Chương 49: Yến Dương phủ sôi trào (2)
- Không sai, đã chúng ta tìm hiểu được mấy tên dư nghiệt Diệp Hân Ngữ kia không có đầu nhập vào Tần Vương, như vậy chúng ta sẽ tìm một cơ hội xử lý bọn họ! Báo thù cho Liêu Việt! Bởi vì việc này, làm cho người cả Yến Dương thành đều đang cười nhạo Liêu gia chúng ta!
Liêu gia gia chủ hung ác nói.
- Là thời điểm rửa sạch sỉ nhục cho Liêu gia chúng ta!
Bất quá lại một trưởng lão nghi vấn:
- Gia chủ, tuy nhiên bọn họ không có đầu nhập vào Tần Vương, nhưng sau lưng Tần Hoàng phi là trấn quốc phủ, chúng ta cũng đắc tội không nổi, huống chi Tần Vương phi chính là đệ nhất nữ thiên kiêu Đại Hiên hoàng triều ta, lần trước thiên kiêu thú liệp chiến đã bộc phát ra tu vi Tông Sư trung kỳ.
- Vậy thì thế nào, nếu như là một thế lực Liêu gia ta, ta sẽ còn nhịn xuống. Nhưng mấy ngày trước người của Chu gia tìm tới. Muốn cùng Liêu gia chúng ta hợp tác!
Liêu gia gia chủ lộ ra nụ cười âm hiểm.
- Chu gia, là Chu gia sao!
- Thì ra là thế!
Tất cả trưởng lão lộ ra nụ cười.
Đỉnh cấp thế lực Yến Châu - Chu gia hợp tác với bọn họ, để bọn hắn an tâm.
- Đến lúc đó, Liêu gia chúng ta cung cấp tình báo cùng nhân thủ yểm hộ, dẫn đội Chu gia là một vị trưởng lão Tông Sư đỉnh phong, muốn giết Tần Lâm Quân, mà điều kiện của chúng ta cũng là giết mấy dư nghiệt Diệp Hân Ngữ cùng quyển Địa cấp công pháp!
Liêu gia gia chủ lộ ra nụ cười thần bí.
- Thế nhưng, ta còn cảm thấy có chút không ổn! Dù sao Tần Lâm Quân chính là người trấn quốc phủ, hơn nữa lại ở trong phủ Tần Vương, sợ Tần Vương cũng sẽ không đứng nhìn đứng ngoài quan sát! Bất kỳ bên nào chúng ta đều đắc tội không nổi, gia chủ!
Một trưởng lão mang theo ưu sầu nói.
Liêu gia gia chủ hừ một tiếng:
- Ta đương nhiên biết, ta trước đó cũng cân nhắc qua. Nhưng ta ở chỗ này nói cho các ngươi biết, chờ sau khi các ngươi rời khỏi đây đều quên cho ta. Thật ra ngoại trừ Chu gia, hai nhà khác là Chu gia cùng Hà gia cũng mang người đến. Mà sau khi chuyện thành công, bọn họ đáp ứng Liêu gia chúng ta, để cho lão tổ Liêu gia chúng ta đột phá tu vi Tông Sư đạt tới một tầng cảnh giới cao hơn. Nếu như lão tổ chúng ta thành công đột phá cảnh giới càng cao hơn, như vậy thế lực toàn bộ Yến Dương thành thậm chí Yến Dương phủ đều sẽ để chúng ta vi tôn!
Liêu gia gia chủ kích động nói.
- Tốt! Đã như vậy chúng ta đánh cược một lần!
Đại trưởng lão mở miệng nói.
- Tốt!
- Đồng ý!
- Chống đỡ…
Tất cả trưởng lão ào ào đồng ý.
- Đã như vậy, cái gọi là thiên tài giao lưu thi đấu ta cũng sẽ tham gia, để bọn hắn biết Liêu gia không thể nhục!
Liêu Hồng một mực ngồi ở bên cạnh ngạo nghễ nói.
- Chẳng lẽ, Hồng nhi ngươi... Liêu gia gia chủ ngạc nhiên nhìn con của mình.
- Ừm!
Liêu Hồng đắc ý gật đầu.
- Tốt, ha ha!
- Không hổ là đệ nhất thiên tài Liêu gia, là phúc của Liêu gia chúng ta…
- Xem ra ông trời phù hộ Liêu gia, Liêu gia sẽ đi đến đỉnh phong!
Mỗi trưởng lão tán dương....
Lúc này bên trong sáu quận Yến Dương phủ, một vài thiên tài muốn danh động thiên hạ cùng đám tuấn kiệt muốn thi triển khát vọng nghe nói tin tức này thì vô cùng kích động, ào ào tiến về Yến Dương thành. Lúc này các nơi ở sáu quận, người đi đường nghị luận ầm ĩ:
- Ngươi nói, thiên tài giao lưu thi đấu quan trọng như vậy à, ta nhìn thấy không ít thiên tài vô cùng ngạo khí của các đại thế lực trong thành chúng ta ào ào tiến về Yến Dương thành.
- Nói nhảm, ngươi không nhìn là ai tổ chức, đây chính là Tần Vương phủ, Tần Vương điện hạ tổ chức, toàn bộ Yến Dương phủ đều là đất phong của Tần Vương điện hạ, ai không muốn để mình thể hiện tài năng trước mặt Tần Vương, nếu như được Tần Vương điện hạ thưởng thức, vậy còn không phú quý ngút trời!
- Có điều, hình như ta nghe tin là Tần Vương phi chủ trì! Đệ nhất nữ thiên kiêu Đại Hiên hoàng triều Tần Lâm Quân ki!
- Ngươi đều nói là Tần Vương phi, nàng chủ trì với Tần Vương điện hạ chủ trì có cái gì không giống nhau à!
- Đúng thế, mà nghe nói những người đứng đầu sẽ nhận được bảo vật khen thưởng đặc biệt đó, nếu ta đoạt được thì tốt biết bao!
- Trở về nằm mơ đi!
Lúc này bên trong một tòa thành lớn, mấy người đi đường đang nghị luận sôi nổi, thiếu niên nhếch nhác bên cạnh giật mình một cái, ánh mắt nhìn về phía một chỗ nào đó trong thành, lộ ra ánh mắt huyết hải thâm cừu. Lập tức quay người đi ra khỏi cửa thành, phương hướng chính là Yến Dương thành.
- A, vị vừa mới đi ra kia tựa như là thiên tài bình dân - Tiêu Chiến!
Người đi đường vừa mới nghị luận nghi ngờ nói.
- Tiêu Chiến, hắn không phải đắc tội... Đại nhân vật bị phế kia sao!
Một người qua đường trong đó nhìn về phía một chỗ nào đó trong thành! Ánh mắt lộ ra vẻ kiêng kỵ.
- Đúng vậy, mà hình như nghe nói mấy ngày trước hắn đi thử luyện, rơi xuống vách núi! Tại sao không có chết, trở về rồi?
- Không có chết thì thế nào, hiện tại cũng không phải siêu cấp thiên tài kia nữa, đáng tiếc...
Trong một trang viên tú lệ, một vị thiếu nữ mặt áo trắng bên hồ, tay cầm bảo kiếm, duyên dáng yêu kiều đứng ở dưới cây đào. Chỉ thấy da thịt vị thiếu nữ này ngọc tuyết giống như dạng mây nhẹ che trăng, y phục tung bay như gió cuộn tuyết lượn lờ, đẹp như tiên nữ!
- Ngươi nghĩ được chưa, Liên Tuyết!
Lúc này một vị thiếu phụ nhẹ nhàng từ lầu các đằng xa bay tới. m thanh của nàng tựa hồ có chút già, nhưng khuôn mặt giống như thiếu phụ chừng ba mươi tuổi. Nếu như người có kiến thức nhìn thấy thiếu phụ, nhất định sẽ giật mình, bởi vì Tông Sư đỉnh phong sẽ không thể bay!
- Ừm, ta đã nghĩ kỹ! Ta muốn đi ra ngoài chơi một chút, thuận tiện nhìn xem thiên tài thế gian này như thế nào!
Giọng nói thiếu nữ thanh thúy biến ảo khôn lường.
Thiếu phụ giật giật miệng, sau cùng bất đắc dĩ nói:
- Thôi được, ngươi muốn đến thì đến, đi thì đi, Yến Dương phủ nho nhỏ không có cường giả gì. Người mạnh nhất cũng bất quá là Tông Sư mà thôi.
Nói chuyện không lớn, nhưng khẩu khí lại vô cùng không nhỏ.