Chương 179: Kỷ Tiên Thần, tỷ đấu linh lực (2)
"Vậy các hạ luận bàn với ta một phen, thế nào? Sẽ không thương tổn tới tính mệnh."
"Ta không phải đối thủ của ngươi."
"Có thể nghe thấy tiếng tiêu của ta, hẳn phải là Độ Kiếp cảnh, mà ta lại không thể nhìn thấu tu vi của ngươi, tất nhiên ngươi rất mạnh. Đúng không, Quan Vân Trường!"
Hàn Tuyệt trầm mặc.
Hắn bắt đầu suy nghĩ xem phải đánh bại Kỷ Tiên Thần bằng cách nào.
Người này cực kỳ tự phụ, nếu đánh bại hắn ta không biết có chọc giận hắn ta hay không.
Nếu không thể không tru sát hắn ta, vậy liệu có chọc giận Thiên Tiên Phủ không?
Kỷ Tiên Thần khẽ cười nói: "Yên tâm, ta sẽ không giết ngươi."
Thật ngông cuồng!
Hàn Tuyệt cau mày nói: "Nếu ta thắng ngươi, ngươi có dây dưa không ngớt, thậm chí biến thành thù hận không?"
Kỷ Tiên Thần cười đến càng thêm vi diệu, nói: "Sẽ không. Thật không dám giấu giếm, ta đã vô địch thiên hạ."
ĐM!
Sao hắn ta có thể nói lời này ra khỏi miệng!
Hàn Tuyệt bắt đầu nảy sinh một tia kính ý với Kỷ Tiên Thần. Luận da mặt, có thể nói thằng nhãi này vô địch thiên hạ.
"Như vậy đi, ngươi ta so đấu linh lực, lấy chưởng đấu pháp, ai lùi về sau một bước người đó thua."
Kỷ Tiên Thần cười tủm tỉm nói. Trong lúc nói chuyện, hắn ta đã cất tiêu trúc, tay phải vươn về phía Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt suy nghĩ một hồi rồi nói: "Đi lên trời đi, tránh phá hư Ngọc Thanh thánh tông."
"Được!"
Hai người thả người nhảy lên, chỉ trong giây lát đã nhảy đến trên biển mây.
Trong một tòa cung điện ở chủ phong Ngọc Thanh thánh tông, Độ Khổ đang căng thẳng quan chiến.
"Kỷ Tiên Thần... Vậy mà vị thiên kiêu số một Thiên Tiên Phủ lại xuất thế... Lần này Trảm Thần đạo hữu gặp phiền phức lớn rồi." Độ Khổ ưu sầu nghĩ.
Nếu Hàn Tuyệt thất bại, hắn ta có nên ra tay không?
Nếu Kỷ Tiên Thần muốn đối phó với Ngọc Thanh thánh tông, hắn ta nên làm thế nào?
Đáng chết!
Cái tông môn này hoặc là không có chuyện gì, một khi có chuyện chắc chắn sẽ là chuyện lớn!
...
Trên biển mây, cao xa mà tráng lệ.
Hàn Tuyệt và Kỷ Tiên Thần đứng đối diện nhau, đồng thời giơ tay phải lên, hai bên cách nhau chừng mười trượng.
Gần như chỉ trong chớp mắt hai người đã đồng thời điều động linh lực.
Oanh!
Biển mây bị đánh tan, cuốn mấy trăm dặm!
Áo bào của hai người điên cuồng phấp phới, hai luồng lực lượng mênh mông đụng mạnh vào nhau, không gian quanh thân bị nhiệt độ cao đốt cháy tới vặn vẹo.
Hai người đồng thời nhíu mày.
Trong đầu hai người chỉ có một suy nghĩ.
Đối phương có chút mạnh mẽ.
Kỷ Tiên Thần bắt đầu gia tăng linh lực, Hàn Tuyệt cũng làm giống thế.
"Ta phải diễn thế nào đây?"
Hàn Tuyệt bối rối.
Kỷ Tiên Thần thầm nói: "Ta có nên dốc toàn lực không? Liệu có khiến hắn bị thương nặng không?"
Biến hóa trong suy nghĩ của hai người gần như giống nhau.
Đều đang suy nghĩ cho đối phương!
Theo linh lực của hai người càng lúc càng mạnh mẽ, Ngọc Thanh thánh tông bị kinh động, vô số đệ tử bay tới giữa không trung nhìn về phía hai người Hàn Tuyệt đang ở phương xa.
Dưới Phù Tang Thụ, Hắc Ngục Kê và đám người Tuân Trường An cũng bị kinh động.
Ngộ Đạo Kiếm, Hình Hồng Tuyền chạy ra khỏi động phủ.
Cửu Đỉnh chân nhân vừa mới định dẫn dắt các trưởng lão đi trợ giúp, Độ Khổ bỗng ngăn cản bọn hắn, trầm giọng nói: "Người này là thiên kiêu hàng đầu Thiên Tiên Phủ, chắc chắn là cường giả Độ Kiếp cảnh, các ngươi đi lên chẳng khác nào chịu chết!"
Tiêu Diêu vừa nghe vậy, có chút hoảng hốt.
Hắn ta cũng từng là thiên kiêu số một Thiên Tiên Phủ.
Nhưng lúc đó hắn ta còn chưa lớn lên.
Thiên kiêu số một năm ngàn năm trước lại kém xa thiên kiêu số một đương đại, tin này truyền đi, ai dám tin?
Hàn Tuyệt chú ý tới động tĩnh của Ngọc Thanh thánh tông, quyết định không diễn thêm nữa, dốc lực bộc phát!
Oanh!
Sắc mặt Kỷ Tiên Thần đại biến, lập tức dốc toàn lực thôi động linh lực. Cả người hắn ta run lên, nhưng chỉ chớp mắt đã bị ép tới phải lui về phía sau.
"Không tốt! Vậy mà ta lại không đỡ nổi!"
Kỷ Tiên Thần hoảng sợ, khuôn mặt nho nhã thanh tú lập tức trở nên dữ tợn.
Ngay sau đó, linh lực của hắn ta trực tiếp bị lục đạo linh lực của Hàn Tuyệt đánh xơ xác. Hắn ta lui về phía sau, khí huyết trong cơ thể nghịch lưu, khóe miệng tràn máu.
Hắn ta nhìn chòng chọc vào Hàn Tuyệt, mặt lộ vẻ không thể tin nổi.
Làm sao có thể!
Hàn Tuyệt thu hồi ống tay áo, nhẹ nhàng thoải mái nói: "Ngươi bại."
Đừng xuất hiện độ thù hận!
Nếu xuất hiện, ngươi sẽ chết!
Kỷ Tiên Thần như bị sét đánh ngây người tại chỗ, dù khóe miệng còn đang chảy máu hắn ta cũng không lau đi.
Sắc mặt hắn ta biến ảo bất định, rất rõ ràng trong lòng hắn ta cực kỳ không bình tĩnh.
Kỷ Tiên Thần cắn răng hỏi: "Ngươi đã tới Đại Thừa?"
Hắn ta đã từng giết La Cầu Ma Đại Thừa cảnh tầng bốn, sao có thể bại bởi người trước mắt này!
Chẳng lẽ người này đã đạt tới Đại Thừa cảnh tầng chín?
Hàn Tuyệt do dự một hồi, chậm rãi gật đầu.
Thấy vậy, trong lòng Kỷ Tiên Thần hơi dễ chịu hơn một chút, nhưng vẫn cảm thấy không thể nào chấp nhận được. Vẻ mặt hắn tràn đầy thống khổ nói: "Sao ta có thể bại bởi tu sĩ Đại Thừa cảnh... Dựa vào cái gì..."
Hàn Tuyệt rất muốn nói, ngươi bay cao quá rồi!
Ngươi chỉ mới Độ Kiếp cảnh tầng chín, dựa vào cái gì mà không thể bại bởi Đại Thừa cảnh?
Đương nhiên, ta cũng không phải Đại Thừa cảnh!
Kỷ Tiên Thần hít sâu một hơi, chăm chú nhìn Hàn Tuyệt, nói: "Quan Vũ, ngươi là người đầu tiên đánh bại ta, nhưng ta sẽ lại đánh bại ngươi, ta đã định trước là sẽ vô địch thiên hạ! Ta sinh ra là để làm thần tiên!"
Hàn Tuyệt gật đầu nói: "Ta tin tưởng ngươi, đúng là ngươi có thiên tư tuyệt thế vô song, tương lai thuộc về ngươi."
Sắc mặt Kỷ Tiên Thần trở nên dễ nhìn hơn nhiều.
【 Kỷ Tiên Thần có ấn tượng tốt với ngươi, trước mặt độ hảo cảm là nhị tinh 】
Kỷ Tiên Thần ném lại một câu sau đó rời đi: "Ta sẽ chứng minh lời của ngươi là đúng!"
Chỉ chớp mắt hắn ta đã biến mất ở nơi xa vời.
Hàn Tuyệt thì trở lại trong Tiên Thiên động phủ, cũng không quan tâm tới đám người Ngọc Thanh thánh tông.
Ngộ Đạo Kiếm nhanh chóng chạy về động phủ, hiếu kỳ hỏi: "Người vừa nãy rất mạnh sao?"
Hàn Tuyệt trả lời: "Rất mạnh, có thể so với Đại Thừa."
Ngộ Đạo Kiếm bị dọa.
Mạnh như vậy?