Chương 181: Phàm Kim Ô, Thần Kim Ô
Tuy rằng Dương Thiên Đông, Tuân Trường An đều chán ghét nó, nhưng nghe thấy những lời Hàn Tuyệt nói đều rối rít khuyên can.
Tội không đáng chết!
Hàn Tuyệt bỗng nhiên ngẩng đầu.
Hắc Ngục Kê còn đang cầu xin tha.
Dương Thiên Đông, Tuân Trường An vô thức ngẩng đầu nhìn lại, sắc mặt Tuân Trường An trở nên cổ quái, thấp giọng hỏi: "Ta hoa mắt rồi sao? Vì sao trên trời lại có ba mặt trời?"
Sắc mặt Hàn Tuyệt trở nên ngưng trọng.
Có thêm hai mặt trời, chẳng lẽ là Tam Túc Kim Ô trong thần thoại?
Một lần có hai Tam Túc Kim Ô đến, ai chịu nổi?
Hàn Tuyệt dùng mô phỏng thí luyện kiểm tra đo lường, cũng không kiểm tra đo lường ra Tam Túc Kim Ô. Đoán chừng khoảng cách giữa hai bên phải lên tới hơn trăm dặm.
Dương Thiên Đông sững sờ trong chốc lát, sau đó quay đầu há miệng mắng Hắc Ngục Kê: "Thối kê! Lần này thì hay rồi, ngươi có biết Thái Dương là thần thú gì không?"
Hắc Ngục Kê căng thẳng muốn chết, run giọng hỏi: "Thần thú gì?"
"Là Kim Ô lấy Long, Phượng Hoàng làm thức ăn!"
"A?"
Hắc Ngục Kê run rẩy, lông gà bị chấn động tới rơi đầy trên đất.
Lúc này nó mới thật sự ý thức được lớn chuyện rồi.
Phải làm sao mới ổn đây?
Thậm chí nó còn không dám nhìn Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt không hé răng, nhìn chằm chằm vào bầu trời.
Rất nhanh hắn đã phát hiện có điểm gì đó không đúng.
Nhiệt độ trong thiên địa cũng không tăng lên, chẳng lẽ hai Kim Ô này bị ngăn cản bên ngoài Phàm gian?
Rất có thể!
Chu Tước không thể hạ phàm, nói rõ thần tiên rất khó có thể hạ phàm, Kim Ô cũng không thể.
Có lẽ vì thế nên Kim Ô mới canh giữ ở cổng vào phàm giới.
Nhưng nếu cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ tạo thành đại họa.
Hàn Tuyệt ném Hắc Ngục Kê lên trên Phù Tang Thụ, lạnh lùng nói: "Nếu như ngươi còn dám xuống một bước, ta sẽ chém ngươi ra nấu canh gà!"
Hắc Ngục Kê vội vàng gật đầu, lần này nó thật sự sợ hãi.
Hàn Tuyệt nhìn một hồi, sau đó lại lần nữa trở lại Tiên Thiên động phủ.
Nếu trong thời gian ngắn tới, Kim Ô không thể đến đây, vậy hắn cũng không cần lo lắng.
Cùng lúc đó.
Càng ngày càng nhiều người trong thiên hạ phát hiện trên trời có ba mặt trời.
Việc này khiến chính ma lưỡng đạo cảm thấy căng thẳng.
Dị tượng như thế, tất có tai hoạ trước nay chưa từng có!
Trong lúc nhất thời, chính ma lưỡng đạo không còn giao chiến kịch liệt như trước. Mãi đến mấy tháng sau, chúng sinh phát hiện dường như có thêm hai mặt trời cũng không ảnh hưởng gì, bọn họ lại tiếp tục sinh động.
...
Ba năm sau.
Cửu Đỉnh chân nhân tìm tới Hàn Tuyệt.
Vẻ mặt hắn ta tràn đầy sầu lo, nói: "Hàn trưởng lão, chuyện không ổn rồi, Thiên Tiên Phủ cùng với các thánh địa khác hiệu triệu chính đạo thiên hạ tụ tập lại, cùng đi tới tiêu diệt Ma đạo hoàng triều. Các tông môn chính đạo xung quanh Đại Yến đều chuẩn bị đi, nếu Ngọc Thanh thánh tông chúng ta không đi, không biết có bị bọn họ coi thành Ma đạo không?"
Hàn Tuyệt nhướng mày.
Không ngờ bọn họ phải chọn phe nhanh như vậy sao?
Hàn Tuyệt mở miệng nói: "Vậy cứ đi đi, chưởng giáo đích thân dẫn đội. Dù sao Ngọc Thanh thánh tông cũng chưa đủ mạnh, có ta tọa trấn Ngọc Thanh thánh tông, chưởng giáo có thể yên tâm."
Cửu Đỉnh chân nhân gật đầu, lập tức rời đi.
Hắn ta chỉ nói một câu, tới cũng vội vã, đi cũng vội vã.
Hắn ta đi rồi, Ngộ Đạo Kiếm không nhịn được nói: "Chủ nhân, sao ta cảm thấy ngươi mới giống chưởng giáo?"
Hàn Tuyệt trừng nàng: "Về sau không được phép nói mấy lời như vậy!"
Ngộ Đạo Kiếm bĩu môi, không lên tiếng nữa.
Hàn Tuyệt tiếp tục tu luyện.
Hắn âm thầm cầu khẩn, hy vọng đám người Cửu Đỉnh chân nhân không gặp chuyện gì.
Có Thiên Tiên Phủ dẫn đội, hẳn Ma đạo hoàng triều phải xong đời!
Vài ngày sau, Cửu Đỉnh chân nhân tuyên bố lệnh mộ binh, chiêu nạp đệ tử nguyện ý đi đối phó Ma đạo hoàng triều, hoàn toàn dựa vào hình thức tự nguyện. Lần này đi nguy hiểm trùng trùng, hi vọng các đệ tử cân nhắc cẩn thận.
Khiến Hàn Tuyệt bất ngờ là Hi Tuyền tiên tử và Hình Hồng Tuyền cũng muốn đi.
Hi Tuyền tiên tử thì không cần phải nói, được tính là một trong những trưởng lão hạch tâm của Ngọc Thanh thánh tông, lại quản lý Ngọc U phong – một trong mười tám phong Ngọc Thanh thánh tông, đại sự cỡ này đương nhiên nàng có nghĩa vụ đi đầu.
Trước khi đi Hình Hồng Tuyền tới thăm hỏi Hàn Tuyệt. Sở dĩ nàng muốn đi là vì nàng chán ghét Ma đạo.
Từ nhỏ, nàng đã bị Thanh Minh ma giáo uy hiếp, phái tới Ngọc Thanh tông nằm vùng, cho nên nàng vẫn luôn lập chí phải diệt trừ toàn bộ Ma tu trong thiên hạ.
Hàn Tuyệt thấy nàng kiên quyết như vậy cũng không ngăn cản, dù sao thì Thiên Chi Khôi Lỗi của nàng và Hi Tuyền tiên tử cũng đã được đổi mới, có Thiên Chi Khôi Lỗi ở bên, muốn bảo vệ tính mạng bọn họ hẳn không khó.
Huống hồ, hiện tại chính đạo liên thủ, Ma đạo hoàng triều tất vong.
Cuối cùng Cửu Đỉnh chân nhân suất lĩnh hai vạn đệ tử rời đi, yếu nhất cũng có tu vi Kim Đan cảnh, trong đó có phân nửa đệ tử đến từ Huyết Viêm thiên môn.
Hàn Tuyệt lại một lần nữa nhìn lên trời cao.
Hắc Ngục Kê đã lại trở về Phù Tang Thụ, nhưng sao hai Kim Ô còn chưa chịu rời đi?
Thỉnh Thần dễ, tiễn Thần khó?
Đột nhiên Hàn Tuyệt có một suy nghĩ lớn mật.
Hắn bắt đầu tham ngộ Huyền Hoàng Kiếm Khí, trong Kim Đan hắn luyện ra được một hơi Huyền Hoàng Kiếm Khí, miệng phun kiếm khí giết địch, hắn rất ít khi sử dụng.
Lần này, hắn quyết định đề thăng Huyền Hoàng Kiếm Khí tới cấp bậc Thái Ất thần thông.
Một tháng sau.
Thiên sinh dị tượng, tử quang chiếu khắp, thiên hạ lại khiếp sợ.
Hàn Tuyệt xe nhẹ đường quen đi tới trường hà kiếm đạo, hệt như đi về nhà.
Hắn trực tiếp tiến lên, rất nhanh đã thấy Trượng Cô Tinh.
Hai người đứng đối diện nhau, rơi vào yên tĩnh.
Hàn Tuyệt phá vỡ yên lặng, hỏi: "Tiền bối cũng biết Kim Ô?"
Trượng Cô Tinh sâu kín nói: "Ngươi đặc biệt đốn ngộ kiếm đạo chỉ vì tìm ta hỏi Kim Ô?"
"Dĩ nhiên không phải, thứ ta yêu nhất là kiếm đạo, may mắn đốn ngộ, thuận tiện hỏi tiền bối một chút."
"Kim Ô là thượng cổ thần thú, có thể hóa thân thành mặt trời. Kim Ô chia làm Phàm Kim Ô và Thần Kim Ô. Phàm Kim Ô là mặt trời ở phàm gian, trọn đời không thể rời khỏi Phàm gian bản thân mình quản lý, cũng không cách nào tăng trưởng tu vi."