Chương 214: Đỉnh phong nhân gian! (1)
"Sư tổ, nàng không chịu đi, nàng nói nàng có thể bái ngài làm sư phụ." Phương Lương cười khổ nói.
Hắn ta không phải đối thủ của Đồ Linh Nhi, cho nên hắn ta không thể cưỡng ép xua đuổi nàng.
Hàn Tuyệt bình tĩnh không gợn sóng nói: "Muốn bái ta làm sư cũng được, dập đầu mười năm đi."
Phương Lương vừa nghe vậy đã lưỡng lự, nhưng cuối cùng hắn ta vẫn xuống núi truyền lời.
Ngộ Đạo Kiếm hiếu kỳ hỏi: "Ngài muốn thu nàng thật sao?"
Hàn Tuyệt cười nói: "Xem xem nàng có nguyện ý cúi đầu không đã."
...
Dưới chân núi, sau khi nghe xong lời Phương Lương nói, Đồ Linh Nhi trực tiếp quỳ trước thạch bi, bắt đầu dập đầu.
Phương Lương nhíu mày hỏi: "Ngươi cần gì phải làm vậy? Cho dù ngươi muốn né tránh kiếp nạn của Thiên Tiên Phủ cũng không cần phải làm vậy."
Đồ Linh Nhi vừa dập đầu vừa cười nói: "Có thể khiến ngươi bỏ qua hậu đãi của Thiên Tiên Phủ, lại có thể nuôi dưỡng ra bảo sơn như vậy, chắc chắn chủ nhân ngọn núi này là Lục Địa Tiên Thần trong thư của ngươi."
Phương Lương trầm mặc.
Còn một việc Đồ Linh Nhi chưa nói.
Thật ra không phải Thiên Tiên Phủ yêu cầu Phương Lương trở về, đối với kiếp nạn của Thiên Tiên Phủ hôm nay, Phương Lương có thể tạo ra tác dụng lớn bao nhiêu đâu?
Là nàng chủ động nhắc tới chuyện muốn tìm Phương Lương, lấy mỹ danh tụ tập lực lượng bên ngoài Thiên Tiên Phủ.
Mười mấy năm trước, khi Đồ Linh Nhi tu hành rất dễ rơi vào mộng cảnh.
Trong mộng, nàng thường xuyên thấy một ngọn núi, trên núi có một bóng người thần bí.
Lúc đầu cảnh trong mộng rất mơ hồ, càng về sau nó càng rõ ràng hơn, sau khi mơ thấy Phương Lương từng tiếp xúc với nàng quỳ lạy trước mặt bóng người thần bí này, nàng hiểu chắc chắn đối phương có liên quan tới Phương Lương.
Đồ Linh Nhi rất tin tưởng giấc mộng của mình.
Từ nhỏ đến lớn, nàng còn từng lĩnh ngộ thần thông trong mộng.
Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến nàng trở thành thiên kiêu Tiên Thiên Phủ.
Nghe thấy Hàn Tuyệt muốn nàng dập đầu mười năm, phản ứng đầu tiên của nàng không phải phẫn nộ mà là thở phào nhẹ nhõm.
Đối phương bày ra giọng điệu lớn như thế, tất là đại năng!
Quả nhiên!
Mộng cảnh lại chỉ dẫn nàng đi về phía cơ duyên!
Phương Lương thấy nàng kiên quyết như vậy cũng không khuyên bảo nữa. Hắn ta xoay người rời đi, chuẩn bị trở về phủ tiếp tục tu luyện.
Sự xuất hiện của Đồ Linh Nhi cũng không khiến Hàn Tuyệt quan tâm quá nhiều, hắn tiếp tục tu luyện, tranh thủ sớm ngày đạt tới Đại Thừa cảnh tầng chín!
Thời gian thấm thoát.
Thiên hạ phong vân biến ảo, mà đối với những tu sĩ khổ tu, thời gian như đình trệ.
Hình Hồng Tuyền, Thường Nguyệt Nhi, Hi Tuyền tiên tử đã trở về. Nhưng nghe nói Hàn Tuyệt đang bế quan, các nàng cũng không quấy rối.
Bảy năm nhanh chóng trôi qua.
Cuối cùng Hàn Tuyệt cũng đột phá tới Đại Thừa cảnh tầng chín!
Đỉnh phong nhân gian!
Sau khi đột phá, linh lực trong cơ thể Hàn Tuyệt tăng vọt!
Hắn không dừng lại mà tiếp tục tu luyện, đề thăng linh lực tới trạng thái không cách nào tăng trưởng thêm nữa.
Ba năm sau.
Hàn Tuyệt để Ngộ Đạo Kiếm dẫn Đồ Linh Nhi lên núi, tới dưới Phù Tang Thụ tu luyện. Chuyện bái sư đợi ngày sau hãy nói.
Sau khi Đồ Linh Nhi tiến vào núi Khổ Tu Thành Tiên, phát hiện linh khí bên trong còn nồng nặc hơn linh khí nàng cảm nhận được dưới chân núi.
"Chẳng lẽ núi này đã bị kết giới vô hình mạnh mẽ bao phủ?"
Đồ Linh Nhi thầm hoảng sợ, cũng càng hiếu kỳ với Hàn Tuyệt hơn.
Đi tới dưới Phù Tang Thụ, Dương Thiên Đông, Tuân Trường An, Mộ Dung Khởi, Hỗn Độn Thiên Cẩu, Hắc Ngục Kê, hai tiểu Kim Ô, Tam Đầu Giao Vương rối rít nhìn về phía nàng.
Ánh mắt Đồ Linh Nhi rơi vào Phù Tang Thụ.
"Đây là..."
Cả người Đồ Linh Nhi trở nên hoảng hốt, vừa nhìn thấy Phù Tang Thụ, không hiểu sao nàng lại thất thần.
Ngộ Đạo Kiếm mở miệng nói: "Ngươi ngồi ở đây tu luyện trước đi, ngày thường không thể ồn ào huyên náo."
Đồ Linh Nhi lấy lại tinh thần, vội vàng gật đầu.
Những người khác cũng không giao lưu với nàng, tiếp tục tu luyện.
Tuy trong lòng Đồ Linh Nhi có rất nhiều nghi ngờ, nhưng vẫn giấu giếm, ngoan ngoãn bắt đầu đả tọa tu luyện.
Chẳng biết tại sao nàng luôn cảm thấy những người này đều không đơn giản.
Khiến nàng không khỏi nghĩ đến đám thiên kiêu trong Thiên Tiên Phủ.
...
Nửa năm sau.
Cuối cùng Hàn Tuyệt cũng tăng tu vi tới Đại Thừa cảnh tầng chín đại viên mãn!
【 Tu vi của ngươi đã đạt tới đỉnh phong nhân gian, ngươi có lựa chọn bên dưới 】
【 Một, lập tức phi thăng, lột xác thành tiên nhân, có thể đạt được một lần truyền thừa thần thông, một Linh Bảo 】
【 Hai, trước mắt không phi thăng, tiếp tục ở lại nhân gian, có thể đạt được một Chí Bảo 】
Hàn Tuyệt không chút do dự trực tiếp lựa chọn phương án thứ hai.
【 Ngươi lựa chọn trước mắt không phi thăng, nhận được một Chí Bảo 】
【 Chúc mừng ngươi nhận được Thái Ất Chí Bảo —— Cửu Ngũ Chí Tôn Khí Vận Bào 】
【 Cửu Ngũ Chí Tôn Khí Vận Bào: Chí Bảo phòng ngự cấp Thái Ất, là Chí Bảo do khí vận Đế Hoàng luyện chế thành, có lực phòng ngự rất mạnh. Sau khi mặc vào sẽ có được khí thế của Đế Hoàng 】
Chí Bảo phòng ngự cấp Thái Ất!
Phòng ngự!
Hàn Tuyệt ngạc nhiên mừng rỡ, phần thưởng này cũng quá sướng rồi!
Hệ thống rất được lòng ta!
Hàn Tuyệt lấy Cửu Ngũ Chí Tôn Khí Vận Bào ra, đây là một bộ hoàng bào long văn, uy vũ khí phách, kim quang rọi sáng động phủ. Ngộ Đạo Kiếm mở mắt nhìn lên, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Bộ trang phục này cũng quá rêu rao đi!
Hàn Tuyệt nhíu mày.
Nhưng nghĩ lại, mỗi ngày hắn ngồi trong động phủ, cũng không sợ rêu rao.
Hắn lập tức để Cửu Ngũ Chí Tôn Khí Vận Bào nhận mình làm chủ.
Hai ngày sau, Thái Ất Chí Bảo này mới nhận chủ xong, không hổ là Chí Bảo!
Hàn Tuyệt mặc Cửu Ngũ Chí Tôn Khí Vận Bào vào, cảm giác an toàn tăng vọt.
Hắn vốn định bọc Cửu Ngũ Chí Tôn Khí Vận Bào trên Kim Thiền Huyền Thần Y, nhưng sau khi mặc vào cảm giác cực kỳ mất tự nhiên, hắn chỉ có thể cởi Kim Thiền Huyền Thần Y ra.
"Chủ nhân, có thể cho ta bộ quần áo này không?" Ngộ Đạo Kiếm chỉ vào Kim Thiền Huyền Thần Y trên bàn hỏi, mặt trông mà thèm.
Hàn Tuyệt nói: "Ngươi vốn không ra ngoài, không cần mặc Linh Bảo."
"Nhưng chủ nhân, ngài cũng không ra ngoài mà."
"Nếu ta chết rồi, ngươi cũng khó thoát khỏi cái chết, cho nên ta có thể mặc."