Chương 16: Thất trọng Huyễn Bộ, Vạn Yêu Giới
Hắn còn chưa Kim Đan đâu, không thể có tình cảm nam nữ.
Mạc Trúc này mặc dù đẹp, nhưng không thể làm hỏng đạo tâm của hắn.
Lúc này Hàn Tuyệt lại dịch sang bên cạnh một bước, giữ vững khoảng cách một mét với nàng, sóng vai đi về phía trước.
Hai người đi tới một hẻm nhỏ không người.
"Nói đi, chuyện gì?" Hàn Tuyệt hỏi.
Mạc Trúc nhìn chung quanh, xác định không có người rồi nàng mới nhỏ giọng nói: "Hàn huynh, ngươi đã từng nghe nói tới Lý Tiềm Long chưa?"
"Chưa từng nghe nói."
"Cái gì? Ngươi chưa từng nghe tới Lý Tiềm Long?"
"Nói chính sự!"
Hàn Tuyệt tức giận nói.
Tuy ở kiếp này hắn đã gần năm mươi tuổi, nhưng hắn chưa từng rời khỏi Ngọc Thanh tông, ngay cả danh nhân trong Ngọc Thanh tông hắn còn chưa biết hết, chớ nói chi là toàn bộ tu tiên giới.
"Lý Tiềm Long là tuyệt tài có một không hai trăm năm cũng có xuất hiện của Ngọc Thanh tông ta. Có người nói hắn ta thiếu chút nữa đã thành tựu Hóa Thần. Động phủ của hắn ta ở trên một ngọn núi lớn bên ngoài Ngọc Thanh tông. Trong động phủ của hắn ta có bố trí không ít cấm chế, trước đó nó vẫn luôn bị ẩn giấu. Gần đây ta thu được tình báo, động phủ của hắn ta hiện thế, chẳng qua ngự thú của hắn ta đang canh giữ bên trong. Ngự thú này e sợ lôi điện, chúng ta đều là Lôi tu, tất có thể khắc chế nó đôi chút!" Mạc Trúc càng nói càng hưng phấn.
Hàn Tuyệt hỏi: "Huynh trưởng ngươi đâu?"
"Năm ngoái sau khi nội môn đại bỉ kết thúc, hắn được chưởng giáo chọn đi bồi dưỡng đặc biệt, ta không tìm được hắn."
Hàn Tuyệt nhướng mày.
Kết thúc?
Không xong.
Tu hành quá mức, quên cả đại sự cỡ này, hy vọng Hi Tuyền tiên tử không nên trách tội hắn.
"Nếu đúng như lời ngươi nói, động phủ như thế sao tông môn không tự mình đi thu?" Hàn Tuyệt hỏi ngược lại.
Mạc Trúc nhún vai nói: "Đối với tông môn, động phủ của hắn ta cũng không thể tính là quá hấp dẫn người. Nhưng đối với tu sĩ Trúc Cơ cảnh như chúng ta, đây là cơ duyên."
Hàn Tuyệt hỏi: "Sao ngươi biết được tin tức này?"
"Một người bằng hữu của ta nói cho ta biết, tin tức này không nằm trong bảng nhiệm vụ."
Có bẫy!
Tuyệt đối không thể đi!
Hàn Tuyệt lập tức cự tuyệt: "Quá nguy hiểm, ta không đi. Khuyên ngươi một câu, không nên đi tới đó, nếu không sẽ chết rất thảm!"
Nói xong, Hàn Tuyệt xoay người rời đi.
"Bản thân ngươi..."
Mạc Trúc tức giận đến giậm chân.
Chẳng qua độ thiện cảm của nàng với Hàn Tuyệt cũng không giảm xuống, trái lại nàng bắt đầu do dự.
Ngay cả thiên tài như Hàn Tuyệt cũng không dám đi, chẳng lẽ sẽ có nguy hiểm thật?
...
Trở lại Ngọc U phong, Hàn Tuyệt đi tới Ngọc U điện quỳ lạy.
Nội môn đại bỉ là việc lớn, nếu Ngọc U phong cũng chỉ có hắn không đi quan sát cuộc chiến, tội kia thật quá lớn.
"Vào đi, vừa lúc có chuyện tìm ngươi."
Giọng nói của Hi Tuyền tiên tử bay tới, đại môn cũng theo đó mà mở ra.
Sau khi vào điện, Hàn Tuyệt phát hiện trong điện không chỉ có một mình Hi Tuyền tiên tử, Thường Nguyệt Nhi và một lão giả cũng ở đây.
Chờ đã!
Lão đầu này...
Thiết lão!
Hàn Tuyệt ngẩn người, tiếp tục đi tới.
Thiết lão vừa nhìn thấy hắn, vẻ mặt cũng trở nên đặc sắc.
"Người này cũng là đệ tử Ngọc U phong? Làm sao có thể!"
Thiết lão khiếp sợ, khó có thể tin.
"Vị này là đệ tử mới bái nhập Ngọc U phong, sau này sẽ là sư đệ của ngươi, ngươi cứ gọi hắn Thiết sư đệ là được rồi." Hi Tuyền tiên tử mở miệng nói.
Hàn Tuyệt gật đầu, nhìn về phía Thiết lão, nói: "Thiết sư đệ, sau này có phiền phức gì có thể tìm ta bất cứ lúc nào."
Thiết lão cắn răng nói: "Hàn Tuyệt, vậy mà tiểu tử ngươi lại thành đệ tử nội môn!"
Hắn kinh hãi phát hiện mình không nhìn thấu tu vi của Hàn Tuyệt.
Chỉ mới hơn hai mươi năm ngắn ngủi, Hàn Tuyệt đã từ một phàm nhân phát triển thành tu sĩ có tu vi vượt xa hắn ta?
Hi Tuyền tiên tử cũng không nghi ngờ chuyện bọn hắn có quen biết, mà hỏi: "Sao tu vi của ngươi vẫn chỉ là Trúc Cơ cảnh tầng ba?"
Trúc Cơ cảnh tầng ba!
Thiết lão càng thêm khiếp sợ. Hắn ta thiên tân vạn khổ mới có thể Trúc Cơ được, vậy mà Hàn Tuyệt đã Trúc Cơ cảnh tầng ba?
Hàn Tuyệt sợ Thiết lão giở trò, càng thêm quyết tâm phải tăng phân lượng của mình trong lòng Hi Tuyền tiên tử, vì vậy cũng không tiếp tục ẩn giấu tu vi, nói: "Sư phụ, đồ nhi đã Trúc Cơ cảnh tầng chín, chỉ là đồ nhi muốn khiêm tốn cho nên ẩn giấu tu vi."
Lời vừa nói ra, Thiết lão và Thường Nguyệt Nhi đều trừng to mắt.
"Sư đệ! Sao ngươi có thể đột phá nhanh như vậy?" Thường Nguyệt Nhi kinh hô.
Có thể nói nàng đã nhìn thấy quá trình Hàn Tuyệt từ Luyện Khí cảnh tầng chín bay vọt đến Trúc Cơ cảnh tầng chín.
Chuyện này cũng quá khoa trương đi!
Hàn Tuyệt nói: "Vẫn luôn tu luyện trong Lôi Linh Trì không dám thờ ơ mới có tiến bộ như vậy."
Hi Tuyền tiên tử thỏa mãn cười một tiếng, nói: "Nếu như người nào trong Ngọc U phong cũng có thể khắc khổ như ngươi, Ngọc U phong tất sẽ trở thành phong cường đại nhất Ngọc Thanh tông."
【 Ngươi khiêm tốn tu luyện, thành công thu được sự tán thành của Hi Tuyền tiên tử, khen thưởng một bộ thân pháp bí tịch 】
【 Chúc mừng ngươi thu được Thất Trọng Huyễn Bộ 】
Hàn Tuyệt âm thầm kinh hỉ, vội vàng nói: "Sư phụ nói lời này đồ nhi không nhận nổi, đồ nhi chỉ thích tu luyện mà thôi."
Thiết lão cố gắng bình phục tâm tình.
Hắn ta biết mình không thể nào đè ép Hàn Tuyệt.
Chuyện trước kia tốt nhất là nên quên đi, nếu nói chuyện này cho Hi Tuyền tiên tử, nói không chừng sẽ chọc Hi Tuyền tiên tử bất mãn.
Bỗng nhiên hắn ta bắt đầu thấp thỏm không yên.
Lấy tu vi của Hàn Tuyệt, muốn giết hắn ta dễ như trở bàn tay.
Không được!
Phải hóa giải mối ân oán này!
"Ngươi đã thích tu luyện như thế, vi sư sẽ sắp xếp cho ngươi một nhiệm vụ, đi trấn thủ Vạn Yêu Giới Ngọc Thanh tông." Hi Tuyền tiên tử bỗng cười nói, nụ cười tràn ngập thâm ý.
Vạn Yêu Giới...
Nghe thật trâu bò, thật nguy hiểm!
Bản năng khiến Hàn Tuyệt muốn từ chối, nhưng hắn vẫn thận trọng hỏi: "Sư phụ, Vạn Yêu Giới là nơi nào?"
Thường Nguyệt Nhi hưng phấn nói: "Chính là nơi chăn nuôi thú cưng của Ngọc Thanh tông. Sư phụ, đệ tử cũng muốn đi, để đệ tử đi cùng Hàn sư đệ đi, miễn cho hắn bị bắt nạt!"
Hi Tuyền tiên tử trừng nàng một cái, khiến nàng sợ đến không dám nhiều lời nữa.