Điệu Thấp Làm Hoàng Đế

Chương 51: Ngọc Hoa lâu

Chương 51: Ngọc Hoa lâu
- Lần này thiên tài giao lưu thi đấu cũng là một trận kỳ ngộ, dù sao lần này danh tiếng lớn như thế, do Tần Vương phủ tổ chức, khẳng định người của không ít đại thế lực đến đây quan sát, nếu bị một vị đại nhân vật nào đó nhìn trúng, chậc chậc, lo gì tài năng của mình không được thi triển, thậm chí Tần Vương thưởng thức, đến lúc đó một đường thăng chức rất nhanh!
- Ha ha, lấy thực lực của chúng ta, hoặc sẽ bị đại nhân vật khác thưởng thức, nhưng Tần Vương cũng đừng nghĩ, chỉ có Vương huynh mới có thể!
Mấy văn nhân nghị luận. Bạch y văn nhân tên là Vương Tùng, là tuấn kiệt xa gần nghe tiếng, đã từng tỷ thí một lần cùng Lâm Ngọc Kiệt, đáng tiếc thất bại!
Chỉ thấy Vương Tùng lộ ra thần sắc không hiểu:
- Tần Vương điện hạ thì không biết, bất quá vị Tần Vương phi kia ngược lại có thể đi theo! Mà nếu như ta không đoán sai, Lâm Ngọc Kiệt cũng có thể sẽ đầu nhập vào Tần Vương phi!
- Há, vì sao?
Người bên cạnh truy vấn.
- Ngươi không cảm thấy Tần Vương chúng ta giống như rất điệu thấp, nhìn hắn giống như không có dã tâm gì, mà lại thiên tài giao lưu thi đấu lần này vẫn là do Tần Vương phi đề xuất, Tần Vương phi này ngược lại lộ ra dã tâm bừng bừng.
- Cái này, Tần Vương cùng Tần Vương phi không phải một thể sao?
- Không không không! Tần Vương cùng Tần Vương phi cũng không phải một thể, liền giống với triều đình là triều đình, trấn quốc phủ là trấn quốc phủ vậy!
Vương Tùng nhìn chằm chằm ly rượu trong tay.
Một văn nhân trong nhóm vội vàng nói:
- Vương huynh, nói cẩn thận!
Văn nhân còn lại cũng nói:
- Tới tới tới, để cho chúng ta cùng uống một chén, lần này chúng ta cùng một chỗ tham gia thiên tài giao lưu thi đấu, nguyện các vị tiền đồ như gấm!
Mọi người nâng ly, sau đó văn nhân trước kia lại hỏi:
- Vương huynh, nếu như Lâm Ngọc Kiệt đầu phục Tần Vương phi, vậy ngươi lại như thế nào!
Vương Tùng nhìn hắn một cái:
- Nếu như hắn đầu nhập vào Tần Vương phi, như vậy ta sẽ đầu nhập vào Tần Vương điện hạ!
Rất nhanh, sau bảy ngày tin tức thiên tài giao lưu thi đấu truyền ra, không ít thiên tài tuấn kiệt đi tới Yến Dương thành, bắt đầu báo danh!
Lúc này Lý Chính mang theo Trần Cung cùng Hoa Hùng đi dạo trên đường phố phồn hoa, bên tai vẫn luôn có người nghị luận tham gia thiên tài tuấn kiệt lần này.
- Oa, không phải thiên tài thành nào đó à, hắn cũng tới đây tham gia sao!
- Vị thiên tài kia, quả nhiên hắn cũng tới!
- Vị kia là nữ hiệp nổi tiếng trong quận nào đó cũng tới!
- Oa, thật nhiều nhân kiệt.
- Oa, thật hâm mộ bọn họ nha...
- Ta nghe nói, Liêu gia Liêu Hồng cũng sẽ tham gia!
- Có đúng không, Liêu Hồng là đệ nhất thiên tài Yến Dương thành chúng ta đó…
- Cắt! Đó là bởi vì Liêu gia thôi, không phải vậy thì còn rất nhiều thiên tài khác! Làm sao có thể đến phiên hắn!
- Nói cẩn thận! Nói cẩn thận!
Người qua đường bên cạnh nhắc nhở.
- Đúng đúng, đa tạ!
Người qua đường vừa mới nói chuyện kia thăm hỏi bốn phía, thấy không ai chú ý tới mình mới thở dài một hơi.
- Đi, hai ta đi Ngọc Hoa lâu uống chút rượu như thế nào! Nghe nói lần này hoa khôi Ngọc Hoa lâu sẽ ra ngoài đánh một khúc cầm!
- Đi!
Lúc này, ba nam tử bên cạnh cũng nghe thấy, một nam tử bên trong mở miệng:
- Vừa rồi hình như có người nói cái gì Ngọc Hoa lâu?
- Đi cũng có chút mệt!
Một khác nam tử nói.
- Vậy, đi chứ?
Ba người liếc nhau!
- Đi...
Lý Chính đang đi nghe bọn họ nói như thế, tốc độ nhất thời không khỏi nhanh hơn đi theo hướng bọn họ.
Trần Cung cùng Hoa Hùng liếc nhau, Hoa Hùng lộ ra nụ cười hưng phấn. Trần Cung cũng không ngăn cản, bình thường thì vào tửu lâu, hay viện gì đó sẽ dễ dàng tìm hiểu tin tức nhất, chắc hẳn chủ công cũng cho rằng như vậy.
n, Lý Chính cũng cho rằng như vậy, dù sao tuy đã đi dạo khắp Yến Dương thành, nhưng đều đi vào các tửu lâu chính quy, uống một chút rượu, thưởng thức ca múa tiểu khúc, bồi dưỡng tình cảm. Lần này vừa nhìn đã biết những nam tử này khẳng định có tin tức gì đó đặc biệt, theo sau tâm sự cũng không tệ! Không uổng công lần này đi ra ngoài!
Chỉ thấy Lý Chính nhanh chóng đuổi kịp ba vị nam tử, tiện tay vỗ bả vai một người trong đó:
- Vị huynh đài này!
Vương Ngũ vốn vội vã đi Ngọc Hoa lâu, đột nhiên bị người vỗ từ phía sau, nhất thời cảm thấy tức giận không nhịn được.
- Ngươi muốn... Tìm tiểu đệ có chuyện gì? Có gì có thể trợ giúp các vị!
Vương Ngũ nhìn thấy ba người phía sau có một siêu cấp mãnh hán ở bên trong, nhất thời cảm thấy người khác hỏi mình thì mình phải lễ phép trả lời.
- Nghe nói các ngươi muốn đi lâu gì đó, có thể mang bọn ta đi dạo một chút hay không?
Lý Chính cười hỏi Vương Ngũ.
Lý Đại, Trương Nhị thấy Vương Ngũ bị gọi lại cũng cảm thấy tức giận không nhịn được, mà khi nghe Vương Ngũ còn ra vẻ nho nhã như thế mới quay đầu nhìn lại,
“Ừm! Cũng cảm thấy người khác hỏi, mình phải lễ phép trả lời. Lễ phép dùng từ, văn minh ngươi ta mới đúng, a di đà phật!”
Lý Đại nghe Lý Chính hỏi, ánh mắt vòng vo một chút, đẩy Vương Ngũ ra cười nói:
- Có thể, có thể, công tử, chúng ta có thể cùng đi!
- Công tử, mời tới bên này!
Lý Đại Trương Nhị Vương Ngũ ba người mang theo ba người Lý Chính rẽ trái rồi rẽ phải, rất nhanh đã đi tới Ngọc Hoa lâu.
Ngọc Hoa lâu!
Lối đi cửa chính, không ít người kích động đi vào, chỉ có một hai người sắc mặt tái nhợt đi tới. Lúc ở bên ngoài còn không có gì, vừa tiến vào Ngọc Hoa lâu, đầu tiên nhìn thấy cũng là một tòa sân khấu lớn ở trung gian, bốn phía ồn ào, tiếng người huyên náo liên tiếp, không ít nữ tử diễm lệ qua lại giữa các khách nhân, không ngừng bưng trà đưa rượu, cầm tấu vũ khúc rất là dễ nghe.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất