Chương 195: Tô Kỳ trở về, phân hồn Ma Chủ
Ah.
Thì ra là mẫu thân của Kim Ô.
Hàn Tuyệt thầm cảm thấy may mắn, may là hắn không tru sát hai tiểu Kim Ô, nếu không hắn nhất định phải chết.
Đây là lần đầu tiên trong hệ thống xuất hiện tin tức về nhân vật khủng bố không thể nhận rõ tu vi!
Nói đi thì phải nói lại, sinh bảy Kim Ô, người này cũng giỏi sinh thật!
Hàn huyên một hồi lâu, Cửu Đỉnh chân nhân mới rời đi.
Hi Tuyền tiên tử, Hình Hồng Tuyền cũng không ở lại quá lâu.
Ngộ Đạo Kiếm không nhịn được hiếu kỳ hỏi: "Chủ nhân, ngài đã thành tu sĩ mạnh nhất thiên hạ rồi sao?"
Thông qua những lời giải thích của Cửu Đỉnh chân nhân lúc trước đột nhiên nàng hiểu được, một chỉ Hàn Tuyệt bắn ra nhiều năm trước cũng không phải đang biểu diễn sự cường đại của Đại Thừa cho bọn họ thấy.
"Không thể nào, đó là do kiến thức của bọn hắn quá thiển cận. Ta có thể cảm nhận được trong thiên hạ này ít nhất cũng phải có một vạn tu sĩ Đại Thừa, không ít người mạnh hơn ta, chỉ có điều bọn họ không muốn bị thế tục quấy rối." Hàn Tuyệt lắc đầu nói.
Ngộ Đạo Kiếm nhíu mày.
Nàng lại cảm thấy áp lực.
Vẫn phải nỗ lực tu luyện, không thể buông lỏng, nếu không một ngày nào đó chủ nhân vứt bỏ nàng, ngay cả sống nàng cũng không sống nổi.
...
Sau khi đám người Cửu Đỉnh chân nhân trở về, Ngọc Thanh thánh tông bắt đầu ban ra lượng lớn nhiệm vụ tông môn. Nhiệm vụ không còn giới hạn trong Đại Yến, các đệ tử có thể tự do rời khỏi cảnh nội Đại Yến.
Cuối cùng Hàn Tuyệt cũng có thể đón nhận thời gian tu luyện lý tưởng của mình.
Mặc dù hắn đã có thể tính là vô địch thiên hạ, nhưng hắn vẫn không thả lỏng, phần lớn thời gian hắn vẫn dành để tu hành. Nhưng khác với trước kia là, hắn sẽ dành ra chút thời gian để dạy dỗ người bên cạnh.
Nhất là Hình Hồng Tuyền, Thường Nguyệt Nhi. Hai nàng không phải người có Tiên Thiên Khí Vận, tư chất cũng không thể tính là thượng thừa. Nói thật, bọn họ rất khó có thể tu luyện đến Độ Kiếp cảnh, gần như là không thể nào.
Trừ phi có đại cơ duyên thoát thai hoán cốt.
Tuy Hàn Tuyệt đã Đại Thừa nhưng hắn cũng không có năng lực nghịch thiên cải mệnh, nếu không tỷ lệ phi thăng của Phàm gian đã được tăng lên trên diện rộng.
Nếu hai nữ tới lúc thọ chung chính tẩm (sống thọ và chết tại nhà), dưới cái nhìn của Hàn Tuyệt, đây cũng là chuyện tốt. Sau khi bọn họ đầu thai, nếu có thể đầu thai ra một thiên tư tốt, việc tu hành sẽ là làm ít công to.
Luân hồi chuyển thế rất dễ thay đổi linh hồn của một người, chủ yếu là từng trải khác nhau sẽ khiến ký ức cũng đổi khác.
Nếu Hàn Tuyệt có thể trợ giúp các nàng khôi phục trí nhớ kiếp trước ngay lúc các nàng vừa mới chuyển thế, các nàng sẽ không biến thành một người khác.
Đương nhiên, đây chỉ là phương án dự bị của Hàn Tuyệt. Chắc chắn hiện tại Hình Hồng Tuyền và Thường Nguyệt Nhi còn chưa muốn chết.
Chuyện Hàn Tuyệt có thể làm là cố gắng hết sức trợ giúp các nàng tu hành.
...
Bảy năm sau.
Hình Hồng Tuyền lại không nhịn được ra ngoài tìm cơ duyên. Lần này Thường Nguyệt Nhi cũng đi theo, hai nàng đi cùng nhau cũng có thể chăm sóc lẫn nhau.
Từ sau khi Hình Hồng Tuyền trở về, Thường Nguyệt Nhi thường xuyên tới thăm hỏi nàng, quan hệ của hai nàng cũng trở nên thân thiết hơn nhiều, hiện tại bọn họ như bạn thân của nhau, khiến Hàn Tuyệt cảm thấy khó hiểu.
Có lẽ là vì Ngộ Đạo Kiếm và Hi Tuyền tiên tử đã kích thích các nàng.
Khi Hình Hồng Tuyền biết Hi Tuyền tiên tử, Thường Nguyệt Nhi đều có Thiên Chi Khôi Lỗi, nàng đã hiểu rõ.
Một ngày này.
Tô Kỳ và Hỗn Độn Thiên Cẩu trở lại rồi.
Hàn Tuyệt thiếu chút nữa bị hù chết.
Hắn tranh thủ gọi Tô Kỳ vào Tiên Thiên động phủ, về phần Hỗn Độn Thiên Cẩu, hắn không thèm để ý tới nó.
Hỗn Độn Thiên Cẩu bị mọi người vây quanh, bắt đầu gào khóc. Nó quá khổ mà!
Từ sau khi rời khỏi núi Khổ Tu Thành Tiên, nó không ngừng gặp đau khổ.
Dương Thiên Đông tỏ vẻ an ủi, nhưng trong lòng lại có vẻ hơi hả hê.
Thối cẩu!
Đáng đời!
Tuân Trường An lại rất tò mò về Hỗn Độn Thiên Cẩu và Tô Kỳ, Mộ Dung Khởi mới vừa ra ngoài, không ở trên núi.
"Đến đây đi. Nhiều năm trôi qua, để kê gia tới thăm năng lực của ngươi một chút!" Hắc Ngục Kê khoe khoang nói.
Đến!
Rốt cuộc cũng đến!
Nó có nằm mơ cũng muốn gặp lại Hỗn Độn Thiên Cẩu!
Hỗn Độn Thiên Cẩu không ngốc, nó có thể cảm nhận được khí tức của Hắc Ngục Kê mạnh hơn nó.
Nó quay đầu nhìn về phía hai ngọn lửa trên Phù Tang Thụ, hiếu kỳ hỏi: "Đó là gì vậy? Con ngươi sao?"
Từ sau khi tiểu Kim Ô thu liễm Thái Dương Chân Hỏa, trên người không còn chút khí thế nào. Lại thêm bọn nó có cảnh giới cao hơn Hỗn Độn Thiên Cẩu nhiều, Hỗn Độn Thiên Cẩu không thể nhìn thấu tu vi của bọn nó.
"Ừm, đó là đệ đệ muội muội ta ấp ra cho ngươi." Hắc Ngục Kê lạnh nhạt đáp.
Nhắc tới Kim Ô, nó lại cảm thấy không được tự nhiên.
Cũng không biết vì sao, hai tiểu Kim Ô rất thích quấn quít lấy nó, chuyện này khiến nó đau khổ.
Nó thật sự sợ hãi khi phải đối mặt với Kim Ô.
Hỗn Độn Thiên Cẩu nổ tung, nói: "Ta phải đánh nhau với chúng nó, ngươi tới kiểm nghiệm thành quả tu hành của ta!"
Nói xong, nó trực tiếp đi về phía Phù Tang Thụ.
Dương Thiên Đông, Hắc Ngục Kê, Tuân Trường An cũng không ngăn cản, đều lộ ra nụ cười quỷ dị.
Bên kia.
Ngộ Đạo Kiếm lại bị đuổi ra khỏi động phủ.
Vẻ mặt nàng tràn đầy oán giận.
Nữ nhân cũng thôi đi, vì sao chủ bởi lại vì nam nhân mà đuổi nàng ra ngoài?
...
Trong Tiên Thiên động phủ.
Tô Kỳ tràn đầy cảm xúc mà dập đầu với Hàn Tuyệt. Cũng giống Hỗn Độn Thiên Cẩu, hắn ta gào khóc thảm thiết khiến Hàn Tuyệt rất cạn lời.
"Sư phụ! Nhiệm vụ ngài giao cho ta ta đã hoàn thành, đa tạ ngài vẫn luôn âm thầm phù hộ cho ta suốt bao nhiêu năm qua!"
Tô Kỳ kích động tới không thể kích động hơn, về tới đây hắn ta mới cảm thấy an tâm.
m thầm bảo vệ?
Đó là do vận rủi của ngươi!
Hàn Tuyệt nghiêm mặt nói: "Từ nay về sau, ngươi cứ ở lại trong động phủ tu luyện với vi sư đi."
Hắn nói lời này rất tùy ý, nhưng đây lại là câu nói ấm áp nhất Tô Kỳ nghe được trong thời gian dài qua.
Hàn Tuyệt bỗng nhíu mày, giơ chưởng cách không vỗ về phía Tô Kỳ.