Chương 241: Đại Ngụy thần giới, Tào Tháo
Liệt diễm cuồn cuộn hệt như gió xoáy quấn quanh thân thể Dương Tán, dính liền trời đất, ngay cả mặt đất cũng rung lắc kịch liệt, vòm trời bị xé ra từng khe nứt.
Hàn Tuyệt đang đi tới có thể cảm giác rõ ràn, không gian xung quanh bị một luồng lực lượng thần bí bám vào, hệt như lao tù vô hình giam cầm thiên địa.
Hiện tại cho dù hắn muốn chạy trốn cũng rất khó có thể nhanh chóng trốn được.
Thằng nhãi này thật sự muốn giết hắn!
Hàn Tuyệt không thể không lấy Hồng Mông Phán Định Kiếm ra, rót pháp lực vào một thân Linh Bảo, linh bảo phát ra tia sáng chói mắt.
Dương Tán cũng không nói nhảm mà trực tiếp phóng thẳng về phía Hàn Tuyệt.
Liệt diễm quanh người hắn ngưng tụ thành chín hỏa long dữ tợn, cao gần nghìn trượng, không ngừng gào rú với Hàn Tuyệt. Tiếng long ngâm vang vọng giữa đất trời.
Các tu sĩ Ngọc Thanh thánh tông đứng ở rất xa nhìn tình cảnh trước mắt, đều bị hù dọa.
"Ôi trời ơi, người nọ là ai?"
"Chẳng lẽ là thần tiên hạ phàm?"
"Nhân gian lại có đại năng như thế!"
"Trảm Thần trưởng lão có thể chịu nổi sao?"
"Đó là Đại Thừa?"
"Đại Thừa cũng không mạnh như vậy!"
...
Đám người Cửu Đỉnh chân nhân, Tiêu Diêu, Liễu Bất Diệt cũng đang quan chiến, căng thẳng cực kỳ.
Đối mặt với uy áp của Dương Tán, bọn hắn chỉ cảm thấy sợ hãi trước nay chưa từng có.
Phải có tu vi bực nào mới có thể có khí thế như vậy?
Đối mặt với khí thế hung hãn của Dương Tán, Hàn Tuyệt lập tức huy kiếm thi triển Tam Thanh Tru Thế.
Trong chớp mắt, lấy hắn làm trung tâm, xung quanh hiện lên một vùng đại dương kiếm khí mênh mông, từng thanh kiếm ảnh được ngưng tụ ra, nhiều vô số kể.
Một thương của Dương Tán đâm tới, khí thế như hồng, chín đầu hỏa long phun lửa mạnh về phía Hàn Tuyệt.
Ánh mắt Hàn Tuyệt ngưng lại, mấy trăm vạn kiếm ảnh xung quanh lập tức phóng thẳng về phía Dương Tán.
Oanh!
Gần như chỉ trong nháy mắt, mấy trăm vạn kiếm ảnh đồng loạt va chạm với chín đầu hỏa long của Dương Tán.
Kiếm khí kinh khủng nổ tung khiến mặt đất bị san phẳng, khí thế xoắn tan biển mây.
Trong kiếm khí, kiếm quang soi sáng gương mặt Dương Tán, trên mặt hắn ta lộ ra vẻ hoảng sợ.
Kiếm khí này...
Địa Tiên!
Làm sao có thể!
Hắn không phải phàm nhân sao?
Vì sao hắn lại có tu vi Địa Tiên cảnh?
Lẽ nào trên người hắn cũng có Thiên Đạo Thạch?
Chỉ nháy mắt, có vô số tạp niệm xẹt qua trong đầu Dương Tán.
Hắn ta điều động pháp lực toàn thân ngăn cản, nhưng Tam Thanh Tru Thế quá bá đạo, ép tới hắn phải không ngừng lùi lại.
Nếu hắn ta có thể nắm giữ thần thông như Tam Thanh Tru Thế, hắn ta đã không chỉ là một tên bát phẩm thiên tướng!
Hàn Tuyệt lại huy kiếm, càng ngày càng nhiều kiếm ảnh giết ra.
Không tới hai hơi thở, thân thể Dương Tán đã bị tru diệt.
Hàn Tuyệt hơi bất mãn.
Cùng là Địa Tiên cảnh vậy mà hắn không thể miểu sát!
Xem ra hắn đã buông lỏng!
Xa xa.
Kỷ Tiên Thần lơ lửng giữa không trung, nhìn tới cả người ngu si.
Ngay cả Dương Tán mạnh mẽ như vậy cũng bị Hàn Tuyệt nghiền ép giết chết, hoàn toàn không có sức chống cự!
Rốt cuộc Hàn Tuyệt mạnh tới cỡ nào?
Trong kiếm quang, Hàn Tuyệt nhanh chóng đi tới phía trước nguyên thần của Dương Tán.
Sau khi tiêu diệt thân thể, nơi đó chỉ còn lại một nhẫn trữ vật và một viên đá lơ lửng giữa không trung, ngay cả trường thương trong tay Dương Tán cũng đã hóa thành tro bụi.
Nguyên thần của Dương Tán kinh hãi nhìn Hàn Tuyệt, run giọng hỏi: "Rốt cục ngươi là ai?"
Phàm nhân không thể mạnh như vậy!
Chắc chắn thằng nhãi này là thần tiên Thượng giới hạ phàm!
Hàn Tuyệt bình tĩnh nói: "Ta đến từ Đại Ngụy thần giới, thân phận chân thật của ta là Tào Tháo."
Dứt lời, hắn giơ Hồng Mông Phán Định Kiếm lên chuẩn bị khiến Dương Tán hình thần câu diệt.
Đúng lúc này!
Một giọng nói truyền đến: "Tiểu hữu, tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, bỏ qua cho đồ nhi của ta đi, ngày sau coi như không có ân oán này!"
【 Độ thù hận của Chu Thanh chân nhân với ngươi lại tăng lên, trước mặt độ thù hận là ngũ tinh 】
Chu Thanh chân nhân?
Hàn Tuyệt nhìn khắp xung quanh nhưng không thấy bóng dáng người nào khác.
Hắn dùng mô phỏng thí luyện kiểm tra đo lường, cũng không kiểm tra ra Đan Thanh chân nhân.
Chẳng lẽ đối phương còn đang ở Thượng giới, chỉ truyền âm tới mà thôi?
Rất có thể!
Lấy độ thù hận của Chu Thanh chân nhân, nếu có thể giết Hàn Tuyệt, hắn ta há có thể lưu thủ?
Dương Tán nghe được giọng nói của sư phụ, lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Hắn ta cũng không dọa nạt Hàn Tuyệt. Nhiệm vụ cấp bách hiện nay là sống sót!
Hàn Tuyệt do dự một hồi vẫn trực tiếp tru diệt nguyên thần của Dương Tán, sau đó thu hồi cả Tị Thiên Thạch và trữ vật giới chỉ vào trong tay áo.
【 Độ thù hận của Chu Thanh chân nhân với ngươi lại tăng lên, trước mặt độ thù hận là lục tinh 】
"Rất tốt, Tào Tháo, đã như vậy, thù của ngươi ta không chết không ngớt. Ta cũng muốn nhìn xem Đại Ngụy thần giới của các ngươi có lực lượng gì! Chờ xem!"
Giọng nói của Chu Thanh chân nhân lại vang lên.
Hàn Tuyệt không trả lời hắn ta mà bay về phía Kỷ Tiên Thần.
Chỉ có Hàn Tuyệt mới có thể nghe được giọng nói của Chu Thanh chân nhân. Sau khi đám tu sĩ Ngọc Thanh thánh tông không cảm giác được khí tức của Dương Tán nữa đều thở phào nhẹ nhõm.
Trảm Thần trưởng lão vẫn mạnh mẽ trước sau như một!
Bất kể là kẻ địch cường thế tới cỡ nào, đối mặt với hắn đều chỉ có một con đường chết.
...
Hàn Tuyệt và Kỷ Tiên Thần đi tới một mảnh núi rừng.
Kỷ Tiên Thần ngồi dưới tàn cây vận công chữa thương. Ánh mắt hắn ta nhìn Hàn Tuyệt đã trở nên phức tạp không gì sánh được.
Hắn ta cắn răng hỏi: "Rốt cục ngươi là Quan Vũ hay là Tào Tháo? Đại Ngụy thần giới đến từ Thượng giới sao?"
Hàn Tuyệt không trả lời, để ngừa Chu Thanh chân nhân còn đang nghe trộm.
Hàn Tuyệt hỏi đối phương: "Chuyện hôm nay đa tạ ngươi. Ngươi tìm ta có chuyện gì?"
Rõ ràng Dương Tán cố ý chạy tới đây tiêu diệt Hàn Tuyệt, Kỷ Tiên Thần có thể đứng ra khiến Hàn Tuyệt nảy sinh hảo cảm với hắn ta.
Nghe vậy, Kỷ Tiên Thần lúng túng.
Hắn ta vốn muốn khiến Hàn Tuyệt thiếu mình một món nợ ân tình, kết quả mình thiếu chút nữa bị tru sát.
"Người này đến từ Thiên Đình, là tiên thần, ngươi đánh không lại cũng rất bình thường." Hàn Tuyệt an ủi.