Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm

Chương 136. Chu Phàm và Đông Vương Tiên

Chương 136. Chu Phàm và Đông Vương Tiên
Vì cẩn thận, Hàn Tuyệt vẫn quyết định họa thủy đông dẫn.
8 Ngộ nhỡ Vô Tướng tông có hậu đài thì sao?
Bảy ngày sau.
Ngộ Đạo lão quái rời khỏi núi Khổ Tu Thành Tiên. Chưởng giáo Lý Khanh Tử suất lĩnh hơn mười vị trưởng lão, chấp sự tiễn biệt, việc này còn tạo ra một làn sóng nhỏ trong Ngọc Thanh tông.
Trong tu chân giới, Vô Tướng tông tuyệt đối là tôn tại nổi bật nhất. Lúc trước Vô Tướng tông đã có thể dùng tư thái nghiền ép đánh tan Huyết Viêm thiên môn, danh chấn thiên hạ. Dưới cái nhìn của bọn hắn, Ngọc Thanh tông vẫn còn kém Vô Tướng tông không ít.
Lý Khanh Tử tuyên bố ngay trước mặt mọi người, để Vô Tướng tông kết giao với Ngọc Thanh tông, thành lập quan hệ hỗ trợ tốt đẹp.
Tin tức này nhanh chóng truyền khắp Đại Yến, khiến các tông môn nghị luận ầm ĩ.
Sau khi rời khỏi Ngọc Thanh tông, Hàn Tuyệt điều khiển Ngộ Đạo lão quái tùy tiện bay về một phương hướng khác. Một đường đi về phía trước, tốc độ rất nhanh.
Phân hồn Hàn Tuyệt để lại trong cơ thể Ngộ Đạo lão quái chỉ có thể kéo dài một tháng, một tháng sau nó sẽ biến mất.
Hắn nhất định phải hợp thức hóa cái chết của Ngộ Đạo lão quái.
Tính toán ra, hiện tại Hàn Tuyệt cũng không có thù địch lớn nào. Chu Tước ở trên trời, Ngự Yêu ma tông ở Bắc Châu xa xôi, hắn cũng không biết nên đưa Ngộ Đạo lão quái đến cửa nhà ai.
Nếu không được nữa thì đưa tới Yêu tộc đi!
Không tới hai ngày, Ngộ Đạo lão quái đã rời khỏi địa cảnh Đại Yến.
Hàn Tuyệt đi lung tung không có mục đích, vẫn luôn đi thẳng.
Dọc theo đường đi, hắn gặp phải không ít tông môn nhưng đều quá yếu ớt, vốn không chịu nổi sự trả thù của Vô Tướng tông.
Tất phải đi tới đại tông môn mạnh mẽ!
Có lẽ Đại Yến không có, nhưng trong tu chân giới hẳn phải có.
Đời này Hàn Tuyệt chưa từng rời khỏi Ngọc Thanh tông, cho nên hắn cũng không hiểu nhiều về các tu chân giới khác, chỉ có thể tận hết khả năng rời xa Đại Yến.
Này như vậy lại khổ Đông Vương Tiên.
Trước khi tiến vào Ngọc Thanh tông, Ngộ Đạo lão quái sợ Đông Vương Tiên làm hỏng việc vì vậy kêu hắn ta đợi ở bên ngoài Ngọc Thanh tông.
Sau khi Ngộ Đạo lão quái rời đi, Đông Vương Tiên cũng đi theo sau.
Ngộ Đạo lão quái chết quá nhanh, trước khi chết, một thần linh lực Hợp Thể cảnh còn chưa vận dụng, Hàn Tuyệt điều khiển hắn ta phi hành hết tốc lực, Đông Vương Tiên nào có thể đuổi kịp?
"Sư phụ điên rồi sao?"
Đông Vương Tiên đang ngự kiếm phi hành lại nhíu mày, tự lẩm bẩm.
Theo hai sư đồ cách nhau càng ngày càng xa, hắn ta không chỉ cần theo đuổi còn phải phân rõ phương hướng Ngộ Đạo lão quái rời đi.
Phía trước xuất hiện hai bóng người.
Rõ ràng là Chu Phàm, Mạc Phục Cừu.
Ba người đi lướt qua nhau.
Chẳng biết tại sao, quỷ thần xui khiến Chu Phàm và Đông Vương Tiên quay đầu nhìn lại.
Bốn mắt nhìn nhau, hai người thấy đối phương, không hiểu sao tim đập nhanh như gặp phải thiên địch.
"Người này là thần thánh phương nào?"
Chu Phàm nhíu mày nghĩ.
Đông Vương Tiên tấm tắc thầm nói: "Tiểu tử này là ai vậy?
Không hiểu sao lại chán ghét hắn."
Hai người không hề dừng lại, đều tự biến mất ở trời nam đất bắc.
Chu Phàm nhìn về phía Mạc Phục Cừu, nói: "Người ban nãy khiến ta cảm thấy rất không thoải mái, nếu không phải hắn rất mạnh, ta đã muốn xử hắn."
Mạc Phục Cừu cạn lời, tức giận nói: "Ngươi có thể khiến người ta bớt lo một chút không? Theo ngươi ta đã phải chịu tội tới mức nào? Lần này chúng ta cần quay về Ngọc Thanh tông, ngươi cũng đừng gây sự nữa."
Chu Phàm cười ha hả nói: "Ta biết, thật muốn thấy được vẻ mặt của đám người Ngọc Thanh tông khi nhìn thấy chúng ta, nhất là Hàn Tuyệt."
Mạc Phục Cừu lắc đầu.
Chẳng biết tại sao, hắn ta có dự cảm.
Sợ rằng người phải thất kinh không phải Hàn Tuyệt mà là bọn hắn.
Có điều hiện tại Chu Phàm rất bành trướng. Trước đó không lâu hắn ta vừa đánh một vị Hóa Thần bị thương nặng, đã sớm bay lên tới trời.
Chu Phàm cho rằng mặc dù Hàn Tuyệt là Trảm Thần trưởng lão, nhưng nhiều năm như vậy hẳn tu vi chỉ mới tăng không bao nhiêu.
Linh khí ở Đại Yến quá yếu ớt, hoàn toàn không thể sánh với các tu chân giới khác. Ở tu chân giới khác, đại năng Hóa Thần cảnh dùng trăm năm cũng chưa chắc đã có thể đột phá một tiểu cảnh giới, huống chỉ Hàn Tuyệt ở Đại Yến?
Nửa tháng sau.
Hàn Tuyệt điều khiển Ngộ Đạo lão quái đi tới một núi sâu, trong vòng ngàn dặm không có bóng người.
Ngộ Đạo lão quái tiếp tục đi tới, khí tức Hợp Thể cảnh hoàn toàn không giữ lại, một đường khiến đám yêu cầm giật mình bay trốn tứ phía.
Hàn Tuyệt cảm thấy nơi này khá ổn.
Tùy tiện tìm một nơi bỏ lại Ngộ Đạo lão quái. Chắc chắn Vô Tướng tông có đại tu sĩ, nói không chừng bọn hắn có thể điều tra đến nơi đây.
Hàn Tuyệt rơi xuống dưới một gốc đại thụ, Ngộ Đạo lão quái phất tay, trên thân cây trước mắt xuất hiện hai chữ.
Yêu ma
Giữa hai chữ có khoảng cách, nếu người Vô Tướng tông nhìn thấy nhất định sẽ miên man bất định.
Làm xong hết thảy, Hàn Tuyệt trực tiếp chặt đứt phân hồn, phân hồn tiêu tán, Ngộ Đạo lão quái ngồi tĩnh tọa dưới tàn cây, đầu bỗng rủ xuống, hai tay rơi trên mặt đất, không còn hơi thở.
Khi ý thức trở lại Tiên Thiên động phủ rồi, Hàn Tuyệt mới thở dài một hơi.
Như vậy hẳn không vấn đề gì!
Hàn Tuyệt lấy Ách Vận Thư ra, nguyền rủa Chu Tước thêm một lần rồi lại nói.
Sau bảy ngày.
Hàn Tuyệt rảnh rỗi đến phát chán, vì vậy hắn ấn mở quan hệ nhân tế kiểm tra bưu kiện.
[Đồ đệ của ngươi Tô Kỳ truyền bá vận rủi, trong vòng ngàn dặm không một ngọn cỏ]
[Thần sủng của ngươi Hỗn Độn Thiên Cẩu trở thành Yêu Vương một phương]
[Bạn tốt của ngươi Thường Nguyệt Nhi vô tình gặp được cơ duyên, thu được công pháp thượng cổ]
[Bạn tốt của ngươi Cửu Đỉnh chân nhân bị đồng môn tập kích, bản thân bị trọng thương]
[Đồ đệ của ngươi Dương Thiên Đông bị Yêu Vương tập kích] x3
[Bạn tốt của ngươi Mạc Trúc thức tỉnh ma hồn, rơi vào ma đạo, sát tâm tăng mạnh]
[Đồ đệ của ngươi Dương Thiên Đông thôn phệ Yêu Vương, tu vi tăng mạnh]
[Bạn tốt của ngươi Chu Phàm bị tu sĩ chính đạo tập kích, bản thân bị trọng thương, may mắn được đại năng cứu vớt]

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất