Chương 276: Thiên hạ đệ nhất, vận rủi đến Tiên giới
Editor: Alice Game
"Nhưng nếu Mộ Dung Khởi chết đi chắc chắn hắn sẽ có khúc mắc trong lòng. Ta gọi các ngươi đến là hi vọng các ngươi có thể nghĩ ra cách vẹn cả đôi đường."
Trầm mặc.
Đại điện lại lần nữa yên tĩnh.
Muốn khuyên Mộ Dung Khởi, quá khó.
Hiện nay Mộ Dung Khởi đã có thể tính là cường giả đỉnh cấp của Ngọc Thanh thánh tông, không còn là đại đệ tử đơn giản như trước.
"Đúng rồi, Mộ Dung Khởi và Phương Lương có quan hệ thân thiết, Phương Lương tính tình ôn hòa, chi bằng khiến Phương Lương đi khuyên?" Có người đề nghị.
Phương Lương và Mộ Dung Khởi được tôn sùng là song kiêu Ngọc Thanh thánh tông, đều đã là cường giả hoành hành thiên hạ.
Cặp mắt Cửu Đỉnh chân nhân sáng lên, nói: "Phương Lương không có trong Ngọc Thanh thánh tông, ai đi tìm hắn?"
Liễu Bất Diệt đáp: "Ta đi thôi, cũng có thể đại biểu cho ý của Ngọc Thanh thánh tông."
Cửu Đỉnh chân nhân liếc nhìn hắn ta, khẽ gật đầu.
Việc này cứ được quyết định như thế.
...
Nháy mắt, lại là bảy năm trôi qua.
Một ngày này, một vị cố nhân tiến đến bái phỏng Hàn Tuyệt.
Chính là Chân Vũ giáo Hoàng Cực Hạo, lúc trước từng là trưởng lão Chu Tước kiếm tông Đại Yến, từng khiêu chiến Hàn Tuyệt, suýt nữa bị miểu sát.
Người này có được tiên thiên số mệnh, thiên sinh kiếm tâm, cũng từng đến trường hà kiếm đạo.
Hàn Tuyệt vẫn có ấn tượng về hắn, bởi vì gia hỏa này là chiến đấu cuồng ma, có thể địa vị ngang nhau với Kỷ Tiên Thần, quanh năm chiếm cứ top 3 trong bảng số lần bị tập kích.
Hàn Tuyệt ngẫm nghĩ, vẫn là gặp hắn.
Hoàng Cực Hạo tiến vào núi Khổ Tu Thành Tiên, nhất thời chấn kinh.
Linh khí thật nồng đậm!
Dù cho đi khắp thiên hạ, hắn ta cũng chưa từng cảm thụ linh khí như thế này.
Chờ khi hắn ta đi lên đỉnh núi, thấy Tam Đầu Giao Vương, hai con Kim Ô, hắn ta càng sởn tóc gáy.
Khí tức của tam yêu khiến hắn ta cảm thấy nguy hiểm.
Đồ Linh Nhi liếc nhìn hắn ta, sau đó không để ý đến hắn ta nữa mà tiếp tục tu luyện.
Hắc Ngục Kê thì tò mò nhìn về phía hắn ta.
Giống như đã từng quen biết.
Sở Thế Nhân còn đang tu luyện.
Chu Minh Nguyệt thì mở mắt đánh giá Hoàng Cực Hạo.
"Vào đi."
Giọng nói của Hàn Tuyệt bay ra từ trongđộng phủ, cửa động phủ mở ra, Ngộ Đạo Kiếm bĩu môi đi ra, đầy mặt khó chịu.
Hoàng Cực Hạo nhìn về phía nàng, âm thầm kinh hãi.
Tu vi của nữ nhân này cũng thật cao, tuy rằng không bằng hắn ta, nhưng đặt ở Tu Chân Giới tuyệt đối là tu sĩ đại năng.
Mấy trăm năm trôi qua, sao thủ hạ của Hàn Tuyệt lại xuất hiện nhiều cường giả như vậy?
Trong lòng Hoàng Cực Hạo bỗng cảm thấy hối hận.
Hắn ta điều chỉnh tâm tính, đi vào Tiên Thiên động phủ.
Chu Minh Nguyệt tò mò hỏi: "Người này là ai? Cảm giác không lợi hại bằng các ngươi, sao có thể tiến vào động phủ của sư tổ?"
Sở Thế Nhân cũng không mở mắt ra, nói: "Lo tu luyện đi, ngươi còn không có tư cách được sư tổ triệu kiến."
Nghe vậy, Chu Minh Nguyệt xấu hổ.
Tốc độ tu hành của hắn ta đã rất nhanh, chẳng qua ở dưới tán Phù Tang Thụ, hắn ta có vẻ không nổi bật.
Hắn tathường xuyên suy nghĩ, những người này đều là quái thai gì vậy!
Ở bên ngoài, Nguyên Anh đã được coi là đại năng, ở trong này...
Trên cây có hai mặt trời đang nằm, nói ra ai dám tin?
Chu Minh Nguyệt thở dài một hơi, tiếp tục tu luyện.
Bên trong Tiên Thiên động phủ.
Được gặp lại Hàn Tuyệt, Hoàng Cực Hạo không khỏi hoảng hốt.
Hắn vẫn là đẹp đẽ như thế, khiến người ta kinh diễm.
Mặc dù là nữ tử cũng không tìm được ai có dung mạo khiến hắn ta kinh diễm như Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt không chịu nổi ánh mắt của hắn ta, hỏi: "Tìm ta có chuyện gì?"
Hoàng Cực Hạo lấy lại tinh thần, nói: "Mộ Dung Khởi là đồ tôn của ngươi?"
"Không sai, sao vậy?"
"Kẻ này quá cuồng vọng, tự xưng thiên hạ đệ nhất."
"Tàm tạm đi."
"Nếu hắn là thiên hạ đệ nhất, thế còn ngươi thì sao? Hắn hoàn toàn không để sư tổ là ngươi vào mắt."
"Ta không thuộc về thiên hạ, ta thuộc về Thượng giới."
"..."
Hoàng Cực Hạo bị nghẹn họng.
Hàn Tuyệt nhíu mày nói: "Ngươi tìm ta là để nói chuyện này?"
Ăn no rửng mỡ?
Hoàng Cực Hạo nói: "Mộ Dung Khởi chọc người của ta, ta không thể không ra mặt, ta phải chiến đấu với hắn. Thế nhưng hắn là đồ tôn của ngươi, ta có thể không giết hắn."
"Không thành vấn đề."
Hàn Tuyệt đáp, trên mặt lộ ra nụ cười quỷ dị.
Hoàng Cực Hạo do dự, hỏi: "Hiện tại ngài mạnh cỡ nào?"
Chữ “ngài” này rất chân thành.
Hàn Tuyệt nói: "Nói ngươi cũng không hiểu, chẳng lẽ ngươi muốn tìm ta luận bàn?"
Hoàng Cực Hạo vội vàng lắc đầu.
Nói đùa.
Hàn Tuyệt đã là người từng đối đầu với tiên thần, hắn ta nào dám đánh?
Năm đó sư phụ Thượng Quan Cầu Kiếm của hắn ta đến khiêu chiến Hàn Tuyệt, sau đó trực tiếp tự bế, đến nay cảnh giới vẫn chưa có tăng trưởng quá lớn.
"Khi nào ngài phi thăng?" Hoàng Cực Hạo hỏi một cách cẩn thận.
Hàn Tuyệt mỉm cười nói: "Phi thăng? Không có khả năng, ta sẽ ở phàm giới mãi."
Sắc mặt Hoàng Cực Hạo đại biến.
...
Một nén nhang sau, Hoàng Cực Hạo đi ra khỏi Tiên Thiên động phủ.
Hắn ta hoảng hốt, phảng phất như mất hồn.
Hắc Ngục Kê trêu chọc: "Ta nhớ ra rồi, trước kia hình như hắn ta cũng từng đến khiêu chiến chủ nhân, còn mang theo sư phụ của hắn ta đến."
Chu Minh Nguyệt tò mò hỏi: "Kết quả thì sao?"
"Kết quả ấy à, đương nhiên là thua trong một chiêu, sư phụ của hắn ta suýt bị hù chết."
"Sư tổ thật lợi hại."
Một người một gà cứ như nói tướng thanh, khiến Hoàng Cực Hạo nghe mà nhíu mày.
Tuy rằng trong lòng Hoàng Cực Hạo rất không thoải mái, nhưng hắn ta cũng không nổi giận mà nhanh chóng rời đi.
Hàn Tuyệt lấy Thiên Đạo Lệnh ra bắt đầu quan sát Mộ Dung Khởi.
Mấy năm nay, Mộ Dung Khởi đang làm gì?
Mộ Dung Khởi đang tu luyện trên một đỉnh núi, đón gió đả tọa, y bào phồng lên, rất có phong thái của thế ngoại cao nhân.
Hàn Tuyệt thấy hắn ta đang tu luyện, không hứng thú.
Không thể không nói, tốc độ tu hành của Mộ Dung Khởi thật sự nhanh, trước đó không lâu vừa đột phá đến Độ Kiếp cảnh.
Hàn Tuyệt không khỏi nghĩ đến Tiên Đế chuyển thế của Thần Cung.
Chẳng lẽ sau khi đại năng chuyển thế, tốc độ tu hành có thể hơn xa trước kia?
Cứ tiếp tục như thế thì mấy trăm năm sau, Mộ Dung Khởi sẽ có thể đạt tới đỉnh phong Phàm gian.
Thậm chí có lẽ càng nhanh hơn!