Chương 238: Hắc Hồ Yêu Đế, Dương Tán hạ phàm
Đồ Linh Nhi trả lời: "Ta đã đoạn tuyệt quan hệ với Thiên Tiên Phủ. Trước khi đi, ta đã nhận lượng lớn nhiệm vụ, xem như trả hết nhân tình. Sư phụ tiền nhiệm của ta cũng đã đồng ý. Hiện nay Thiên Tiên Phủ đều vây quanh Kỷ Tiên Thần, tất cả tài nguyên cũng đều ưu tiên cho Kỷ Tiên Thần, bọn hắn cũng không hề bài xích chuyện ta rời đi, ngược lại dường như còn thở phào nhẹ nhõm."
"Có thể hiểu được, ở trước mặt Kỷ Tiên Thần, các thiên kiêu khác vốn chẳng là gì."
Hàn Tuyệt bình tĩnh nói, hắn ta có thể nghe được ý buồn bực trong lời Đồ Linh Nhi nói.
Trở lại Thiên Tiên Phủ, cái tên nàng nghe được nhiều nhất là Kỷ Tiên Thần.
Sự quật khởi mạnh mẽ của Kỷ Tiên Thần khiến rất nhiều thiên kiêu trong Thiên Tiên Phủ cảm thấy áp bách.
Thiên Tiên Phủ như điên mất, dành hết tất cả tài nguyên tu hành tối ưu cho Kỷ Tiên Thần, không chút giữ lại mà bồi dưỡng cho Kỷ Tiên Thần, khiến đãi ngộ của những thiên kiêu khác bị giảm đi trên phạm vi lớn.
Tuy Đồ Linh Nhi đã lớn lên ở Thiên Tiên Phủ nhưng quan hệ giữa nàng và sư phụ nàng lại rất mờ nhạt, càng không có bạn bè nào để thổ lộ tình cảm. Cho nên Thiên Tiên Phủ cũng không ngăn cản nàng rời đi.
Thiếu một người là thiếu một cái miệng.
Hàn Tuyệt nhìn vẻ mặt tủi thân của Đồ Linh Nhi, cười nói: "Tu luyện cho tốt đi, hiện tại Kỷ Tiên Thần rất bận rộn, đây là cơ hội để ngươi hơn hẳn hắn. Ngươi có lực lượng cơ thể rất mạnh, Kỷ Tiên Thần không thể sánh nổi."
Mặt mày Đồ Linh Nhi lập tức rạng rỡ hẳn lên.
【 Hắc Hồ Yêu Đế nảy sinh thù hận với ngươi, trước mặt độ thù hận là tứ tinh 】
Trước mắt Hàn Tuyệt xuất hiện một hàng chữ.
Hắn lập tức kiểm tra tin tức về Hắc Hồ Yêu Đế.
【 Hắc Hồ Yêu Đế: Đại Thừa cảnh tầng tám, Đế Hoàng Yêu tộc, nhận được đại khí vận của Yêu tộc, đã thống nhất hơn phân nửa Yêu tộc Phàm gian. Vì nghe đồ nhi Phương Lương của ngươi nhắc tới ngươi, xưng ngươi mới là thiên hạ đệ nhất mà nảy sinh thù hận với ngươi, muốn đánh bại ngươi sau đó lại đánh tan Nhân tộc. Trước mặt độ thù hận là tứ tinh 】
Đại Thừa cảnh tầng tám cũng dám khiêu chiến ta?
Muốn chết!
Trong lòng Hàn Tuyệt thầm khinh thường, không thèm để ý tới Hắc Hồ Yêu Đế.
Về phần Phương Lương, hắn cũng không lo lắng, thiên địa chi tử không thể nào chết được.
Cho dù chết cũng phải chết ở thế giới khác!
Hàn Tuyệt trò chuyện với nàng chốc lát sau đó hạ lệnh trục khách.
Rời khỏi Tiên Thiên động phủ, Đồ Linh Nhi hơi tiếc nuối.
"Là ta không được xinh đẹp sao?"
Đồ Linh Nhi đi tới dưới Phù Tang Thụ, lấy một cái gương ra không ngừng soi.
Dương Thiên Đông liếc nàng, không có hứng thú.
Dù sao hắn ta cũng từng tu luyện Tuyệt Tình Phi Kiếm!
Tam Đầu Giao Vương lại cười ha hả hỏi: "Chẳng lẽ Đồ cô nương đã có người trong lòng?"
Hắc Ngục Kê tiếp lời cười nói: "Đúng vậy, rất có thể người này còn đang ở trên núi, có rất nhiều nữ nhân muốn ăn người trong lòng nàng."
Hỗn Độn Thiên Cẩu hiếu kỳ hỏi: "Ai?"
Hai tiểu Kim Ô cũng mở mắt.
Gương mặt Đồ Linh Nhi đỏ lên, trừng mắt liếc Hắc Ngục Kê, mắng: "Nhiều năm không luận bàn như vậy, đến đấu pháp?"
Hắc Ngục Kê hừ nói: "A Đại, ngươi đấu pháp với nàng!"
A Đại là con Kim Ô lớn trong hai Kim Ô.
Một con khác bị nó gọi là tiểu nhị.
Đồ Linh Nhi trợn mắt liếc Hắc Ngục Kê, mắng: "Kinh sợ kê!"
"Kê gia là Phượng Hoàng!"
"Phượng Hoàng lại tự xưng là kê gia?"
"Ngươi..."
...
Hàn Tuyệt không để ý tới thế sự, chuyên tâm tu luyện.
Xuân thu luân hồi, nhân gian chìm nổi.
Có người gặp phải khó khăn, có người trầm luân hạnh phúc, có người phi thăng, cũng có người xuống cửu tuyền.
Không ít đồ tử đồ tôn và các hảo hữu của Hàn Tuyệt đều trải qua nhân thế muôn màu trong hồng trần.
Mà hắn lại ngồi trơ tĩnh tâm trên bồ đoàn, tìm hiểu đại đạo, tăng cường tu vi.
Thời gian bị hắn quên lãng.
Ba mươi năm trôi qua.
Cuối cùng Hàn Tuyệt cũng đột phá tới Luân Hồi Địa Tiên cảnh trung kỳ!
Theo hoa bỉ ngạn, Cửu Thiên Ngân Hà Thủy gia nhập, tiên khí trong động phủ vẫn luôn tăng trưởng.
Thế nhưng Hàn Tuyệt vẫn cảm thấy tốc độ tu hành của mình quá chậm.
Hàn Tuyệt lấy Ách Vận Thư ra bắt đầu xoát nhiệm vụ thường ngày, mỗi người sáu ngày, không thể nhiều quá.
Nhân tiện hắn kiểm tra bưu kiện.
Tu chân giới càng ngày càng loạn, không chỉ là tu chân giới, Thiên Đình cũng thế.
Đối với Hàn Tuyệt, Thiên Đình như loạn cũng là chuyện tốt.
Ngày nào Thiên Đình còn chưa được an bình, ngày ấy thiên tướng sẽ không hạ phàm.
Xem số lần đám thần tiên bị tập kích, đoán chừng trận hỗn loạn này còn phải kéo dài rất nhiều năm.
Hàn Tuyệt càng cảm thấy hứng thú với vị Yêu Thánh thần bí kia hơn.
Có thể khiến Thiên Đình gặm mấy trăm năm vẫn không thể gặm nổi, còn mạnh mẽ hơn cả Tề Thiên Đại Thánh trong Tây Du Kí!
Hàn Tuyệt nguyền rủa đủ nửa năm.
Ngoại trừ Chu Tước, Dương Tán, Chu Thanh chân nhân, hắn còn muốn nguyền rủa đám thần tiên có thù hận với mình một lần.
Sau khi nguyền rủa hết một lượt toàn bộ địch nhân, Hàn Tuyệt mới sảng khoái tinh thần.
Ai kêu các ngươi hận ta!
Hàn Tuyệt tiếp tục tu luyện.
Đại khái hơn hai năm sau.
Tô Kỳ bỗng tới thăm hỏi hắn.
Từ sau khi trở về, Tô Kỳ vẫn luôn bế quan tu luyện, tu vi đã đạt tới Hợp Thể cảnh. Sau khi thức tỉnh thần cách, tư chất của hắn ta cũng được lột xác.
Sau khi nhập động phủ, Tô Kỳ quỳ lạy hành lễ trước mặt Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt cũng không kêu Ngộ Đạo Kiếm ra ngoài nữa. Chỉ cần hai người không giao tiếp sẽ không bị nhiễm vận rủi.
"Sư phụ, đồ nhi bế quan nhiều năm như vậy, luôn cảm thấy đạo hạnh không đủ, muốn ra ngoài lịch luyện. Không biết sư phụ có thể sắp xếp nhiệm vụ gì cho đồ nhi không?" Tô Kỳ mong đợi hỏi.
Hàn Tuyệt không trực tiếp cự tuyệt. Tô Kỳ nghẹn lâu như vậy cũng nên ra ngoài đi loanh quanh một hồi, hắn không thể ước thúc Tô Kỳ cả đời.
Hàn Tuyệt bỗng nghĩ đến Hắc Hồ Yêu Đế đã nảy sinh thù hận với mình ba mươi năm trước.
"Ngươi đi tìm Hắc Hồ Yêu Đế đi, tranh thủ ở lại bên cạnh đối phương, nhận được sự tín nhiệm của đối phương. Không nên hành động thiếu suy nghĩ." Hàn Tuyệt cười nói.
Tô Kỳ vừa nghe vậy, hai mắt lập tức sáng lên.
Hắn ta lập tức đồng ý.