Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 221: Kế Sách (1)

Chương 221: Kế Sách (1)
Tưởng Bá nhìn Triệu Quát tôn sùng Tần Vương phủ, không phục nói.
Triệu Quát yên lặng lắc đầu:
- Tần Vương phủ tuy nhìn như cường đại, nhưng nguy cơ tứ phía. Thần Hoàng tuy chọn để Tần Vương làm tổng đốc Yến Châu cao quý, nhưng lại không có phân ra thực lực gì trợ giúp Tần Vương, cái kia biểu thị Thần Hoàng căn bản không thèm để ý Tần Vương, hoặc là nói Thần Hoàng chính thức chú ý chỉ có Thái tử, Vũ Vương, Dương Vương ba người!
- Lại thêm đằng sau Tần Vương căn bản không có thế lực chống đỡ, bởi vậy chiến lực đỉnh phong trong Tần Vương phủ không đủ, tăng thêm Tần Vương phủ chiếm cứ hai phủ, đợi triều đình đột biến, ba đại thế gia trước sẽ xuất thủ với bọn họ, lấy thực lực Tần Vương phủ căn bản khó có thể ngăn cản!
- Lại thêm Tần Vương phủ có rất nhiều người tài ba, ta tuy tự tin không kém khi so với Trần Cung Lý Nho mấy người, nhưng còn không thể nhanh chóng tiến vào hạch tâm, khó có thể phát huy tài năng của bản thân!
- Mà Tần phủ tại Yến Châu địa bàn ít nhất nhưng thực lực mạnh mẽ, có Tần thiếu chủ chỉ huy, cùng Trấn Quốc phủ sau lưng chống đỡ, chúng ta tin tưởng có thể ở đây phát huy ra tài năng của bản thân!
- Ta đã xem kỹ sự tích Tần thiếu chủ tại Yến Châu, thế lực hơi thiếu hụt nhân tài, chủ yếu là thủ hạ vô năng rất nhiều, cảm thấy Tần thiếu chủ vừa hay thiếu khuyết hai chúng ta một văn một võ phụ trợ!
Thời điểm Triệu Quát nói những lời này, ánh mắt lại nhìn Phương Tư Vũ!
Phương Tư Vũ nhất thời đứng lên cả giận nói:
- Ngươi muốn nói ta là người vô năng!
- Không không không! Ta nghĩ ngươi hiểu lầm ý của Triệu huynh!
Phan Phượng đứng lên giải thích.
Vẻ mặt mọi người vừa mới có chút hòa hoãn, lại không ngờ Phan Phượng mở miệng nói.
- Triệu huynh hắn không phải nhằm vào ngươi!
Phan Phượng quét mắt nhìn mọi người tiếp tục nói:
- Triệu huynh có ý tứ là, các vị đang ngồi ở đây đều là hạng người vô năng!
- Cuồng vọng!
- Ngươi có ý gì?!
Phương Tư Vũ, Tần Liệt, Tưởng Bá, Lâm Ngọc Kiệt ngồi bên cạnh ào ào đứng lên nhìn hằm hằm Triệu Quát, Phan Phượng hai người!
Triệu Quát an ổn ngồi đấy, vốn trước khi đến hắn đã đoán trước kết quả như vậy. Hết thảy đều trong dự liệu!
Khóe miệng Triệu Quát hơi hơi giương lên!
Nhưng động tác này trong mắt tất cả trước mặt mọi người như là khiêu khích, quả thực đổ dầu vào lửa!
- Ngươi! Cuồng vọng cùng cực!
Nhất thời, mấy người Tưởng Bá bạo phát khí thế, toàn diện áp tới Triệu Quát, Phan Phượng hai người!
- Hừ!
Phan Phượng đứng lên khinh thường cười một tiếng!
Sau đó trực tiếp bạo phát thực lực Tông Sư trung kỳ!
Một người không chút áp lực đối kháng với khí thế mọi người!
Bành!
Phan Phượng cùng bọn hắn đối kháng khí thế, trong nháy mắt làm bàn trà cái ghế xung quanh bọn họ nổ thành phấn vụn, mảnh gỗ vụn tung bay!
Phía dưới bây giờ duy chỉ có cái ghế Triệu Quát đang ngồi là hoàn hảo!
Triệu Quát bình tĩnh uống chến trà trong tay!
Tần Lâm Quân nhìn thấy tình huống như thế, khí thế Tông Sư đỉnh phong dồi dào, khiển trách một tiếng:
- Các ngươi muốn làm gì, muốn chấn nát đại sảnh sao?!
Mọi người nghe thấy Tần Lâm Quân nổi giận, song phương đồng thời thu tay lại!
Mà gương mặt Tưởng Bá nhìn hằm hằm Phan Phượng, bọn người Tần Liệt lại một mặt ngưng trọng.
- Rất mạnh!
Mà Phan Phượng lại là gương mặt bình tĩnh!
Bây giờ bọn họ chỉ có thể đứng thẳng, bàn ghế đã bị bọn họ làm vỡ nát!
Phương Tư Vũ trực tiếp chắp tay nói với Tần Lâm Quân:
- Thiếu chủ bớt giận! Chủ yếu là bọn họ quá cuồng vọng, quá xem thường chúng ta!
- Không sai!
Mọi người ào ào nói, ánh mắt căm tức nhìn Triệu Quát đang yên ổn uống trà!
Mà Triệu Quát nhìn bọn hắn vẻ mặt khinh thường nói:
- Cuồng vọng là cần thực lực, mà ta vừa hay có!
- Ngươi!
Phương Tư Vũ tức hổn hển chỉ nói.
- Ngươi cái gì ngươi!
Triệu Quát nhìn Phương Tư Vũ lạnh lùng nói;
- Ta rất hiếu kì, là cái gì để cho các ngươi có tự tin như vậy!
- Nhìn xem các ngươi trước đó từ bỏ hơn một cơ hội tốt, một cơ hội suy yếu ba đại thế gia đánh vỡ thăng bằng hiện tại!
- Còn không biết xấu hổ ở chỗ này sủa in ỏi!
Nghe lời Triệu Quát, ánh mắt đám người ngưng tụ, không để ý cãi lộn vừa xảy ra trước đó, dù sao bây giờ đánh vỡ áp chế của ba đại thế gia dành cho bọn hắn mới là trọng yếu nhất,
“Chúng ta trước đó có cơ hội gì?”
Tần Lâm Quân nhìn Triệu Quát chân thành nói:
- Xin Triệu tiên sinh chỉ giáo!
Triệu Quát đứng lên chân thành nói:
- Trước đó các ngươi đã biết Tần Vương phủ như thế nào phân tán dẫn cao thủ Niết Bàn cảnh ba đại thế gia tiêu diệt, vì sao các ngươi không hấp thụ kinh nghiệm!
- Các ngươi đã biết Chu gia Anh thành đã đầu nhập vào ba đại thế gia, vì sao muốn trực tiếp diệt sát Chu gia!
- Vì sao không thể coi như không có chuyện gì phát sinh, sau đó trực tiếp bố trí mai phục, đem người ba đại thế gia kia đến tiếp quản tiêu diệt!
- Ba đại thế gia không có khả năng toàn bộ đều sẽ tới, nhưng ít ra cũng sẽ phái mấy cường giả Niết Bàn cảnh đến đây, đến lúc đó các ngươi diệt bọn hắn xong, đám người còn lại của ba đại thế gia ở đây chẳng phải dễ dàng đối phó sao?!
- Hơn nữa còn có thể sử dụng cơ hội lần này, đánh Yến Ưng quận trở tay không kịp, chí ít có thể lấy thêm một thành!
- Mà không phải ngu xuẩn đến trực tiếp diệt sát Chu gia để ba đại thế gia đình chỉ động tác, càng làm cho các thế lực bên trong quận bất ổn!
Ánh mắt Tần Lâm Quân ngưng tụ, mà mọi người lúc này mở to hai mắt, giống như tên này nói có đạo lý, chúng ta thật từ bỏ một cơ hội tốt như vậy sao?!
Nghe được Triệu Quát, mọi người trong lúc nhất thời lâm vào trầm tư!
Sau cùng Tần Lâm Quân chậm rãi nói:
- Ừm, Triệu tiên sinh nói không sai, chúng ta gần đây quá phòng thủ!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất