Chương 168. Độ Kiếp cảnh tầng ba, đồ đệ và thần sủng gặp nhau (1)
"Thật không dám giấu giếm, ta tới Ngọc Thanh thánh tông là vì được một vị đệ tử của các ngươi nhờ vả, người này tến Tô Kỳ, hắn ta đã bị đại ma tu La Cầu Ma bắt đi. La Cầu Ma là một trong Ngũ Tôn Ma đạo ngày nay, hắn ta nói Tô Kỳ đã từng bái Ma Chủ làm sư phụ. La Cầu Ma, Ma Chủ xuất thế, chỉ sợ thiên hạ này sẽ đại loạn. Trăm năm sau đạo hữu có muốn phi thăng với ta không? Ngươi ta cùng phi thăng, còn có thể chăm sóc lẫn nhau." Độ Khổ thật thà nói.
La Cầu Ma, Ma Chủ...
Lại thêm một Ma Đế mới vừa sống lại!
Ma đạo muốn phục hưng sao?
Hàn Tuyệt từ chối: "Không được, hiện tại còn quá sớm để phi thăng. Chắc chắn phiền phức ở thượng giới không ít hơn ở Phàm gian, nếu không có năng lực tự vệ, ta sẽ không phi thăng."
Độ Khổ lắc đầu bật cười.
Xem ra thọ mệnh của vị đạo hữu này còn rất dài.
Ai.
Đây là thiên tư!
Hàn Tuyệt hỏi: "Ngũ Tôn Ma đạo là năm vị nào?"
Độ Khổ cũng không giấu giếm, nói: "La Cầu Ma, Ma quân, Huyết Ma lão tổ, Tham Ma La Hán, Bạch Phát Ma Cô, năm người này đều là đại năng hàng đầu Ma đạo."
"Đều đạt tới Đại Thừa?"
"Không rõ, cho dù không tới, đoán chừng cũng sắp."
"Vậy chẳng lẽ chính đạo không có đại năng nào có thể chống lại bọn họ sao?"
"Đương nhiên là có, nhưng phần lớn đại năng chính đạo là tu sĩ khổ tu, quanh năm bế quan, tới gần phi thăng, đa số đều không nguyện ý gây sự kết thù."
Hàn Tuyệt nghe xong, như có điều suy nghĩ.
Hàn Tuyệt do dự một chút nói: "Ta nhận được tin tức Ma Đế đã sống lại, ngươi cảm thấy chuyện này có liên quan tới Ngũ Tôn Ma đạo không?"
Lời vừa ra, sắc mặt Độ Khổ đại biến.
"Ma Đế sống lại? Không xong!"
"Đạo hữu, không cần nhắc tới việc này nữa, ta vẫn nên trở về bế quan tu luyện thôi!"
Độ Khổ bỏ lại lời này sau đó biến mất.
Hàn Tuyệt nhíu mày, Ma Đế đáng sợ như vậy sao?
Hắn cũng trở lại Tiên Thiên động phủ.
Nội dung cuộc nói chuyện vừa rồi chứng minh Độ Khổ không có ác ý. Mặc dù người này có tu vi cao thâm, nhưng rõ ràng hắn ta là người sợ phiền phức, có lẽ sẽ không gây nguy hại cho Ngọc Thanh thánh tông.
Để an toàn, Hàn Tuyệt lại đi thu hồi Thiên Chỉ Khôi Lỗi đã đưa cho Thường Nguyệt Nhi và Hi Tuyền tiên tử, chuẩn bị thay đổi linh lực trong khôi lỗi, đề thăng tu vi của chúng nó tới Độ Kiếp cảnh.
Hình Hồng Tuyền còn chưa trở về, chỉ có thể chờ lần sau.
Một tháng sau, hai bộ Thiên Chỉ Khôi Lỗi đã được thay đổi linh lực. Hàn Tuyệt đưa hai bộ khôi lỗi cho Hi Tuyền tiên tử và Thường Nguyệt Nhi.
Hắn không trò chuyện nhiều với hai nàng, lập tức trở về.
Đi tới dưới Phù Tang Thụ, đám đồ tử đồ tôn đều đang tu luyện.
Ánh mắt Hàn Tuyệt nhìn về phía Phương Lương. Phương Lương đã đạt tới Trúc Cơ cảnh tầng ba, nói thật, tư chất của hắn ta hơi kém, dù sao thì linh khí trên núi Khổ Tu Thành Tiên cũng nồng đậm không gì sánh được.
Mộ Dung Khởi, Tuân Trường An đã đột phá tới Nguyên Anh cảnh.
"Có cần giúp đỡ tiểu tử này không?" Hàn Tuyệt yên lặng nghĩ.
Từ sau khi Phương Lương đạt tới Kim Đan cảnh, khí vận sẽ một bước lên trời. Hàn Tuyệt có chút tò mò, không biết hắn ta sẽ một bước lên trời như thế nào đây.
"Quên đi, để hắn tay làm hàm nhai, tránh bành trướng."
Hàn Tuyệt lắc đầu, trực tiếp đi thẳng về Tiên Thiên động phủ.
Hắn mới vừa bước vào, Hắc Ngục Kê đã nhảy từ trên Phù Tang Thụ xuống, nói: 'Đến đến, đấu pháp một hồi, ngoại trừ tiểu Lương Tử, các ngươi cùng lên đi!"
Lúc này Mộ Dung Khởi cũng đứng dậy. Sau khi đột phá tới Nguyên Anh cảnh, hắn ta đã muốn đấu thử với Hắc Ngục Kê.
Hắc Ngục Kê ỷ vào tu vi cao cường thường xuyên lấn át bọn hắn, lại thêm bối phận, Mộ Dung Khởi không dám oán giận.
Dương Thiên Đông cũng đứng dậy theo, Tuân Trường An thì tỏ vẻ không có hứng thú.
Sau đó, Hắc Ngục Kê, Mộ Dung Khởi, Dương Thiên Đông bay lên trên mây bắt đầu đấu pháp.
Ngày nay, đấu pháp như vậy đã không thể tạo thành ảnh hưởng quá lớn cho Ngọc Thanh thánh tông. Số lượng tu sĩ Nguyên Anh cảnh trong Ngọc Thanh thánh tông càng ngày càng nhiều, Nguyên Anh cảnh đã không còn là nhân vật nhất lưu trong Ngọc Thanh thánh tông.
Từ sau khi Cửu Đỉnh chân nhân lại lần nữa tiếp quản vị trí chưởng giáo, toàn lực chỉnh đốn Ngọc Thanh thánh tông, dù là ngoại môn hay nội môn, thậm chí là Bí Điện, thực lực bình quân của các đệ tử đều đã tăng lên trên diện rộng, chế độ quản lý của hắn ta cũng rất tốt. Rất rõ ràng, hắn ta càng thích hợp làm chưởng giáo hơn Lý Khanh Tử.
Bởi vì tu vi, khi đối mặt với rất nhiều trưởng lão Lý Khanh Tử vẫn luôn tỏ thái độ nịnh nọt.
Cửu Đỉnh chân nhân lại có tu vi Dung Hư cảnh tầng chín, đã rất gần Hợp Thể cảnh, trong Ngọc Thanh thánh tông không có mấy người mạnh hơn hắn ta. Khi đối mặt với hắn ta, các trưởng lão không dám sĩ diện.
Dưới sự quản lý cường thế của Cửu Đỉnh chân nhân, Ngọc Thanh thánh tông và Huyết Viêm thiên môn mới bắt đầu dung hợp chân chính, trước mắt đã tiến vào giai đoạn cấp tốc phát triển.
Tất cả những chuyện này không liên quan gì với Hàn Tuyệt, Cửu Đỉnh chân nhân cũng không quấy rối Hàn Tuyệt. Mỗi lần họp trưởng lão bọn hắn cũng không mời Hàn Tuyệt. Nhưng việc tăng trưởng linh khí cho núi Khổ Tu Thành Tiên chưa từng dừng lại, thường sẽ có đệ tử tới đây tân trang thiên tài địa bảo trên núi.
Sau khi Hàn Tuyệt biết Ma đạo đang rục rịch, hắn lại có cảm giác nguy cơ. Trong một thời gian ngắn kế tiếp, hắn vẫn luôn không xuất quan.
Đủ mười năm trôi qua.
Hắn đã dùng hết sạch hai bình đan dược Tuyên Tình Quân đưa, lại thêm mười năm nạp khí, cuối cùng cũng đột phá tới Độ Kiếp cảnh tầng ba!
Hàn Tuyệt không hài lòng, tốc độ tăng trưởng tu vi hơi chậm.
Hắn áp chế tu vi của Tuyên Tình Quân đến Đại Thừa cảnh tầng ba, vẫn không cách nào đánh bại nàng.
Nói cách khác, rất có thể hắn còn chưa phải đối thủ của Ma Đế.
Sau khi đột phá, Hàn Tuyệt lấy Ách Vận Thư ra nguyền rủa Kế Nại Hà.
Những người khác có thể không nguyền rủa, nhưng Kế Nại Hà nhất định phải nguyền rủa, tránh cho ngày nào đó thằng nhãi này rút não, bay tới chơi hắn.
Vừa nguyền rủa Hàn Tuyệt vừa tra xét bưu kiện.