Đỉnh Cấp Khí Vận, Lặng Lẽ Tu Luyện Ngàn Năm

Chương 203: Bảy trăm tuổi, Thái Ất Chí Bảo! (1)

Chương 203: Bảy trăm tuổi, Thái Ất Chí Bảo! (1)
Trước đó Chu Đấu tạo ra thanh thế thật lớn bay vào Đại Yến, bay tới Ngọc Thanh thánh tông, hiện đã chết rồi.
Trước đó Thanh Mãng Đại Thánh thế không thể đỡ đánh lên Ngọc Thanh thánh tông, cũng chết rồi.
Có thể Nhân tộc đã quên mất chuyện này, nhưng đây lại là truyền thuyết kinh khủng khiến Yêu tộc vừa nghe tin đã sợ mất mật.
"Lẽ nào ta không thể tới Ngọc Thanh thánh tông thật sao?"
Tam Đầu Giao Vương yên lặng nghĩ.
Nhưng hắn ta đã đạt tới tu vi Đại Thừa cảnh tầng sáu!
Thiên hạ này còn ai có thể giết hắn ta?
Nhưng hết lần này tới lần khác, cảm giác bất an kia thật sự tồn tại!
Điển Túc Yêu Vương thấp thỏm bất an, rất sợ Tam Đầu Giao Vương thẹn quá hoá giận, ăn hắn ta.
Cuối cùng, Tam Đầu Giao Vương rời đi.
Điển Túc Yêu Vương thở phào nhẹ nhõm.
...
Mười ba năm trôi qua.
Hàn Tuyệt đã đột phá tới Đại Thừa cảnh tầng năm.
Phù Tang Thụ cũng đã lắc mười ba năm, thậm chí Hàn Tuyệt còn hoài nghi Phù Tang Thụ cố ý làm vậy.
Rất có thể đây là một kiểu săn mồi.
Cùng loại với hoa ăn thịt người.
Có hai Kim Ô ở đây, đoán chừng yêu vật hay thần thú phàm trần đều không dám đến gần.
Thế nhưng Hàn Tuyệt vẫn rất cẩn thận, cứ cách một thời gian hắn lại kiểm tra đo lường Ngọc Thanh thánh tông, để ngừa yêu quái lẻn vào.
Sau khi đột phá, Hàn Tuyệt củng cố tu vi, đồng thời kiểm tra đo lường tồn tại có tu vi cao nhất trong Ngọc Thanh thánh tông.
【 Tam Đầu Giao Vương: Đại Thừa cảnh tầng sáu, Hậu Duệ Chân Long 】
Quả nhiên nó đã đến!
Hàn Tuyệt híp mắt, Hậu Duệ Chân Long?
Có bối cảnh?
Hàn Tuyệt bắt đầu sử dụng mô phỏng thí luyện với Tam Đầu Giao Vương trước.
Thằng nhãi này quá dễ vỡ, trực tiếp bị hắn miểu sát.
Hàn Tuyệt bắt đầu kiểm tra đo lường vị trí của Tam Đầu Giao Vương, chợt, hắn cạn lời.
Vậy mà Tam Đầu Giao Vương lại biến thành một nam đệ tử trẻ tuổi, quỳ dưới chân núi Khổ Tu Thành Tiên như vô số đệ tử Ngọc Thanh thánh tông khác, muốn bái Hàn Tuyệt làm sư phụ.
Từ sau khi Tuân Trường An, Mộ Dung Khởi, Phương Lương thành công, dưới chân núi Khổ Tu Thành Tiên vẫn luôn có bóng dáng đệ tử quỳ lạy, bọn hắn không dám làm ồn, chỉ lẳng lặng dập đầu.
Nhất là theo Mộ Dung Khởi quật khởi, các đệ tử lại càng mong ngóng được trở thành đệ tử của Trảm Thần trưởng lão hơn.
"Đây là con đường gì vậy?"
Hàn Tuyệt sờ cằm nghĩ.
Quên đi!
Để hắn ta quỳ tiếp!
Hàn Tuyệt nhắm mắt, tiếp tục tu luyện.
...
Một năm sau.
Tam Đầu Giao Vương còn đang dập đầu, Hàn Tuyệt cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp, vì vậy để Tuân Trường An đi đón Tam Đầu Giao Vương. Đề phòng Tuân Trường An gặp chuyện không may, hắn để hai Kim Ô đứng trên hai vai Tuân Trường An, bảo vệ Tuân Trường An.
Kim Ô có tu vi Đại Thừa cảnh tầng bảy, hai Đại Thừa kỳ tầng bảy sao có thể không đánh lại một Đại Thừa cảnh tầng sáu?
Trên đường xuống núi, thân thể Tuân Trường An cứng đờ, bước tiến vô cùng mất tự nhiên.
Hai Kim Ô ở trên vai hắn ta khiến hắn ta sợ hãi.
Ngộ nhỡ hai tiểu gia hỏa này sơ ý châm Thái Dương Chân Hỏa, chỉ chớp mắt hắn ta sẽ tiêu tán không còn.
Lúc đi ngang qua giữa sườn núi, Dương Thiên Đông đang tu luyện hiếu kỳ hỏi: "Sư đệ, ngươi muốn đi đâu?"
"Sư phụ nói dưới chân núi có một thiên tài có thể đào tạo, để ta đi dẫn hắn ta tới." Tuân Trường An thành thật trả lời.
Dương Thiên Đông vừa nghe vậy đã khẽ nhíu mày.
Lại muốn thu đồ?
Không được!
Lần này ta cũng muốn thu đồ đệ!
Tư chất của Mộ Dung Khởi và Phương Lương khiến Dương Thiên Đông cảm thấy trông mà thèm, hắn ta cũng muốn có đồ đệ như vậy.
"Ta đi chung với ngươi xem sao."
"Ừm."
Tuân Trường An cũng không ngốc, cũng đoán được ý đồ của Dương Thiên Đông, nhưng hắn ta lại không thèm để ý.
Thành thật mà nói, hắn ta không muốn nhận đồ đệ.
Hắn ta cảm thấy mình chỉ là thùng rỗng, đồ đệ của mình cũng đã theo đạo của sư phụ.
Rõ ràng các đồ đệ càng tôn kính sư phụ hắn ta hơn.
Nếu một ngày nào đó, Hàn Tuyệt khiến Mộ Dung Khởi, Phương Lương đi giết hắn ta đi, hắn ta tin tưởng hai tiểu tử thúi này sẽ không do dự chút nào.
Hai sư huynh đệ mỗi người ôm một suy nghĩ riêng bước xuống chân núi.
Tuân Trường An mở pháp trận ra gọi Tam Đầu Giao Vương đi vào, các đệ tử khác rối rít nhìn Tam Đầu Giao Vương với vẻ mặt ước ao, ghen tị.
Tam Đầu Giao Vương thấy hai hỏa nha trên vai Tuân Trường An, trong lòng kinh hoàng.
Hai tiểu Kim Ô đang nhìn hắn ta chòng chọc, tràn ngập địch ý.
"Đây là chim gì? Vậy mà lại khiến ta cảm thấy sợ hãi..."
Trong lòng Tam Đầu Giao Vương nổi lên sóng to gió lớn.
Ở Phàm gian này, đây là lần đầu tiên hắn ta gặp phải sinh linh có huyết mạch khiến hắn ta sợ hãi.
Quan trọng nhất là Dương Thiên Đông, Tuân Trường An nhỏ yếu như vậy, sao bọn hắn có thể nhận được hai hỏa nha thần bí này?
"Xin hỏi trong hai vị tiền bối ai là Trảm Thần trưởng lão?" Tam Đầu Giao Vương thận trọng hỏi.
Tuân Trường An bình tĩnh nói: "Trảm Thần trưởng lão là sư phụ của chúng ta, ngươi còn chưa đủ tư cách gặp ngài ấy."
Dương Thiên Đông cười nói: "Vãn bối không nên vội vã, sư phụ để chúng ta đưa ngươi lên, ắt hẳn là ngài xem trọng ngươi."
Thái độ của hai người tương đối chênh lệch khiến Tam Đầu Giao Vương cảm thấy rất nghi ngờ.
Tam Đầu Giao Vương chỉ có thể đè nén nghi ngờ theo hai người lên núi.
Hai tiểu Kim Ô nhìn chằm chằm hắn ta khiến hắn ta cực kỳ mất tự nhiên.
Cũng không lâu lắm.
Bọn hắn đã đi tới đỉnh núi, Tam Đầu Giao Vương vừa nhìn thấy Phù Tang Thụ lập tức giật nảy mình.
Đây tuyệt đối là thứ hắn ta muốn tìm!
Tam Đầu Giao Vương cố nén kích động.
Hắn ta chú ý tới trên Phù Tang Thụ còn có một con gà đen, dưới tàn cây có một con chó trắng.
Những con vật này đều là yêu sủng của Trảm Thần trưởng lão sao?
"Kể từ hôm nay, ngươi ngồi dưới tàn cây tu luyện trước, về phần có thể bái sư hay không còn phải xem biểu hiện của ngươi."
Tuân Trường An bỏ lại lời này, sau đó đi tới bên vách núi ngẩng đầu nhìn trời tới thất thần, bóng lưng cực kỳ sa sút, rất giống một con chó.
Mấy năm gần đây hắn ta vẫn luôn nghĩ tới Thiến nhi, khiến hắn ta không cách nào chuyên tâm tu luyện.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất