Chương 216: Ba Đại Thế Gia Phản Ứng
- Nhưng để cho ta cảm thấy ngoài ý muốn chính là, Trương Cư Chính kia vậy mà cũng đột phá đến Niết Bàn cảnh!
Phương Tư Vũ, Lâm Ngọc Kiệt mấy người mưu sĩ ào ào gật gật đầu, bọn họ đã sớm biết Trương Cư Chính là đại tài, không nghĩ tới thực lực hắn còn mạnh như vậy!
Cái này!
Những người này, Tần Vương Lý Chính làm sao tìm được, nguyên một đám đều quái dị như nhau!
Bọn người Phương Tư Vũ, Tần Liệt vụng trộm mắng thầm không chỉ một lần.
- Hả?
Dịch lão vừa mới xuất khẩu cuồng ngôn nhìn vẻ mặt của mọi người, hoài nghi nói:
- Là hai vị tuyệt thế mãnh tướng Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô các ngươi một mực xưng tụng sao?
Mai di nhìn vẻ mặt Dịch lão không tin giải thích:
- Lão Dịch, ngươi khác không tin, nếu như không phải ta tận mắt nhìn thấy, ta cũng sẽ không tin tưởng có yêu nghiệt như thế!
- Lữ Bố cùng Vũ Văn Thành Đô tại Tông Sư cảnh đã có chiến lực Niết Bàn cảnh, bây giờ đột phá Niết Bàn cảnh có chiến lực có thể chiến Niết Bàn cảnh đỉnh phong cũng không kỳ quái!
- Không kỳ quái! Một người vừa mới đột phá đến Niết Bàn cảnh lại có chiến lực Niết Bàn cảnh đỉnh phong trong mắt các ngươi cảm thấy không kỳ quái!
- Là các ngươi biến hóa quá nhanh, hay là thế đạo này thay đổi!
Dịch lão không thể tin nhìn mọi người!
Hai mươi Niết Bàn cảnh sơ kỳ người liên hợp lại đều đánh không lại Niết Bàn cảnh đỉnh phong. Mọi người nghe nói, cười khổ không thôi:
- Ai! Chúng ta cũng muốn! Chỉ là đối phương thực sự quá yêu nghiệt!
Lâm Ngọc Kiệt nhìn Tần Lâm Quân đang lâm vào trầm tư, bất đắc dĩ mở miệng nói với mọi người:
- Hiện tại chúng ta nếu như ứng đối Tần Vương!
Nghe được Lâm Ngọc Kiệt hỏi, mọi người lâm vào trầm tư. Bọn họ đều là người thông minh, biết Tần Vương Lý Chính đã tiêu diệt người ba đại thế gia phái đi, bây giờ toàn bộ Yến Ngọc phủ căn bản không có người có thể ngăn cản!
Mà Tần Vương tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội này, trực tiếp chiếm lĩnh Yến Ngọc phủ, mình căn bản không ngăn cản được!
Mà mọi người vừa nghĩ tới, lúc đầu Tam hoàng tử Lý Chính thường thường không có gì lạ vừa đến Yến Châu liền như cất cánh, thời gian mới trôi qua hơn một năm thôi đã lập tức có thể chưởng khống hai phủ, thủ hạ người tài ba cường tướng càng là vô cùng yêu nghiệt!
Mà thế lực bên mình đánh chết đi sống lại, chém giết thảm liệt bây giờ mới chiếm lĩnh một quận!
Mà Tần Lâm Quân nghĩ tới đây, lần đầu tiên có một tia hối hận!
Nếu như mình lúc ấy không lựa chọn Tam hoàng tử Lý Chính, mà lựa chọn hoàng tử khác, sẽ có kết quả khác biệt hay không!
Vốn cho rằng có thể tìm được một hoàng tử thường thường không có gì lạ dễ dàng chưởng khống, sau đó rời khỏi Ngọc Kinh thành. Không nghĩ tới vậy mà giải phong một đầu ấu long (rồng con)!
Mà lại bây giờ đã chậm rãi trưởng thành!
Tần Lâm Quân nhìn vẻ mặt của mọi người, ung dung không vội nói:
- Bây giờ Tần Vương thế lớn, lớn nhất nóng nảy không phải là chúng ta! Chúng ta vẫn suy nghĩ một chút nên như thế nào chiếm lĩnh Yến Ưng phủ đi?
Mọi người nghe được Tần Lâm Quân nói, ánh mắt sáng lên, sau đó chậm rãi phấn chấn. Không sai! Nóng nảy là ba đại thế gia, không phải chúng ta, chúng ta thậm chí còn có thể mượn cơ hội này nhanh chóng phát triển!
Chỉ là... Phương Tư Vũ hơi khẽ cau mày nói:
- Thiếu chủ, bây giờ trở ngại lớn nhất của chúng ta cũng là người ba đại thế gia tại Yến Ưng quận, nếu như không tiêu diệt bọn hắn, chúng ta căn bản bất lực phát triển!
Mọi người đều gật đầu.
Tưởng Bá đột nhiên đứng lên kích động nói:
- Các ngươi nói bây giờ ba đại thế gia khẳng định sẽ phái càng nhiều người tiến về ngăn cản Tần Vương phát triển, vậy liệu rằng sẽ rút đi một số Niết Bàn cảnh đỉnh phong tại Yến Ưng quận, đến lúc đó cơ hội của chúng ta đã đến rồi!
Tần Lâm Quân nghe Tưởng Bá nói, yên lặng lắc đầu. Mà Lâm Ngọc Kiệt trầm tư một hồi, cười khổ nói:
- Không có khả năng, ba đại thế gia không có khả năng lại để cho một phương thế lực khác quật khởi, khẳng định sẽ gắt gao nhìn chằm chằm chúng ta. Còn Tần Vương phủ bên kia, ba đại thế gia cũng sẽ không phái người tới quá nhanh.
- Vì cái gì!
Tưởng Bá nghi vấn hỏi.
Diệp Hân Ngữ giải thích:
- Tần Vương một khi chiếm lĩnh Yến Ngọc phủ, trong thời gian ngắn chắc chắn sẽ không có động tác lớn, muốn khôi phục nguyên khí, bọn họ tuyệt đối phải chỉnh đốn cai trị Yến Ngọc phủ không lưu lại tai hoạ ngầm!
Tần Lâm Quân gật gật đầu, mở miệng nói:
- Mà lại Tần Vương phủ còn có một thế yếu, đó chính là chiến lực Niết Bàn cảnh của bọn họ thì phòng thủ có dư, nhưng tấn công không đủ!
- Tính toán đâu ra đấy, Tần Vương phủ cũng chỉ có hai ba vị chiến lực Niết Bàn cảnh đỉnh phong mà thôi!
- Tần Vương cũng là xuất kỳ bất ý mới có thể tiêu diệt hết sáu vị cường giả Niết Bàn cảnh, nếu như ngay từ đầu bọn họ có phòng bị, Tần Vương căn bản khó có thể tiêu diệt bọn họ!
Mọi người nghe được Tần Lâm Quân phân tích, đều gật gật đầu, rung động trong lòng đối với Tần Vương phủ chậm rãi biến mất!
Tần Lâm Quân nhìn mọi người hỏi:
- Thái độ các vị quận thủ mấy quận còn lại bây giờ như thế nào?
Phương Tư Vũ cùng mấy người liếc nhau, trầm giọng nói:
- Thiếu chủ, bọn họ bây giờ sẽ không vì chúng ta mà thay đổi, trước khi chúng ta và ba đại thế gia không có phân ra thắng bại, bọn họ sẽ không dựa vào chúng ta.
Mọi người đều gật đầu, bây giờ người ba đại thế gia giống một ngọn núi đặt ở phía trước Hùng Cử quận, không nhảy tới căn bản lại khó mà tiến lên!
- Chúng ta phải chăng cũng có thể giống như Tần Vương, lợi dùng mưu kế phân tán mà tiêu!
Diệp Hân Ngữ híp mắt nói.