Chương 271: Thần Cung hùng mạnh, cảnh còn người mất (2)
Hàn Tuyệt cười nói: "Vậy thì chờ ta tu luyện đến Kim Tiên hẵng tính."
Hắn có tư chất đỉnh cấp, còn tu luyện công pháp Tiên Đế, thật sự không cần đi gây chuyện sinh sự khắp nơi.
Lỡ trở thành đá kê chân của nhân vật chính nào đó thì khác gì kiếm củi ba năm thiêu một giờ, làm giá y cho người khác?
Chỉ một Xích Vân giới đã có nhiều nhân vật nghịch thiên như vậy, càng không phải nói mấy ngàn Phàm giới khác, Thượng giới lại càng khủng bố đến nỗi khó có thể tưởng tượng.
Mạnh như Thiên Đế cũng không dám tùy ý làm bậy trong Thiên Đình. Hàn Tuyệt tự nhận mình thông minh, nhưng tuyệt đối không thể tới mức tính toán không bỏ sót, mưu lược hơn cả Ngọa Long Phượng Sồ.
So với việc lên Thiên Đình đấu trí đấu dũng, không bằng an tâm ở thế gian tu luyện, không bị bất cứ kẻ nào uy hiếp.
Trượng Cô Tinh lắc đầu bật cười.
Hắn ta bỗng nghĩ đến điều gì, nói: "Lúc trước mặc dù chuyện Yêu Thánh đại náo Thiên Đình đã chấm dứt, nhưng có lẽ sẽ sinh biến. Yêu Thánh là Đại Thánh Yêu tộc, dẫn dắt trăm vạn yêu binh đẫm máu hăng hái chiến đấu, kết quả người được lợi lại là Phật Môn. Điều này khiến Yêu tộc và Yêu Đình rất bất mãn, có lẽ Thượng giới sẽ xảy ra biến cố."
Chuyện này còn chưa thôi sao?
Hàn Tuyệt trêu chọc: "Chẳng lẽ Phật Môn định mở kế hoạch con đường Tây Thiên, chuẩn bị cho người của Yêu Đình, Thiên Đình tham dự, đồng thời bày ra tầng tầng cửa ải khó khăn trên đường đi, thông qua trảm yêu trừ ma trên đường Tây hành, tuyên dương sự vĩ đại của Phật Môn hay sao?"
Trượng Cô Tinh kinh ngạc nói: "Ngươi thật sự xuất thân phàm nhân chứ không có kiếp trước hiển hách?"
Hàn Tuyệt sửng sốt, chẳng lẽ hắn đoán đúng?
Ủa?
Tây Du Ký không phải bịa đặt?
"Thật lâu trước kia, đúng là Phật Môn đã từng có kế hoạch mưu kế như vậy, cũng đã thành công, cho nên Phật Môn mới được cường thịnh như ngày nay, Đạo Môn cũng vì thế mà ẩn lui. Có điều sau này ngũ đại Phật tổ của Phật Môn nảy sinh xích mích, thậm chí xuất hiện tranh đấu, dẫn đến Phật Môn xuống dốc không phanh, đồng thời cho Thần Cung cơ hội quật khởi."
"Thần Cung xem như thế lực quật khởi nhanh nhất trong số các thế lực ở Thượng giới, đồng thời cũng là thế lực có nhiều Tiên Đế ở đương kim Thượng giới."
Lời nói của Trượng Cô Tinh khiến Hàn Tuyệt cả kinh.
Thế lực có nhiều Tiên Đế nhất?
Không xong!
Có phải mình đã đứng nhầm trận doanh không?
Như vậy xem ra, Thần Cung càng có tiền đồ hơn!
Nề hà Mộ Dung Khởi có thù với Thần Cung, hơn nữa cho dù hắn gia nhập Thần Cung thì cũng chưa chắc được hậu đãi như Thiên Đế đối xử với mình.
Không thể nghĩ như vậy.
Phải quý trọng trước mắt!
Hàn Tuyệt điều chỉnh tâm tính.
Hai người lại hàn huyên một hồi, sau đó Hàn Tuyệt cáo từ rời đi.
Trong một năm kế tiếp, Hàn Tuyệt đến trường hà kiếm đạo mấy lần, cứ như về nhà mình.
...
Bảy năm sau.
Cửu Đỉnh chân nhân đến bái phỏng Hàn Tuyệt.
Đã mấy chục năm trôi qua kể từ đại kiếp nạn tiên thần, tuy thế nhân đã không còn bàn tán xôn xao, nhưng mỗi người vẫn còn nhớ rõ chuyện này, nhất là ở Tu Chân Giới, Ngọc Thanh thánh tông vì có Hàn Tuyệt mà được thần hóa.
Mấy năm nay, Ngọc Thanh thánh tông nhanh chóng lớn mạnh, cao tầng các tông môn như Cửu Đỉnh chân nhân, Liễu Bất Diệt, Hoàng Tôn Thiên bận rộn đến mức sứt đầu mẻ trán.
"Chuyện gì?" Hàn Tuyệt cười hỏi.
Cửu Đỉnh chân nhân đã là tu sĩ Hợp Thể cảnh. Có điều đối mặt Hàn Tuyệt, có vẻ hắn ta rất căng thẳng.
Vị trước mắt là đại năng khủng bố ngay cả tiên thần cũng không đánh lại!
Nói câu khó nghe, hiện nay Hàn Tuyệt là tổ tông của Ngọc Thanh thánh tông, nếu để tu sĩ Ngọc Thanh thánh tông lựa chọn một trong hai người chắc chắn sẽ chẳng có ai chọn hắn ta.
Hàn Tuyệt đã là tín ngưỡng trong lòng các tu sĩ Ngọc Thanh thánh tông.
"Còn nhớ rõ Chu Phàm, Mạc Phục Cừu không?" Cửu Đỉnh chân nhân hỏi.
Hàn Tuyệt gật đầu.
Cửu Đỉnh chân nhân tiếp tục nói: "Hai người này lại chạm trán, còn nảy sinh xung đột với rất nhiều thánh địa, người mà họ đắc tội càng ngày càng nhiều, thậm chí có người mời Ngọc Thanh thánh tông cùng bao vây tiễu trừ bọn họ, ngài cảm thấy..."
Chu Phàm, Mạc Phục Cừu là một trong số những người bạn hiếm hoi của Hàn Tuyệt, Cửu Đỉnh chân nhân biết chuyện này nên mới chuyên môn đến hỏi Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt hồi đáp: "Ngươi xem rồi làm đi. Đã nhiều năm trôi qua, bọn họ đã không thể tính là đệ tử của Ngọc Thanh thánh tông, không cần cảm thấy họ có liên quan tới ta. Nếu bọn họ tùy ý làm bậy, thật sự là ác nhân thì cứ việc diệt trừ."
Ngàn năm trôi qua đã sớm cảnh còn người mất.
Lòng người cách mấy năm sẽ thay đổi, huống chi là ngàn năm.
Mặc dù độ thiện cảm của hai người với Hàn Tuyệt vẫn chưa giảm xuống, nhưng Hàn Tuyệt không nợ họ cái gì.
Mỗi người đều có con đường của riêng mình, Hàn Tuyệt không muốn quản quá nhiều, trừ phi nợ nhân quả.
"Ta hiểu rồi."
Cửu Đỉnh chân nhân đáp, sau đó nói với Hàn Tuyệt một chút về tình hình gần đây của Ngọc Thanh thánh tông, Hàn Tuyệt không muốn quản công việc nên không đưa ra ý kiến.
Sau khi hắn ta rời đi, Hàn Tuyệt lấy Thiên Đạo Lệnh ra, muốn xem thử gần đây hai người Chu Phàm đang làm trò gì.
Một lát sau, Hàn Tuyệt bỗng động dung.
Hai người này...
…
Hoàng hôn lạc nhật, tịch dương như máu.
Trong hoang nguyên trải rộng khe nứt, khe sâu, có hai bóng người đang ngồi trên vách núi dựng đứng.
Rõ ràng là Chu Phàm, Mạc Phục Cừu.
Hai người ngồi đả tọa bên nhau, tựa hồ đang tu luyện công pháp nào đó.
Một luồng khí đen lơ lửng trên đỉnh đầu hai người.
Hàn Tuyệt cảm nhận được một luồng khí tức Chân Tiên.
Thái Ất Chân Tiên!
Sao Xích Vân giới có thể tồn tại một vị Thái Ất Chân Tiên thứ hai?
Hàn Tuyệt nhất thời cảm thấy chính mình bị đào chân tường.
Hắn không nói hai lời, trực tiếp dịch chuyển đến sau lưng hai người Chu Phàm, Mạc Phục Cừu, vung tay áo cuốn lấy đoàn hắc khí kia.
Ngay sau đó, Hàn Tuyệt đi đến bên kia thiên địa, nơi không một bóng người.
Hắn nâng tay phải lên, trong lòng bàn tay hiện ra hắc khí lúc trước.
"Đạo hữu! Ta không phá hư Phàm giới của ngươi!"
Từ trong hắc khí truyền ra một giọng nói băng lãnh, bị Hàn Tuyệt bắt lấy nhưng hắn ta cũng không hoảng hốt.