không có thế lực khác hợp tác cùng chúng ta!
Một vị trưởng lão khác bên cạnh bất đắc dĩ nói:
- Hiện tại Yến Ngọc phủ, ngoại trừ Trương gia Lương Dụ quận cùng Tống gia chúng ta ra, toàn bộ thế lực đều đã thần phục Tần Vương. Coi như chúng ta cùng Trương gia liên thủ, cũng không thể nào là đối thủ của Tần Vương!
- Đối thủ? Ha ha, chúng ta có tư cách làm đối thủ của Tần Vương sao!
Tống quận thủ một mặt bất đắc dĩ.
- Hai vị tuyệt thế thần tướng Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô thủ hạ Tần Vương, các ngươi có thể đỡ nổi sao!
- Bây giờ trong tay chúng ta chung nắm giữ 50 ngàn hộ thành quân mà thôi, tất cả thủ hạ Tần Vương đều là tinh binh cường tướng, một khi Tần Vương suất lĩnh đại quân đến đây, chờ đợi chúng ta chỉ có tử vong!
Tống Yết phía dưới nghe được cha mình nói thế, một mặt hoảng sợ nói:
- Phụ thân, chúng ta nên làm cái gì?!
Mọi người lộ ra vẻ sợ hãi nhìn về phía Tống quận thủ.
Mà Tống quận thủ nhìn cao tầng Tống gia, nhắm mắt lại thống khổ nói:
- Bây giờ chỉ có một biện pháp, chính là trốn!
- Trốn!
Mọi người phía dưới sợ hãi, nhưng cũng không có phản bác.
- Không sai, thừa dịp hiện tại Tần Vương còn chưa đến, Tống gia chúng ta trực tiếp thoát khỏi Yến Ngọc phủ, rời đi Yến Châu!
Ánh mắt Tống quận thủ kiên định nói.
Mà cao tầng Tống gia phía dưới yên tĩnh không nói, bọn họ cũng hiểu rõ đây là biện pháp tốt nhất, trốn để có được một đường sinh cơ, không trốn cũng chỉ có thể chờ chết!
Tống quận thủ nhìn đám người nói:
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta lập tức hành động, thu dọn đồ đạc, lập tức chạy khỏi nơi này!
Mọi người nghe thế, trùng điệp gật đầu!
Liền tại thời điểm bọn hắn chuẩn bị rời đi, đột biến nảy sinh!
Thế mà trên bầu trời quận phủ, một đạo khí thế kinh khủng đột nhiên buông xuống!
Trong nháy mắt bao phủ toàn bộ quận phủ, trong đại sảnh Tống gia, tất cả mọi người trực tiếp bị khí thế ngưng kết, động đều không động được!
Bên trong ánh mắt hoảng sợ của tất cả mọi người, một đạo âm thanh bá khí vang lên:
- Các ngươi không cần phiền toái như vậy, ta chính là Lữ Bố Tần Vương phủ, phụng mệnh lệnh Tần Vương, đặc biệt đến đây diệt môn!
Đột nhiên trên đất bằng quận phủ, một bóng người tản ra khí tức màu đỏ như Ma thần không thể diễn tả vọt thẳng tới, trong nháy mắt mấy mười mét vuông mặt đất trực tiếp đã nứt ra, phi thạch tóe lên xuyên qua thân thể thủ vệ trước cửa đại sảnh, nhất thời huyết nhục văng tung tóe!
Thân thể Lữ Bố cao lớn cương mãnh đứng thẳng, tròng mắt đen nhánh như thâm uyên quét nhìn bọn người Tống quận thủ. Nhịp tim bọn người Tống quận thủ nhất thời ngừng lại một chút!
Ngay tại lúc Tống quận thủ chật vật mở miệng, Lữ Bố phía trước lộ ra nụ cười tàn nhẫn, sau đó khí thế toàn bộ bạo phát!