Chương 211: Cộng phó đại đạo, có ít đồ (1)
"Chủ nhân! Ta không chống nổi!"
Tam Đầu Giao Vương vội mở miệng hô lên, chênh lệch linh lực quá lớn khiến hắn ta có rất nhiều thần thông, pháp thuật nhưng không kịp thi triển.
Ma khí của Lâu Ngục Huyết quỷ dị cực kỳ, trong phạm vi ma khí bao trùm, Tam Đầu Giao Vương không thể thi triển thần thông chuyển dời, ngay cả tốc độ cũng chậm hơn rất nhiều, trên lưng như đeo cự sơn vạn trượng.
Tam Đầu Giao Vương còn chưa từng gặp phải đối thủ đáng sợ như vậy!
Rõ ràng hắn ta rất mạnh, nhưng từ góc độ người đứng xem có thể thấy hắn ta không hề có sức chống cự, phảng phất như hắn ta là cự thú vụng về chứ không phải Yêu Vương Đại Thừa.
"Quả nhiên nơi này còn có những người khác!"
Ánh mắt Lâu Ngục Huyết lóe lên, âm thầm nghĩ.
Oanh!
Một cơn gió mạnh bỗng nhiên kéo tới xé mở ma khí đầy trời. Lâu Ngục Huyết trợn to hai mắt, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một bóng người chạy nhanh đến.
Rõ ràng là Hàn Tuyệt!
Linh hồn Lâu Ngục Huyết run rẩy, cảm giác được nguy cơ cực kỳ đáng sợ, hắn ta vô thức lấy một thanh hắc mộc kiếm ra vung về phía Hàn Tuyệt.
Mới vừa nhấc kiếm gỗ lên, Hàn Tuyệt đã dẫn đầu xuất chỉ, bắn ra một luồng kiếm khí.
Thiên Địa Huyền Hoàng Phá Giới Kiếm Chỉ!
Lâu Ngục Huyết không kịp ngăn cản, thân thể bị kiếm khí trực tiếp chôn vùi.
Chỉ trong chớp mắt, Hàn Tuyệt đã vung tay khẽ hút, thu hồn phách của Lâu Ngục Huyết vào.
Đây là nguyên nhân hắn đích thân đi ra, nếu không hắn chỉ cần đứng trên núi Khổ Tu Thành Tiên bắn chết Lâu Ngục Huyết là được.
Lâu Ngục Huyết vẫn lạc!
Ma khí tán loạn trong thiên địa.
Hắc chưởng đang áp chế Tam Đầu Giao Vương cũng tiêu tán theo. Hắn ta kinh ngạc nhìn về phía Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt cao cao tại thượng liếc mắt nhìn hắn ta, sau đó biến mất giữa không trung.
Tam Đầu Giao Vương xấu hổ không ngớt, chỉ hận không thể tìm được một cái lỗ chui xuống, lại ngủ say vài vạn năm!
Trở lại trong Tiên Thiên động phủ, trước mắt Hàn Tuyệt nhảy ra một hàng chữ:
【 Hảo cảm của Tam Đầu Giao Vương với ngươi lại tăng lên, trước mặt độ hảo cảm là 4.5 tinh 】
Hàn Tuyệt không để ý. Hắn ngồi trên giường mở tay phải ra, hồn phách của Lâu Ngục Huyết bay lên. Dưới sự ràng buộc của lục đạo linh lực, Lâu Ngục Huyết không thể giãy thoát.
Hắn ta hoảng sợ nhìn về phía Hàn Tuyệt, nói: "Ngươi là Tiên nhân?"
Vì sao Phàm nhân có thể mạnh mẽ như thế!
Hàn Tuyệt mặt không biểu cảm hỏi: "Vì sao ngươi lại xuất hiện ở gần đây?"
Lâu Ngục Huyết cắn răng nói: "Ta chỉ đi ngang qua mà thôi, ta không muốn hại các ngươi."
Vừa dứt lời, thần thức kinh khủng trùng kích vào hồn phách hắn ta, khiến hắn ta đau đến mức thiếu chút nữa thét chói tai.
"Ta bị người đưa tới, chỉ vì nơi này có khí vận mạnh nhất Phàm gian, ta cũng rất sợ chết! Cầu xin tiền bối tha cho ta một mạng!"
Lâu Ngục Huyết cắn răng nói, hồn thể run rẩy không ngừng.
Hàn Tuyệt bình tĩnh hỏi: "Ai đưa ngươi tới?"
"Ma... Tổ..."
"Ma Tổ có ý đồ gì?"
"Huyết tẩy nhân gian."
"Hắn ta phái các ngươi tới? Ma tộc yếu như vậy sao?"
Lâu Ngục Huyết cảm giác bản thân bị vũ nhục lớn lao, nhưng hắn ta không thể không cúi đầu.
Hắn ta cũng không muốn chết.
Bèn cắn răng nói: "Vào rất nhiều kỷ nguyên trước, Ma tộc chân chính bị thua trong Đại Kiếp Thiên Đạo, bị phong ấn trong lục đạo luân hồi. Ma tộc thiên tân vạn khổ mới tìm được Chân Ma chúng ta từ bên ngoài. Ma Tổ đầu độc quỷ hồn trên cầu Nại Hà, khiến quỷ hồn không muốn đầu thai trở thành Ma tu, cho đến khi tu luyện thành Chân Ma. Phàm gian bị hạn chế bởi thiên quy, nếu tồn tại mạnh hơn Đại Thừa cảnh tự tiện xông vào sẽ kinh động thiên quy, Thiên Đình, Thần Cung thậm chí là Phật môn sẽ tức giận. Ma Tổ chỉ có thể phái đám Chân Ma Đại Thừa cảnh tầng chín như chúng ta lẻn vào nhân gian."
Hàn Tuyệt nhướng mày.
Trong đầu hắn xuất hiện một dấu chấm hỏi.
Lẽ nào Ma tộc, m gian không có Tị Thiên Thạch?
"Tiền bối, chỉ cần ngài bỏ qua cho ta, ta tuyệt đối sẽ không bao giờ đến nữa!"
Lâu Ngục Huyết cắn răng nói. Sự mạnh mẽ của Hàn Tuyệt khiến hắn ta không theo kịp, hắn ta chỉ có thể cầu xin tha thứ.
Đáng chết!
Quả nhiên nhiệm vụ này không đáng tin cậy!
Khi Lâu Ngục Huyết nghe được lời dặn dò của Ma Tổ, phản ứng đầu tiên của hắn ta là cảm thấy chuyện này có hố.
Ma tộc đã lên kế hoạch với Phàm gian đã lâu, không phải chỉ ngàn năm trăm năm mà có thể lấy đơn vị vạn năm để tính toán, nhưng vẫn chưa thành công.
Quả nhiên!
Hắn ta vừa tới Phàm gian đã lật xe!
Lâu Ngục Huyết cực hận Ma Tổ.
Ở m gian không thư thái sao, sao cứ nhất định phải đến Phàm gian gây sự!
【 Lâu Ngục Huyết nảy sinh thù hận với ngươi, trước mặt độ thù hận là nhất tinh 】
Hàn Tuyệt híp mắt.
Thật ra độ thù hận nhất tinh cũng còn ổn, còn lâu mới tới mức không chết không thôi.
Hàn Tuyệt do dự xem có nên bỏ qua cho hắn ta không, nhưng cho dù bỏ qua cũng phải nhốt hồn phách hắn ta lại.
"Những Chân Ma khác có mạnh hơn ngươi không?" Hàn Tuyệt hỏi.
Lâu Ngục Huyết cười khổ nói: "Nào có, mạnh nhất là ta, kết quả lần đầu ra tay đã gặp ngài..."
Hàn Tuyệt thu tay lại, nhốt hồn phách Lâu Ngục Huyết vào chỗ sâu trong linh hồn của mình.
Có lẽ ngày sau có thể sử dụng gia hỏa này.
Ngộ Đạo Kiếm vẫn luôn nín lặng không nhịn được hỏi: "Chủ nhân, Ma tộc đột kích, chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Hàn Tuyệt bình tĩnh nói: "Quan sát thêm một thời gian đi, nếu đánh không lại thật chúng ta vẫn có đường chạy."
Ngoài động phủ.
Tam Đầu Giao Vương xám xịt trở lại dưới Phù Tang Thụ. Hắn ta cúi đầu, không dám đối mặt với những người khác.
Hắc Ngục Kê cười trêu tức: "Đây là Giao Vương? Chúng ta cần chủ nhân ra tay, ngươi cũng cần chủ nhân tương trợ, ngươi nói cho ta xem chúng ta khác nhau ở điểm nào?"
Tam Đầu Giao Vương vừa nghe vậy, thiếu chút nữa tức tới nổ tung.
Phương Lương cảm khái nói: "Vị Chân Ma vừa nãy mạnh mẽ cực kỳ, nhìn như Giao Vương bị ép tới không hề có lực chống đỡ, nhưng trên thực đó là do chênh lệch thực lực giữa song phương quá lớn."
Nghe vậy, Tam Đầu Giao Vương càng thêm buồn bực.
Tuân Trường An nhân cơ hội này giáo dục Phương Lương: "Ngươi phải tu luyện cho tốt, ngươi và sư huynh ngươi là hi vọng của chúng ta, ngày sau có thể phân ưu giải nạn cho sư phụ hay không còn phải dựa vào các ngươi."